Thế giới thứ ba: Truy thê hỏa táng tràng.
Pháo hôi thụ bị các bằng hữu của chính công thu lưu, ngày đêm gian da^ʍ. (3v1)
Ôn nhu ba ba công / táo bạo miệng thối Phú Nhị Đại công / Cao lãnh tâm cơ công.
=======
“Ôn Nham! Cảnh cáo cậu đừng có quấy rầy tôi nữa! Cũng không tự soi gương nhìn lại chính mình xem, ngay đến cả một ngón tay của Vân Trinh cũng không sánh bằng!"
“Tút tút tút…”
Ôn Nham:???
Tình huống gì đây?
Vừa mới truyền tống đến thế giới này, đã bị người bên kia điện thoại mắng cho một trận xối xả vào đầu, cả người đều mộng bức.
Cậu nhíu mày nhìn lại cuộc điện thoại đã cúp, ghi chú là...... Ông xã?
Ôn Nham: "......”
【Tích ——】
【 Thành công tiến vào thế giới mới, kí chủ, hiện tại tiếp thu nội dung cốt truyện được chưa? 】
“A, có thể.”
Ôn Nham muốn tìm một chỗ ngồi xuống, thuận tiện tiếp thu nội dung cốt truyện, kết quả là… nhìn nhìn xung quanh, phát hiện ra hoàn cảnh chỗ ở của mình… thật sự là… quá tồi tàn.
Liếc mắt là có thể thấy được hộp thức ăn vứt bừa bên ngoài, trên sô pha và giường thì đều rải rác những áo quần sặc sỡ lung tung, dưới chân là mặt sàn nhà dơ bẩn, một cơn gió thổi qua cũng có thể quét tung đi một lớp bụi.
Giật giật khóe miệng, Ôn Nham cực kì ghét bỏ, ném quần áo vắt trên sô pha qua nơi khác, tìm một chỗ thoạt nhìn coi như sạch sẽ để ngồi xuống, nhắm mắt lại.
"Được rồi, 996."
Đây là một thế giới điển hình truy thê hỏa táng văn, nhân vật chính công Phù Niên Nghĩa cùng nhân vật chính thụ Vân Trinh sinh ra ở một thị trấn nhỏ, hai người là hàng xóm, quan hệ cha mẹ hai bên cũng không tệ, lại học cùng một trường mẫu giáo, tiểu học, trung học cơ sở. Theo tuổi trưởng thành, một ít tình cảm thầm kín cũng dần dần lan rộng.
Chẳng qua, tuổi hai người còn nhỏ, cũng không nói rõ ra được, lại đang ở cái tuổi mơ hồ về xu hướng tìиɧ ɖu͙©, cho nên chỉ có ám muội.
Năm Phù Niên Nghĩa 12 tuổi, cha hắn mua xổ số trúng 10 triệu nhân dân tệ, trở thành nhà giàu mới nổi trong miệng mọi người.
Cha mẹ hắn muốn dùng số tiền này kinh doanh ở thành phố lớn, chưa tới một tháng đã chuyển nhà, Phù Niên Nghĩa thậm chí còn chưa kịp nói với Vân Trinh, cũng đã dọn đi.
Thời điểm hai người gặp lại, đã là 12 năm sau.
Khi đó, Phù gia đã có tài sản hàng trăm triệu, Phù Niên Nghĩa cũng trở thành công tử nhà giàu chúng tinh phủng nguyệt. Hắn biết xu hướng tìиɧ ɖu͙© của mình, cũng không có đè nén, mà là kết giao với một đống người cùng sở thích, tiểu O bên người, một cái lại một cái thay đổi thường xuyên.
Lần thứ hai Vân Trinh gặp lại hắn, là khi công ty hai bên hợp tác, hắn là đại biểu công ty đi đàm phán, liền gặp được đại biểu công ty của đối phương, cũng chính là Phù Niên Nghĩa.
Nhìn trúc mã chỉn chu lộng lẫy trước mặt, chính thụ tỉ mỉ nhớ lại những chuyện đã trải qua trước kia giữa hai người, cảm giác tự ti tự nhiên sinh ra.
Phù Niên Nghĩa đương nhiên nhận ra hắn, hai người gặp lại một lần nữa lại khơi dậy tình cảm thời niên thiếu, chẳng qua, hắn lại cho rằng, đấy chỉ là cảm giác mới mẻ, cũng không quá coi trọng.
Trẻ con mà, làm sao có thể cho là thật được?
Hai người trao đổi phương thức liên lạc, Phù Niên Nghĩa hẹn Vân Trinh ra ngoài, dẫn hắn đi tới những thế giới mà hắn chưa từng tiếp xúc qua.
Thường xuyên qua lại như vậy, Vân Trinh cũng dần dần động tâm với Phù Niên Nghĩa.
