Trúc Mã Của Tôi Vô Cùng Nham Hiểm

Chương 5.4: Sợ giao tiếp xã hội

Cậu ấy đeo một chiếc đai trán màu đen trên trán, mấy sợi tóc mái ướt nhẹp mồ hôi rủ xuống, da dẻ hai bên má màu trắng lạnh bây giờ đã ửng một màu hồng nhuận khô nóng của mùa hè, động tác dẫn bóng lên rổ nhanh nhẹn và lưu loát dẫn tới những tiếng hoan hô hò hét của đám con gái xung quanh.

Ánh chiều tà xuyên qua cửa sổ trên mái chiếu lên người cậu như đang phát ra ánh sáng, một cảm giác sạch sẽ nhưng lại rất nóng bỏng.

Mà trong mắt Mạnh Tiêm Tiêm đứng bên cạnh đang nhìn về phía Kỳ Thịnh cũng sắp nảy ra những ngôi sao sáng ngời.

Ánh mắt khi thích một người là thứ muốn giấu cũng không giấu được, cậu ta thật sự rất thích Kỳ Thịnh.

Thế nhưng một người xuất sắc về mọi mặt như Kỳ Thịnh, ai lại không thích được chứ?

Giang La cố gắng kiểm soát trái tim nhỏ bé đang đập thình thịch của mình, hít ra thở vào thật sâu.

Lúc này, mấy cậu bạn học thể dục bên đám Nhậm Ly cũng cầm bóng rổ đi vào sân vận động, gia nhập nửa sân bên kia.

Đám học sinh thể dục vừa vào sân, mấy cậu bạn chung đội với Kỳ Thịnh đã chơi rất vất vả.

Nhìn khung cảnh trước mắt, Giang La không khỏi nín thở thay Kỳ Thịnh, dù sao thì cậu ấy cũng rất ít khi thất bại, rất ít khi thua cuộc, quanh sân có nhiều cô gái nhiệt tình hoan hô cổ vũ cho cậu ấy như vậy, nếu trận này thua dưới tay Nhậm Ly thì quả thực sẽ rất khó coi.

Nhưng sự thật đã chứng minh rằng nỗi lo lắng của cô là hoàn toàn dư thừa.

Kỳ Thịnh dẫn bóng dễ dàng né tránh động tác cản bóng của Nhậm Ly, một cú ba điểm vững vàng rơi trúng rổ.

Tiếng hò reo vang lên rộn rã cả một góc trời.

Đôi mắt hoa đào của chàng trai hơi ngước lên, ánh mặt trời rực rỡ xuyên qua khung cửa sổ trên mái chiếc vào con ngươi màu nâu nhạt của cậu ấy.

Chịu thua một quả này khiến Nhậm Ly khá khó chịu, cậu ta quyết định nhắm thẳng vào Kỳ Thịnh, suốt trận đấu liên tục lao ra ngăn cản Kỳ Thịnh, thử cướp bóng trong tay cậu ấy hết lần này đến lần khác để bù đắp sai lầm vừa rồi.

Trong mắt Kỳ Thịnh mang theo ý cười ung dung nhưng đâu đó vẫn lộ ra vẻ hống hách, mỗi lần làm động tác giả đều có thể dễ dàng đánh lừa Nhậm Ly, làm cho cậu ta cáu kỉnh nhưng lại chẳng thể làm gì được.

Lúc Kỳ Thịnh đi qua chỗ Mạnh Tiêm Tiêm và Giang La, Mạnh Tiêm Tiêm bắt được cơ hội, vội vàng đưa coca đã chuẩn bị từ trước cho cậu ấy: “Tớ và La La cùng mua cho cậu đấy.”

Kỳ Thịnh đưa mắt nhìn lướt qua Giang La đang đứng phía sau Mạnh Tiêm Tiêm, một tay kéo mở nắp lon, ngửa đầu uống hết nửa già.