Chuyển Sinh Thành Nữ Vương Vong Linh Ở Dị Giới

Chương 31: Nhân Loại Tấn Công

“Nếu như tiểu thư là Thánh Kỵ Sĩ của giáo hội thì ta tin tưởng các hạ sẽ không đồng ý hợp tác với những người kia.”

La Lạp nói, mà nàng không phải là có năng lực phân biệt, nàng chỉ là bằng vào năng lượng cảm giác không tệ của tế tự Tinh Linh nhận ra thân phận của Tái Lợi Á, mà cường giả giống như nàng sao cần phải nói dối đối với bọn họ được.

Nhưng sau khi nhận ra thân phận của Tái Lợi Á, một vấn đề cũng đang làm phức tạp La Lạp, đó chính là sao Thánh Kỵ Sĩ có thực lực cường đại lại bị Duy Na đơn giản bắt trở về như vậy?

Cho nên La Lạp suy đoán, đối phương tới đây nhất định là có mục đích khác.

Mà không đợi nàng hỏi thăm thì Sắt Lôi Á lại ra tay trước hỏi.

“Vậy, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề không?”

“Đương nhiên có thể.”

Sắt Lôi Á thấy đã được đồng ý, sau đó mở miệng hỏi.

“Các ngươi luôn nói những người đó, những người đó, những người đó trong miệng các ngươi rốt cuộc là ai?”

Nghe thấy câu hỏi của Sắt Lôi Á, La Lạp không cần phải giấu giếm, nàng vội giải đáp.

“Vậy thì phải nói lại từ đầu, đại khái một tuần trước, có một đám người tự xưng là mạo hiểm giả giống như các ngươi đi vào Hủ Hóa Lâm, bọn hắn giống như là đang tìm kiếm cái gì đó, mà trên đường bởi vì lạc đường suýt nữa bị vây ở trong rừng cây, vừa vặn lúc tộc nhân chúng ta tuần tra phát hiện đội ngũ lạc đường, thế là hiện thân chỉ rõ đường ra cho bọn hắn, nhưng không ngờ…”

Nói đến đây, La Lạp luôn luôn tao nhã trước đó cũng cắn răng, hiển nhiên đám người kia đối với ‘ân nhân cứu mạng’ của bọn hắn, đã làm chuyện gì đó không thể tha thứ.

“Nhưng không ngờ đám người kia lấy oán báo ơn, bắt đi rất nhiều tộc nhân vô tội của chúng ta, mà chờ khi vệ đội của chúng ta chạy đến thì đám người kia đã sớm dẫn dắt tộc nhân của chúng ta trốn ra khỏi rừng rậm.”

Duy Na bổ sung.

“Bắt đi tộc nhân của các ngươi sao… Chả trách các ngươi lại hận nhân loại như vậy.”

Sau khi hiểu rõ chuyện, Sắt Lôi Á lại hỏi.

“Vậy các ngươi biết thân phận của những người đó không.”

“Ừm, theo dấu vết tộc nhân chúng ta để lại tìm được bọn họ, bọn họ là…”

Nói được một nửa, đột nhiên một hộ vệ Tinh Linh gấp gáp vọt vào.

“Nữ… Nữ Vương, không tốt, những người kia tới rồi!”

Nàng thở gấp, nhìn thấy dáng vẻ là vội vàng trở về, hơn nữa trên cánh tay của nàng còn có một vết thương, hiển nhiên trước đó nàng đã trải qua một trận chiến đấu kịch liệt.

Mà sau khi nghe được tin tức hộ vệ mang về, Duy Na lập tức đứng dậy vọt ra ngoài.

“Các ngươi bảo vệ tốt Nữ Vương!”

“Vâng!”

Mấy tên hộ vệ Tinh Linh đáp ứng một tiếng, còn không đợi La Lạp ngăn cản, Duy Na đã vọt ra ngoài.

Thấy thế, La Lạp muốn đuổi theo, nhưng nghĩ đến mấy người Sắt Lôi Á vẫn còn, vì vậy nàng nói với ba tên hộ vệ kia.

“Các ngươi bảo vệ tốt các nàng, ta đi giúp Duy Na thống lĩnh.”

“Không được Nữ Vương, rất nguy hiểm!”

Hộ vệ muốn ngăn cản La Lạp, nhưng La Lạp đã chạy ra khỏi phòng trước một bước, các nàng chỉ có thể dựa theo mệnh lệnh của Nữ Vương ở lại để bảo vệ hai nhân loại kia.

