Tiểu Tức Phụ Của Trương Lão Hán

Chương 20

Trương Lão Hán không nói lời nào nhìn chằm chằm cậu, Lâm Nam bị nhìn chằm chằm cảm thấy lo sợ bất an, hai mắt lại đỏ lên, theo lý cậu bị bán cho Trương Lão Hán thì sẽ thuộc về Trương Lão Hán, Trương Lão Hán muốn cậu làm gì cậu cũng nhất định phải làm, bây giờ nếu cậu chọc hắn tức giận.

"Có thể."

Không ngờ tới giọng nói khàn khàn của Trương Lão Hán vang lên ở trên đầu, tuy không dễ nghe, nhưng giờ phút này đối với Lâm Nam lại giống như thanh âm của tự nhiên. Hai mắt Lâm Nam đẫm nước mắt vừa mông lung vừa nghi hoặc ngẩng đầu nhìn Trương Lão Hán.

Trương Lão Hán nhìn vào đôi mắt to đen láy của cậu và nói: “Tôi vốn có hai đứa con, bây giờ chúng đã kết hôn và bắt đầu gây dựng sự nghiệp, Em.”

Hắn suy nghĩ rồi nói: “Sau này hãy để nó tự nhiên, ông trời muốn cho Trương Lão Hán tôi thêm vài đứa con, thì cũng tốt, không có cũng không sao, em nên làm tốt việc của mình, những chuyện khác để ông trời lo.”

"Thật sao?" Hai mắt Lâm Nam đột nhiên sáng lên, Trương Lão Hán không hiểu sao cảm thấy tâm trạng mình tốt hơn nhiều.

Hắn gật đầu, vỗ một cái vào bờ mông mềm mại của Lâm Nam: "Tôi cũng không nuôi em mãi được, từ nay về sau em phải cho heo ăn."

Sân sau nhà Trương Lão Hán được ngăn thành một cái chuồng heo, nuôi hai con heo trong đó.

"Được." Lâm Nam rất là vui vẻ tung tăng đáp ứng, chỉ cần cậu có việc để làm, cậu liền không giống với những người song tính khác trong thôn.

Trương Lão Hán cười xùy, trên tay hắn vỗ vỗ, toàn bộ đều là dịch nhờn vừa tanh vừa da^ʍ, bế Lâm Nam đi vào phòng tắm: "Đi tắm, cả người rất bẩn."

Lâm Nam kêu lên một tiếng, sợ ngã vội vàng vòng tay ôm cổ Trương Lão Hán, hai chân cũng kẹp lấy eo Trương Lão Hán, thế là cây gậy lớn ở dưới háng Trương Lão Hán lại dựng đứng lên đâm vào âʍ đa͙σ của cậu.

Kết quả là lúc chờ nước sôi, Trương Lão Hán đè cậu vào cạnh thùng gỗ, cᏂị©Ꮒ cậu một lần.

Mấy hôm trước Trương Lão Hán đã bón phân cho ruộng hoa màu xong nên mấy ngày nay được nhàn rỗi, sau khi hai người ăn sáng xong, Trương Lão Hán dắt Lâm Nam lên núi cắt cỏ cho heo ăn.

Lưng Trương Lão Hán đeo sọt đi ở phía trước, Lâm Nam cầm lưỡi liềm ngoan ngoãn đi theo ở phía sau, từ khi đến nhà Trương Lão Hán, đây là lần đầu tiên cậu đi ra ngoài, tò mò dòm ngó xung quanh cái thôn này.

"Này, ông Trương, ông đi cắt cỏ cho heo ăn sao?" Một thanh niên da ngăm đen đi về phía hắn, vóc người cao lớn, trên lưng cõng một cái sọt đầy cỏ cho heo ăn, trong đôi mắt đen tràn đầy thành thật cùng chất phát.

Lâm Nam ở sau lưng Trương Lão Hán thò đầu ra, thanh niên đúng lúc nhìn thấy, chuyện Trương Lão Hán bỏ tiền ra mua cô vợ nhỏ đã không còn là chuyện lạ nữa, thanh niên vừa nhìn thấy cậu liền lễ phép hô to: "Bà nhỏ cũng đi theo ạ."

Lâm Nam giật mình rụt đầu về, vùi mặt vào trong quần áo của Trương Lão Hán, cả người như bốc lửa, người này nhìn còn lớn tuổi hơn cậu, lại có thể gọi cậu là bà nhỏ.

Trương Lão Hán tùy tiện nói với những người khác vài câu, liền dắt Lâm Nam đi lên núi, dọc đường gặp được rất nhiều người, Lâm Nam liên tục bị gọi thím nhỏ, mợ nhỏ, bà nhỏ, mẹ chồng nhỏ các loại, khi leo đến trên núi, mặt Lâm Nam vẫn còn đỏ rực.

"Sau này sẽ còn gặp nhiều hơn, người đàn ông của em có vai vế lớn, người có vai vế nhỏ hơn phải gọi là ông tổ, em sẽ phải xấu hổ đến mức xì hơi đấy." Trương Lão Hán vừa nói vừa nhanh nhẹn bắt đầu cắt cỏ.

Lâm Nam bĩu môi, không nói chuyện, cúi người bắt đầu cắt cỏ cho heo ăn, cắt không ngừng, càng đi càng xa, đột nhiên vui mừng gọi: "A, chú ơi, anh mau tới đây."

Trương Lão Hán nghe tiếng còn tưởng có chuyện không hay, vội vàng chạy tới, kết quả Lâm Nam mở bụi cỏ ra, vui mừng nhìn Trương Lão Hán, Trương Lão Hán thấy bên trong bụi cỏ có một ổ thỏ con, bốn bé thỏ con đang run rẩy chen chúc với nhau, hai con màu trắng, một con màu xám và một con bông.

Bây giờ đang là mùa sinh sản của thỏ, không ngờ Lâm Nam lại may mắn như vậy, tìm được một ổ thỏ con cho hắn, Trương Lão Hán đi qua nói: "Hắc, em thật may mắn, đám thỏ con này mới sinh, nấu ăn sẽ vừa non mềm vừa thơm."

Kết quả là hắn còn chưa đi tới bên cạnh bụi cỏ, Lâm Nam đã trưng cái mặt đề phòng đứng ở trước mặt hắn, giống hệt một con thỏ cái bảo vệ con.