Chuyển Sinh Thành Nữ Vương Vong Linh Ở Dị Giới

Chương 32: Thương nhân ℕô ᒪệ

“Đừng giãy dụa nữa, khoanh tay chịu trói đi.”

Một tên nhân loại cười càn rỡ, hắn đè trọng kiếm trong tay xuống, mà ở trước mặt hắn là một tên hiệp khách Tinh Linh dùng kiếm chiêu một tay chống đỡ công kích của hắn, nhưng theo khí lực của người kia không ngừng tăng lên, thì hiệp khách Tinh Linh đã sắp không chống đỡ nổi.

‘Thiên nhiên sẽ che chở cho chúng ta và nhà cửa của ta.”

Một giọng nói êm tai truyền đến, mọi người đều chú ý đến sự tồn tại của La Lạp, mà theo nàng vịnh xướng, ánh sáng màu xanh biếc từ trên trời giáng xuống.

Ánh sáng rơi vào trên người nhóm hộ vệ Tinh Linh tộc, đồng thời dung nhập thân thể bọn hắn, sau đó một luồng khí thế cường đại từ trong cơ thể bọn hắn trong nháy mắt bộc phát ra.

“Uống đi!”

Vừa vặn chiến sĩ nhân loại chiến đấu với hiệp khách Tinh Linh đột nhiên phát lực, về sức mạnh thì lúc này hắn hoàn toàn không kém hơn kẻ địch trước mắt.

“Cái gì?”

Nhìn thấy hiệp khách Tinh Linh dùng một tay nâng trọng kiếm của mình lên, trong mắt tên chiến sĩ nhân loại kia lộ ra ánh mắt khó mà tin được.

Mà không chỉ có một tên hiệp khách Tinh Linh, sau khi được La Lạp sử dụng thiên nhiên bảo vệ, sức mạnh của tất cả thủ vệ Tinh Linh Tộc trực tiếp tăng lên một đẳng cấp.

Tuy nói về nhân số hoàn toàn yếu, nhưng lúc này Tinh Linh tộc lại có một sức mạnh chiến đấu, bằng vào thiên nhiên che chở gia trì, bọn họ hoàn toàn có thể đột phá vòng vây của nhân loại.

“Khốn kiếp, xông lên cho ta, giải quyết hiến tế Tinh Linh Tộc trước đi!”

Nam nhân một mắt gầm thét một tiếng, hắn chỉ huy chiến sĩ nhân loại nhào về phía La Lạp.

Mà đối mặt với nhân loại vây gϊếŧ, những hộ vệ Tinh Linh Tộc còn sót lại hoàn toàn không sợ, bọn họ đứng trước mặt một đám Tinh Linh Tộc nhỏ yếu bên cạnh La Lạp, tuy chỉ có thể tạo ra một bức tường yếu, nhưng bọn hắn thề sống chết không lùi bước một bước.

Hai bên tiếp chiến, trong lúc nhất thời giằng co không dứt, mà Sắt Lôi Á và Tái Lợi Á từ phía sau nhìn thấy trận chiến đấu này, nhưng các nàng tạm thời không có ý định tham chiến.

Bởi vì Sắt Lôi Á muốn nhìn xem, rốt cuộc thì Vương tộc Tinh Linh tên là La Lạp này có thực lực như thế nào.

“Mẹ đất ơi, xin hãy cho ta sức mạnh thủ vệ rừng rậm, thức tỉnh!”

Lại là một ma pháp vịnh xướng, theo ma lực tác dụng lên thảm thực vật xung quanh, một sợi dây leo cứng rắn kiên quyết bò lên, dây leo tàn phá bừa bãi trên đại địa tạo thành thương vong không nhỏ cho chiến sĩ nhân loại.

“A a a!”

Chiến sĩ nhân loại kêu thảm thiết, mỗi một lần dây leo bị đánh trúng vào người bọn họ đều sẽ tạo thành thương tổn thật lớn, trong mười mấy giây ngắn ngủn đã có ba người bị thương nặng ngã xuống đất.

Hây!

Nam nhân một mắt chém ra một kiếm, dây leo bị hắn chặt đứt một đầu, mà không có dây leo ngăn cản, hắn nhìn thấy La Lạp ở phía sau, lúc này La Lạp vẫn còn tiếp tục ngâm xướng ma pháp.

Không thể để cho nàng tiếp tục vịnh xướng, nếu không mình lần này không chỉ có thể vô công mà về, thậm chí đội ngũ sẽ còn xuất hiện thương vong nghiêm trọng.

Có thể nghĩ muốn ngăn cản nàng thì phải công kích cắt đứt ngâm xướng của nàng, nhưng hiện tại trong thời gian ngắn nhóm hắn không thể xông phá bức tường thủ vệ được.

“Đây là ngươi bức ta!”

Nói xong, nam nhân một mắt nắm lấy Duy Na ngã trên mặt đất, sau đó gác lưỡi kiếm lên cổ nàng.

“Lập tức dừng tay, nếu không ta sẽ gϊếŧ nàng!”

Nam nhân lớn tiếng hô, mà La Lạp cũng nhất thời chú ý đến Duy Na đang bị bắt lấy.

“Nhân loại, buông nàng ra!”

La Lạp lo lắng hô lên, đồng thời dây leo cũng vây quanh nam nhân một mắt.

“Thả nàng ra? Trừ phi các ngươi buông vũ khí xuống dừng tấn công!”

Nam nhân một mắt đang đè con tin hoàn toàn không sợ La Lạp, bởi vì hắn nhìn ra lo lắng đối với đồng bạn từ trong mắt La Lạp, mà đây chính là liệt căn của Tinh Linh Tộc!

“Khục.”

