Chuyện Lý Xuyên Dân được Bạch Chỉ đón đến thủ đô đã khiến cho mụ ta bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ rất lớn.
Cuộc sống ở trong thôn của bọn họ hiện giờ không quá khá khẩm, không lấy được công điểm mà lại có nhiều miệng ăn như thế.
Với tình trạng của ba đứa con trai nhà mụ thì thậm chí còn không thể cưới được vợ, chỉ có thể hy vọng rằng Lý Hương Hương giống với Bạch Chỉ, sớm ngày đưa gia đình bọn họ đến thủ đô.
Dựa cây to thì dễ hóng mát*, bọn họ cũng có thể sống những tháng ngày tốt đẹp.
(*Câu gốc “lưng dựa đại thụ hảo thừa lương: Dựa cây to dễ hóng mát, đại khái nói có người giúp đỡ thì mọi chuyện đều dễ dàng hơn.)
Lý Hương Hương há miệng thở dốc, mãi một lát sau cô ta mới nói: “Mẹ…… Nhà họ Cố đó danh giá lắm, yêu cầu của nhà họ rất cao, tạm thời con không thể đón nhà mình đến thủ đô được……”
Vẻ mặt Trần Quế Phương lập tức suy sụp.
Lý Hương Hương ở đầu dây bên kia tiếp tục nói: “Tuy vậy nhưng đến lúc con tốt nghiệp đại học, nhận công việc giáo viên thì có thể được chu cấp nhà, đến lúc đó con sẽ đưa nhà mình đến thủ đô, con còn nghe nói lương của giáo viên ở thủ đô đến tận một trăm nhân dân tệ!”
“Nhiều như vậy cơ à?!” Trần Quế Phương kinh ngạc.
“Đúng vậy, nên mẹ ơi, nhà mình cố đợi một chút đi……”
“Ài, vậy chúng ta ráng đợi một khoảng thời gian vậy, Hương Hương à, con phải giữ Cố Hâm Thần cho thật chặt đấy nhé!”Trần Quế Phương dặn dò.
“Vâng, con biết rồi ạ.” Giữ cái gì mà giữ! Đến cả bản thân mà Cố Hâm Thần còn giữ không nổi, cô ta phải giữ anh như thế nào đây, cô ta còn không biết bây giờ anh đang ở đâu!
Lý Hương Hương kiên nhẫn lắng nghe lời dặn dò bên trong, cuối cùng mới nhéo tay nói ——
“Mẹ…… Con còn có chuyện này muốn nói với mẹ, mẹ gửi chút tiền qua cho con đi, chi phí ở thủ đô đắt đỏ quá, hơn nữa con còn phải yêu đương với anh Hâm Thần…… Trợ cấp? Không đủ, căn bản không đủ……”
Cô ta không dám quay về, cô ta làm sao dám về nhà cho mất mặt chứ?
Nhưng vì đã bị trường đại học sư phạm đuổi cổ, nếu muốn tiếp tục ở lại thủ đô thì nhất định phải vòi tiền.
Mình nhất định phải ở lại thủ đô, muốn thấy Lý Bạch Chỉ gặp xui xẻo, mình phải đợi Cố Hâm Thần quay về!
Đợi đến khi cuộc sống mình tốt hơn, chờ mình gặp được Cố Hâm Thần, mình sẽ lập tức đưa gia đình đến sống ở thủ đô……
Thế nên, Trần Quế Phương gọi cuộc điện thoại này chẳng những không hỏi được tình hình, cũng không nhận được tin Lý Hương Hương sẽ đón nhà họ đi, mà ngược lại còn phải về nhà lấy tiền và phiếu gửi cho Lý Hương Hương……
Thoáng chốc đã gửi đến tận bốn năm trời.
------------
Bốn năm qua đã xảy ra rất nhiều chuyện, cả nước chấm dứt canh tác tập thể và khoán hộ, toàn xã hội hân hoan hướng đến thời kỳ thịnh vượng.
Dưới sự dẫn dắt của giảng viên, sinh viên trường đại học Bắc Kinh cùng với nhóm chuyên gia của viện khoa học, trong vòng bốn năm ngắn ngủn đã tạo ra vô số thành tích, đưa khoa học đi tới một bước vọt rất lớn.
Cho dù là giao thông vận tải, thông tin liên lạc hay là các lĩnh vực cuộc sống khác đã đạt được bước tiến triển nhảy vọt, các sản phẩm khoa học kỹ thuật càng ngày càng nhiều.
Thậm chí còn có một số khía cạnh riêng đuổi kịp Hoa Kỳ, còn có chỗ vượt qua cả Hoa Kỳ, một số mặt khác vẫn còn trong giai đoạn phấn đấu.