"Tôi không muốn. . . " Hai mắt Lâm Nam đỏ lên, rất muốn khóc, nhưng hôm nay cậu đã khóc đến mức hai mắt sưng vù, trông vừa oan uất vừa đáng thương rụt đầu vào ngực Trương Lão Hán.
Trương Lão Hán không khỏi trở nên vui vẻ, hiếm khi nhẹ giọng, giọng nói vốn có chút khàn khàn trái lại mang theo một chút vuốt ve an ủi, khàn giọng nói: "Đây là máu trinh của em, cũng là tập tục do người già truyền lại, uống vào em mới có thể sớm mang thai, sau này sinh con cũng dễ dàng." Thấy đôi mắt to của Lâm Nam đang nhìn chằm chằm mình, hắn khó chịu ho một tiếng: "Tập tục của thế hệ trước, tôi cũng đã uống nước dịch đầu tiên của em rồi, nó có thể tráng dương, đặc biệt là ai uống vào, sau này sẽ có nhiều con cháu với người đó."
Lâm Nam nhớ tới lúc đầu Trương Lão Hán liếʍ cái lỗ của mình, hèn chi, thì ra là như vậy, nhưng mà nhìn nửa cốc chất lỏng kia, cậu rất là chống cự, rất là xấu hổ.
Trương Lão Hán thấy cậu lung lay, cắn một cái vào lỗ tai cậu, dùng bàn tay to che đi đôi mắt của Lâm Nam, cốc cũng đặt ở trên môi đỏ mọng: "Nhắm mắt uống một hớp, sau này sinh cho người đàn ông của em mười tám thằng nhóc béo ú."
Khuôn mặt của Lâm Nam lập tức như bị đốt cháy, ông chú này đúng là không biết ngượng. Nhưng... điều này có thật không, uống vào có thể sinh rất nhiều em bé.
Trong lòng Lâm Nam còn đang suy nghĩ, thì đã bị Trương Lão Hán đút uống trong sự mê mang.
“Nằm sấp xuống.” Uống xong, Trương Lão Hán đặt cốc xuống, lật người Lâm Nam lại, hứng thú lại tới rồi.
Lâm Nam quỳ gối trên giường đất, khuôn mặt nhỏ hồng hào của cậu vùi vào trong gối, mông bị Trương Lão Hán nâng lên cao, cặp mông tròn trịa trắng nõn, vừa to vừa mềm, bàn tay to của Trương Lão Hán bóp chặt nó vuốt ve nhào nặn, kéo chúng thành nhiều hình dạng khác nhau, sau một thời gian ngắn cặp mông trắng nõn đã bị véo đầy dấu tay.
"Ư...A..." Lâm Nam chôn đầu vào trong gối rêи ɾỉ, cửa động cũng bị Trương Lão Hán mở ra đóng vào, ướŧ áŧ giống như một cái miệng nhỏ đang mở.
Trương Lão Hán bao phủ trên tấm lưng gầy gò của Lâm Nam, xương bướm cùng các khớp xương sống của thiếu niên nhô ra, trắng nõn lại gợi cảm, Trương Lão Hán liếʍ láp từng cm, hết cắn lại gặm, sau đó đẩy ©ôи ŧɧịt̠ thô to hùng vĩ vào lỗ nhỏ vừa mới khép lại, đâm mạnh vào bên trong cái l*и nóng hổi.
"Hít hà ——" ©ôи ŧɧịt̠ to của Trương Lão Hán bị kẹp tới mức run lên: "Mới có một lúc, lại chặt khít rồi, âʍ đa͙σ thật non mềm, đúng là cái lỗ quý."
“Đừng… đừng nói… A… Đau quá… Lớn quá…” Lâm Nam không chịu nổi lời nói tục tĩu của Trương Lão Hán, chưa kịp từ chối, đã bị ©ôи ŧɧịt̠ thô to nóng hổi đâm vào trong âʍ đa͙σ, lỗ nhỏ bên trong bị chặn không ngừng co rút, khiến cậu nhịn không được mà rêи ɾỉ. Cậu mới bị phá trinh, lần thứ hai bị đâm nên còn hơi đau.
"Em nên quen dần đi, chưa gì đã kêu đau rồi." Trương Lão Hán nhéo cái mông to của cậu, chẳng những không thấy đau lòng mà còn bắt đầu giã mạnh hơn, dù sao lát nữa cậu cũng sẽ sướиɠ rên không thành tiếng.
"Ư...A..." Lâm Nam bị đâm đến bay về phía trước, cặρ √υ' nhỏ cũng bị ga giường sần sùi cọ xát vừa đỏ vừa ngứa, Lâm Nam đành vùi đầu vào trong gối lớn tiếng rêи ɾỉ.
“Người đàn ông của em cᏂị©Ꮒ em có sướиɠ không?” Trương Lão Hán không ngừng đâm sâu vào trong l*и, lỗ trong mềm mại ngập nước ngậm lấy ©ôи ŧɧịt̠ to lớn, cây thịt dữ tợn không ngừng khuấy động trong âʍ đa͙σ đỏ tươi, tạo thành một khoảng cách thị giác rất lớn.
"A. . . . .A ư . . . . . . Nhanh quá..." Khóe mắt Lâm Nam đỏ rực, nước bọt trong miệng cũng không nuốt xuống, nước mắt cùng nước bọt chảy xuống gối, trong đầu đều là keo dán, ngu ngơ, nhưng tính cách xấu hổ khiến cậu không thể nói ra những lời dâʍ ɖu͙© như Trương Lão Hán: "Ư ... A ... Từ từ ... To quá..".