Thế giới thứ hai: Phụ tử văn.
Được gửi gắm hy vọng trở thành người thừa kế, pháo hôi đại thiếu gia bị phụ thân và bằng hữu của phụ thân bạo xào. (2v1)
Tình Thân Biến Chất Phụ Thân Công - Vô liêm sỉ Lão Lưu Manh Công.
P/S: lưu ý trước khi nhảy hố, TG này có Lôi nha, phụ tử huyết thống, Công không khiết. Nếu không phải gu thì ráng chờ Sói edit xong TG này nha, vì Sói edit theo tuần tự của tác giả ạ!^^
===========
Một chiếc xe thương vụ đi dọc theo con đường phồn hoa của thành phố, nam nhân ngồi ở ghế sau, một thân tây trang màu đen Italy đặt may tư nhân, tay chống lên trán giả ngủ.
Làn da của người đó trắng nõn mịn màng, sống mũi cao thẳng, đôi môi đầy đặn hồng hào, khiến người ta nhịn không được muốn cắn một miếng, lông mày như kiếm hơi nhíu, dưới bọng mắt có một chút màu xanh nhàn nhạt, giống như không được nghỉ ngơi tốt.
Kỳ thật, Ôn Nham ngồi ở đó nhắm mắt lại chỉ để tiếp thu nội dung kịch bản của thế giới này, bởi vì quá mức cẩu huyết trảo mã, mới không tự chủ nhíu mày.
Thế giới này là bối cảnh hiện đại, phụ tử ngược luyến tình thâm văn.
Đúng vậy, chính là cha con ruột.
Ôn Nham không nhịn được phun tào, chơi cũng đủ đặc sắc.
Chính thụ trong bản thế giới này tên là Đường Lễ Nguyệt, nghe cái tên giống như tiểu bạch hoa, nhưng trên thực tế lại là một cái hắc tâm liên.
Cậu ta là con riêng của nhân vật chính công, mười tám năm trước, mẹ cậu ta - Đường Uyển thầm mến mộ học trưởng của mình, cũng chính là chính công Ôn Kiến Nhu.
Tại bữa tiệc tốt nghiệp, bà ta đã bỏ thuốc Ôn Dịch Nhu, hai người thuận lý thành chương xảy ra quan hệ, sau đó thì phát hiện mình mang thai, cảm thấy đây chính là quà tặng ông trời ban cho, nhưng bà ta lại không đi tìm Ôn Dịch Nhu, bởi vì bà ta biết đối phương không hề thích mình, hơn nữa thân phận của hai người còn chênh lệch quá lớn, nói không chừng sẽ nhận được một câu "phá bỏ" của đối phương.
Phải nói rằng, Đường Uyển thật đúng là cái luyến ái não, một mình sinh con, một mình nuôi dưỡng, nhiều năm như vậy vẫn đau khổ thầm mến Ôn Dịch Nhu, nhưng lại chưa từng có dũng khí đi tìm người ta.
Một người phụ nữ mang theo con nhỏ, có thể tưởng tượng ra bao nhiêu gian nan, khổ cực.
Bà ta vừa làm việc vừa nuôi con, sức khoẻ càng ngày càng sa sút, cuối cùng bị đổ bệnh nặng.
Bà ta không thể làm việc, chỉ có thể bất lực nằm ở trên giường sống qua ngày, việc vặt trong nhà đều do Đường Lễ Nguyệt gánh vác.
Khốn cảnh vì sinh bệnh nặng suốt một năm ròng, hai mẹ con vốn không có bao nhiêu tiền gửi ngân hàng, đúng lúc Đường Lễ Nguyệt cũng thi đậu đại học, một đống lớn phí dụng đều chờ cậu ta phải đóng.
Đường Lễ Nguyệt ban ngày đi học, buổi tối còn phải đi làm thêm.
Người này bởi vì từ nhỏ đã thiếu hụt tình thương của ba, nên rất dễ dàng sinh ra hảo cảm đối với nam giới.
Giai đoạn trưởng thành chính là thời điểm dần dần nảy sinh tình cảm nam nữ, nhưng cậu ta lại chỉ thích thân cận với nam nhân.
Về sau, cậu ta mới phát hiện, bản thân chính là gay, hơn nữa còn rất thích những nam nhân thành thục cường đại.
Lần đầu tiên chú ý tới Ôn Dịch Nhu là ở trên kênh tài chính kinh tế phát trên TV, đối mặt với những câu hỏi sắc bén của MC, sắc mặt của người đàn ông đó rất trầm ổn, bình tĩnh đáp.
Kể từ khi mẹ sinh bệnh lại rất thích nhìn chằm chằm người này, Đường Lễ Nguyệt rất thông minh, tự nhiên nghĩ đến loại quan hệ không tầm thường giữa hai người bọn họ.
Vì thế, cậu ta đã chủ động tiếp cận Ôn Dịch Nhu, phải mất một phen công phu mới lấy được tóc của đối phương đi làm giám định DNA.
Tại giây phút biết được đối phương chính là ba ruột của mình, cậu ta vừa vui sướиɠ vì đã tìm được thân nhân, lại bởi vì chút tình cảm mờ mịt đối với người đó mà cảm thấy thống khổ.
Thì ra, mình đã bất tri bất giác thích người đàn ông kia, người đàn ông trưởng thành lại mạnh mẽ, là thứ mình luôn khát vọng từ nhỏ, nhưng cuối cùng, hắn ta lại là ba ruột của mình...