Hai người chính thức xác nhận quan hệ, nhưng mà hắn làm sao nghĩ đến, Phù Niên Nghĩa bây giờ đã không còn là tiểu nam hài của ngày xưa nữa?
Lúc chính thụ nhìn thấy một thiếu niên nhào vào lòng Phù Niên Nghĩa, đối phương cũng không có cự tuyệt, tâm hắn đều đã lạnh.
Bất quá khi đó, hắn thật sự đã phải lòng đối phương, hắn quyết định nhịn xuống, nhưng con người vốn không phải làm bằng sắt, khi nhìn thấy hình ảnh Phù Niên Nghĩa cùng một thiếu niên hôn môi, hắn rốt cuộc cũng triệt để bạo phát.
Chính thụ và chính công cãi nhau một trận, chính thụ đưa ra lời chia tay.
Đúng lúc công ty của chính thụ cần cử người sang Mỹ công tác một tháng, chính thụ liền nhận, ngày hôm sau đã lên máy bay đi Mỹ.
Sau khi Phù Niên Nghĩa biết, hắn ta giống như phát điên, cũng đuổi theo sang nước Mỹ. Thì ra, hắn đã sớm bất tri bất giác yêu Vân Trinh.
Lần này, vô luận như thế nào, hắn cũng phải đem Vân Trinh đoạt về, hắn đã sớm không thể rời khỏi đối phương.
Hai người ở Mỹ trình diễn tiết mục em trốn anh truy, em có chạy đằng trời… Cuối cùng, mỹ mãn quay trở về với nhau.
“Shit......”
Ôn Nham mở mắt ra, hơi cúi người xuống, một tay chống cằm, cảm thán, "Cái tên chính công này đủ tra a...”
Thân phận của cậu lần này là một tiểu O lẳиɠ ɭơ, cô nhi, 18 tuổi, vừa mới thành niên, cấp 3 đã thôi học, không nghiêm túc lên một trường đạo tạo nào.
Bởi vì sở hữu một gương mặt rất không tệ, cho nên nguyên chủ ăn sung mặc sướиɠ lăn lộn tại hộp đêm, cả ngày quyến rũ cái này, cái kia.
Ước mơ là leo lên được một người thật giàu có, hưởng thụ một cuộc sống phóng túng hàng ngày, ăn chơi mua sắm đầy đủ.
Mà cậu ở trong nguyên tác chính là ngòi nổ chia tay của hai nhân vật chính, thiếu niên ở quán bar cùng chính công hôn môi.
Nguyên chủ thật vất vả mới tiếp xúc được vị công tử nhà giàu Phù Niên Nghĩa này, tất nhiên sẽ không buông tay.
Cậu cũng không biết Phù Niên Nghĩa chỉ là tùy tiện chơi đùa, còn tưởng rằng đã trèo lên được cành cao, mỗi ngày đều phải quấn lấy đối phương, thẳng đến lần đó bị Vân Trinh bắt gặp.
Cũng bởi vì chuyện này, Phù Niên Nghĩa mới cực kỳ hận nguyên chủ, nhưng hắn còn chưa kịp cho nguyên chủ một bài học thì đã bị tin tức Vân Trinh xuất ngoại làm cho mất tập trung, vội bỏ lại nguyên chủ để đuổi theo.
Mà trong lúc Phù Niên Nghĩa đi nước Mỹ, nguyên chủ vẫn gọi điện thoại cho Phù Niên Nghĩa, thậm chí còn tự coi mình là nửa một kia của hắn.
Chờ sau khi Phù Niên Nghĩa và Vân Trinh mặn nồng quay về nước, nguyên chủ lại là trung gian phá rối giữa hai người.
Kết quả, còn chưa biết sẽ bị Phù Niên Nghĩa xử trí thế nào, các bằng hữu của hắn ngược lại đã nhìn không nổi, đem nguyên chủ chỉnh trước.
Không có bản lĩnh gì ngoại trừ khuôn mặt, sau khi nguyên chủ bị đuổi tới một nơi hẻo lánh ở một thành trấn nhỏ, cậu chỉ có thể bán da bán thịt để sống.
Nguyên chủ tiêu tiền lại tiêu như nước, tiền kiếm được từ một khách hàng không đủ để cho cậu ta xa hoa, vì vậy cậu ta đã tiếp nhận các loại sinh ý SM để làm ăn. Không tới ba mươi tuổi đã bị người ta làm chết ở trong một phòng trọ giá rẻ.
Tận đến khi xác chết bắt đầu thối rữa bốc mùi, hàng xóm mới phát hiện ra thi thể cậu ta.
Lúc ấy, nguyên chủ đã qua đời phải hơn nửa tháng.
“Thật thảm......”