Duy Na bị bóp lấy yết hầu, nàng muốn nói chuyện nhưng không mở miệng được, mà nhìn thấy bộ dáng thống khổ của Duy Na, La Lạp cắn chặt hàm răng.

Tộc Tinh Linh dừng công kích, mà nhân loại bên kia thấy thế cũng phản ứng lại, bọn họ nhao nhao nắm lấy Tinh Linh vừa bắt được.

“Lập tức buông vũ khí xuống!”

“Đúng rồi, buông vũ khí xuống, nếu không sẽ gϊếŧ các nàng!”

Tinh linh tộc bị bắt trở thành con tin trong tay con người, đối mặt với hơn mười tộc nhân bị xem là con tin, La Lạp xiết chặt nắm đấm.

“Nữ Vương, chúng ta nên xử lý như thế nào?”

Mấy tên hộ vệ Tinh Linh còn lại lo lắng nhìn về phía Nữ Vương, nhìn thấy đồng bạn bị đè ép, bọn hắn không biết nên lựa chọn như thế nào.

Mà La Lạp thân là Nữ Vương của Tinh Linh Tộc, đồng thời cũng chỉ là một đứa nhỏ, nàng chỉ là bởi vì có huyết mạch Vương tộc mới được đề cử làm Nữ Vương, hiện tại đối mặt với lựa chọn sống chết của đồng bạn, nàng chần chờ.

Nhìn thấy vậy, Sắt Lôi Á lắc đầu.

“Nữ Vương? Cuối cùng cũng chỉ là một đứa trẻ, nếu bây giờ phân vân, bọn họ ngay cả tộc nhân còn sót lại cũng không trốn thoát được.”

Sắt Lôi Á tự nói lẩm bẩm, mà có một chuyện làm cho nàng rất để ý, đó chính là nhân loại bên kia đều đã xuất hiện tử vong, các Tinh Linh nhiều nhất cũng chỉ là vết thương nhẹ, giống như đội nhân loại kia là cố ý thủ hạ lưu tình.

“Đa Nhĩ, tộc nhân của ta từng giúp ngươi, nhưng ngươi lại lấy oán báo ơn, không chỉ bắt đi tộc nhân của ta mà còn tấn công lãnh địa của tộc ta, vì sao ngươi phải làm như vậy?”

Trong giọng nói của La Lạp tràn ngập sự phẫn nộ, mà nam nhân một mắt tên là Đa Nhĩ nhìn chằm chằm La Lạp nhưng ánh mắt lại không có một chút khϊếp đảm nào, hắn cuồng tiếu trả lời.

“Ha ha, vì sao?”

Nam nhân vừa nói, hắn vừa vươn tay kéo bịt mắt của mình, chỉ thấy đôi mắt đóng chặt phía dưới đã bị vết máu kết vảy che lại.

Sau khi tiện tay ném bịt mắt đi, nam nhân phẫn nộ rống lên nói.

“Đây chính là chuyện tốt mà đám người các ngươi làm.”

Bởi vì tức giận, bàn tay của Đa Nhĩ giữ chặt cổ của Duy Na không ngừng nắm chặt, khuôn mặt của Duy Na đã bị đè nén đến đỏ bừng.

“Duy Na!”

La Lạp kinh hô một tiếng, sau đó nàng lại hô với Đa Nhĩ.

“Đó là bởi vì ngươi đã phạm phải tội ác không thể tha thứ đối với chúng ta.”

Sắt Lôi Á ở bên cạnh nghe, kết hợp với huân chương màu đen trước ngực của Đa Nhĩ, nàng đã có thể suy đoán đại khái chuyện đã trải qua.

Cái huân chương kia là của những người buôn nô ɭệ, những người nắm giữ huân chương này đều sẽ được nhận bảo hộ của đế quốc.

Mà ở đế quốc Ngã Thụy Lạp cho phép buôn bán nô ɭệ, nô ɭệ ngoại trừ bản thân nhân loại ra thì còn có một số chủng tộc trí tuệ khác, Tinh Linh chính là một trong số đó, hơn nữa nô ɭệ này còn trân quý thuộc loại vô giá trên thị trường.

Ở đế quốc, một nô ɭệ nhân loại cường tráng có thể bán được 5 đến 20 kim tệ, mà một Tinh Linh bình thường lại có thể bán được 300 kim tệ, đây chính là 30.000 ngân tệ, 3.000.000 đồng tệ!

Về phần nói là vì sao có thể bán ra giá cả kinh người như thế này, vậy thì phải xem đặc tính chủng tộc Tinh Linh rồi.

Tinh Linh nhất tộc thân là chủng tộc cổ xưa nhất trong ngũ đại lục, có huyết mạch hoàn mỹ nhất.

Bởi vậy, mỗi một người trong Tinh Linh Tộc đều có dung nhan cực cao, đồng thời, dung mạo như vậy mà sống mấy trăm năm cũng sẽ không xuất hiện dấu vết già yếu.

Lại thêm trên thuộc tính dị tộc, rất nhiều lão gia quý tộc đều nguyện ý móc hầu bao mua một nô ɭệ như vậy.

“Về phần mua làm gì, dùng đầu ngón chân ngẫm lại cũng biết.”

Hiện tại, căn cứ theo tin tức đã nắm giữ, Sắt Lôi Á biết nam nhân tên là Đa Nhĩ này từng được Tinh Linh tộc cứu, nhưng bởi vì nhìn trúng giá trị của Tinh Linh tộc nên hắn lấy oán báo ơn bắt đi tộc nhân Tinh Linh tộc.

Mà con mắt của Đa Nhĩ đoán chính là bị Tinh Linh bắn bị thương trong quá trình bắt giữ Tinh Linh, bởi vậy mới có thể xuất hiện một màn vừa rồi kia.