Xuyên Nhanh: Cô Là Ánh Sáng Dẫn Lối Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 19-2: Nhà khoa học thập niên 70 (68)

Gã xuống nông thôn đến sống ở thôn Lý gia, sau đó lại quen biết với Lý Bạch Chỉ, hơn nữa lúc ấy Lý Bạch Chỉ còn thích gã, rõ ràng gã có rất nhiều cơ hội tiếp xúc với vĩ nhân, nhưng lại vì Lý Hương Hương……

Nghĩ đến đấy, Cố Hâm Thần nhào qua chỗ Lý Hương Hương định đánh cô ta.

Lý Hương Hương hét toáng lên lùi về phía sau, vừa lùi lại vừa mắng nhiếc, người qua đường thấy thế thì vội vàng đến can ngăn, đám người ầm ĩ om sòm.

Cách đó không xa, Bạch Chỉ hạ cửa sổ xe xuống, bình tĩnh theo dõi tình hình.

Buổi lễ trao giải là chuyện của đêm hôm qua, đêm nay chỉ phát lại ở trên TV thôi nên giờ đây Bạch Chỉ mới có thể ngồi ở trong xe, bình tĩnh theo dõi cảnh tượng này.

Hệ thống số 444 ở trong đầu cô tỏ ra vô cùng ngạc nhiên: “Sau này cô cũng chẳng buồn ra tay đối phó với bọn họ, vậy mà tự bọn họ lại lăn lộn mình thành dáng vẻ thế này á?”

Mấy năm nay Bạch Chỉ một lòng một dạ ăn dầm năm dề với việc phát triển nền khoa học kỹ thuật của đất nước này, hệ thống số 444 cứ luôn miệng nhắc cô đi hoàn thành nhiệm vụ, nhưng cô vẫn không để ý gì tới.

Không ngờ mấy năm nay hai con người này lại sống còn không bằng chết.

Cái này còn đỉnh hơn cả việc có thể diệt trừ thẳng tay bọn họ nhiều!

Bạch Chỉ vẫn bình tĩnh bảo tài xế lái xe rời đi, nhàn nhạt trả lời: “Kể từ khi biết chuyện nhà họ Cố đuổi Cố Hâm Thần đi ra nước ngoài, ta đã biết chắc rằng Cố Hâm Thần, Lý Hương Hương và người của nhà họ Lý kia sẽ chẳng có cuộc sống tốt lành gì, và nó cũng được quyết định bởi tính cách của đám người này.”

Vì vậy, cô cũng không cần phải phí tâm tư chú ý đến bọn họ nữa.

Ngẫm nghĩ, Bạch Chỉ nhướng mày ——

“Suốt cuộc đời của nguyên chủ, sau khi cô ấy chết, có phải là cuộc sống của Cố Hâm Thần và Lý Hương Hương không tệ lắm có đúng không? Một người tốt nghiệp trường đại học Bắc Kinh, người còn lại làm giáo viên, mặc dù sau này nhà họ Cố sẽ nghèo túng, nhưng trước lúc ấy sẽ lót đường sẵn cho Cố Hâm Thần. Còn Lý Hương Hương không có lòng thù hận, không ghen ghét với ta, cũng sẽ không bại lộ sự tanh tởm sâu trong nội tâm mình, chỉ cần Cố Hâm Thần luôn có quyền thế thì cuộc sống của cô ta và Cố Hâm Thần sẽ vô cùng mỹ mãn có đúng không?

“Người con trai thứ ba của nhà họ Lý có thủ đoạn, lại lớn gan, hai đứa con cả và đứa con thứ hai của nhà họ Lý cũng rất nghe lời gã ta, chỉ cần Cố Hâm Thần đề bạt một chút thì gã sẽ mang theo hai anh trai gầy dựng sự nghiệp, sống cuộc sống khá khẩm. Ừm…… để ta ngẫm lại xem, nếu gã không bị tàn tật thì có khả năng cao sẽ mạo hiểm làm buôn bán, có bối cảnh lại có thủ đoạn, kết cục của nhà họ Lý chắc cũng tốt lắm nhỉ.”

Nhưng bởi vì cô tới đây, từ đầu đã lập tức cắt đứt triệt để con đường của nhà họ Lý, khơi lên lòng hận thù và ghen ghét của Lý Hương Hương.

Vì vậy kết quả cuối cùng cũng nghiêng trời lệch đất.

Hệ thống số 444: “……” Má nó chớ, giống y chang như kết cục ban đầu.

Nó trầm mặc một hồi lâu, sau đó mới nói: “Ký chủ…… không phải EQ của cô chỉ có 70 thôi sao?”

Mà đỉnh quá rồi thôi bỏ mọe đi!!

“Nhắc lại một chút, chỉ số thông minh của ta là 230.” Bạch Chỉ nhếch môi mỉm cười, “Đây mới chỉ là bắt đầu thôi, số 444, mi đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?”

Hệ thống số 444 run lên, sau đó nó bỗng dâng lên một cảm xúc kích động lạ lùng, có hơi mong chờ vào thế giới tiếp theo.

Chiếc xe dần dần mất hút ở trong tầm mắt.

---------------

Vào năm Bạch Chỉ được 80 tuổi, cô đột ngột qua đời.

Thời tiết ngày hôm ấy rất đẹp, một tháng trước, cô vừa phát minh ra một loại vũ khí kiểu mới, chỉ cần sở hữu loại vũ khí này và những nước khác vẫn chưa có cách phá được, thì vị thế đầu đàn của nước Hoa tuyệt đối sẽ không lung lay.

Khắp chốn mừng vui.

Cảm xúc hứng khởi và tự hào bao trùm khắp nước Hoa, khoảng thời gian kể từ lúc còn lạc hậu đến khi đạt được vị thế lớn mạnh như ngày hôm nay chỉ mất không đến một thế kỷ, đó là niềm tự hào của mỗi một công dân người Hoa!

Ở nước Hoa, nghề nghiệp mà mọi công dân đều sùng bái nhất chính là nhà khoa học, họ kính trọng tất cả những người có công giúp cho nước nhà trở nên lớn mạnh.