Trúc Mã Của Tôi Vô Cùng Nham Hiểm

Chương 5.3: Sợ giao tiếp xã hội

Kiểu tóc này... đẹp hơn quả đầu khác người nửa nọ nửa kia của cậu ta trước đây nhiều, ít nhất là nhìn sáng sủa hơn hẳn.

Có mấy cậu con trai đi tới “trêu chọc” Nhậm Ly, xoa cái đầu mới bị cạo thành đầu đinh của cậu ta, lôi kéo nhau đòi chụp ảnh với cậu ta làm kỷ niệm.

Nhậm Ly cũng là một người rất thoải mái, rất nhanh đã chấp nhận tạo hình đầu đinh của mình, hùa vào đùa giỡn nói cười với các bạn.

Nhưng chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà đột nhiên Nhậm Ly lại liếc mắt nhìn về phía Giang La.

Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, Giang La cuống quýt nhìn sang chỗ khác.

Bàn tán về người khác mà chẳng hề kiêng dè, ít nhiều gì vẫn thấy hơi chột dạ.

Trong giờ học, Giang La cầm bình giữ nhiệt đi đến phòng nước lấy nước, Nhậm Ly cà lơ phất phơ đi tới hỏi cô: “Ê Béo, cậu tên gì vậy?”

“Hả?”

Một tiếng “Béo” vừa lọt vào tai đã khiến trong lòng Giang La dâng lên vài phần cảm giác khó chịu, cô dứt khoát mặc kệ cậu ta.

Lúc đi ngang qua, Nhậm Ly lại gọi cô một tiếng: “Điếc à? Gọi cậu đấy.”

Cô nhìn cậu ta bằng ánh mắt đề phòng: “Cậu định làm gì?”

“Làm quen chút thôi mà.”

“Tôi không muốn làm quen với cậu.” Cô cố tình bày ra vẻ mặt hung dữ.

Nhưng Nhậm Ly lại rất tự tiện đưa tay véo bên má mềm mại của cô: “Trước đây không có ai từng nói với cậu rằng thân hình múp míp của cậu trông rất đáng yêu à?”

“...”

Cậu ta chính là người như vậy, rất nổi tiếng trong lớp, không giữ khoảng cách với các bạn nữ, rất thích trêu chọc tán tỉnh con gái. Nhưng ngay cả khi cậu ta cư xử như vậy thì vẫn có rất nhiều cô gái thích loại người nói chuyện hư hỏng như cậu ta.

Giang La không muốn để ý đến loại người này, nhưng dường như Nhậm Ly nhắm trúng cô rồi, thấy cô bơ mình, thế là cậu ta bèn sáp lại gần, ghé vào tai cô nói nhỏ: “Còn nữa, ngực của cậu... cũng rất to.”

Giang La lập tức xấu hổ đến mức hai má đỏ bừng lên, thẳng thừng hắt cốc nước sôi trong tay về phía cậu ta, cũng may Nhậm Ly là học sinh thể dục, động tác lanh lẹ né tránh rất nhanh, lùi về sau mấy bước.

“Úi!” Cậu ta vừa hết kinh hãi, ánh mắt ngày càng hung hăng: “Nhìn thì ngoan mà không ngờ ghê phết nhỉ?”

“Cậu đừng chọc vào tôi!” Giang La hùng hổ trừng mắt với cậu ta: “Tôi không dễ bắt nạt đâu...”

Cô hùng hổ dọa dẫm người ta xong, sau đó lại đỏ mặt rời khỏi phòng nước.

.....

Sau khi tan học, Mạnh Tiêm Tiêm và Giang La cùng kéo nhau đến sân bóng rổ vỏ sò.

Giang La đứng nhìn Kỳ Thịnh từ xa.