Mà nhìn thấy dáng vẻ của các Tinh Linh giống như gặp phải đại địch, Sắt Lôi Á và Tái Lợi Á nhìn nhau một chút.

“Chúng ta cũng ra ngoài xem thử.”

“Ừm.”

Tái Lợi Á gật đầu đồng ý, hai tay của hai người khẽ đảo qua dây leo đang trói để tránh thoát, sau đó các nàng cũng muốn đi ra ngoài phòng.

“Nhân loại, bên ngoài hiện tại rất nguy hiểm, cho nên mời ở lại nơi này.”

Ba tên hộ vệ Tinh Linh Tộc vây quanh, thấy vậy, Sắt Lôi Á trực tiếp trả lời.

“Các ngươi cũng biết rất nguy hiểm, cho nên thân là hộ vệ các ngươi không nên đi bảo vệ Nữ Vương của các ngươi sao?”

“Nhưng mà…”

“Đi cùng nhau đi, ta rất muốn nhìn xem những nhân loại mà các ngươi nói kia là ai.”

Nói xong, Sắt Lôi Á không để ý khuyên can đi ra khỏi nhà gỗ, Tái Lợi Á cũng đi theo, mà sau khi ba tên hộ vệ suy nghĩ một hồi, các nàng cũng lập tức đi theo ra ngoài.

Vừa đi ra khỏi phòng, một mùi thuốc nổ xông vào mũi, sau khi ngửi thấy mùi thơm quen thuộc đó, Sắt Lôi Á nhìn về phía xa, chỉ thấy khắp thôn xóm Tinh Linh đều bốc lên một ngọn lửa lớn.

Một ít nhân loại mặc các loại trang bị thừa dịp thế lửa đánh vào thôn xóm Tinh Linh, bọn họ đang triển khai chiến đấu kịch liệt với hộ vệ Tinh Linh.

“Vây quanh bọn chúng cho ta, không đượ cđể thoát một con nào!”

“Người nói là một nam nhân một mắt, lúc này hắn đang chỉ huy thuộc hạ vây quanh thôn xóm, tuy số lượng Tinh Linh khá nhiều, nhưng trong đó phần lớn là những người không có năng lực chiến đấu, mà bên phía nhân loại lại là đội ngũ chiến đấu gồm ba mươi người được trang bị tinh xảo.”

Dưới chênh lệch này, hộ vệ tinh linh và hiệp khách vì bảo vệ trẻ em trong thôn, bọn họ không thể không vứt bỏ ưu thế nhanh nhẹn và ẩn nấp của mình, ngược lại đi đối cứng với chiến sĩ nhân loại.

Kể từ đó, nhân loại bên kia hoàn toàn chiếm cứ ưu thế.

“Nhân loại hèn hạ, đi chết đi!”

Hai mũi tên của Duy Na bắn ra, lập tức một người đang bắt giữ nữ chiến sĩ Tinh Linh tộc bị trọng thương nặng bắn ngã, sau đó Duy Na một mình vọt tới bên cạnh người kia, chủy thủ quyết đâm xuống.

Phốc, huyết hoa nở rộ.

Động tác của Duy Na nhẹ nhàng như nước chảy mây bay, nàng dẫn đầu xử lý một tên chiến sĩ nhân loại.

Đỡ thiếu nữ Tinh Linh ngã xuống đất, Duy Na đẩy nàng về phía sau.

“Mau đi tị nạn!”

Sau khi bảo vệ thiếu nữ Tinh Linh rút lui, chính mình lại bại lộ, lúc này nàng phải đối mặt với đông đảo chiến sĩ nhân loại vây gϊếŧ, bởi vì nhân loại bên kia đã phát hiện ra uy hϊếp to lớn này từ nàng.

Thấy vậy, Duy Na cắn cắn môi, nàng móc ra hai tay chuẩn bị cận chiến, lúc này công kích tầm xa đã không còn bao nhiêu tác dụng, nàng nhất định phải thoát khỏi vòng vây của bọn hắn trước mới được.

“Tạm lánh mũi nhọn!”

Tự biết không thể cứng chọi cứng, Duy Na quyết định xông ra vòng vây trước, nàng lựa chọn nơi chỉ có một người phòng thủ, chỉ cần giải quyết nhân loại kia, vậy nàng sẽ có ưu thế nắm giữ khoảng cách lần nữa.

Nhưng vừa mới bước ra một bước, trong đầu nàng đã xuất hiện một cảnh tượng nguy hiểm mãnh liệt, Duy Na theo bản năng nhìn về phía bên cạnh, chỉ thấy một nam nhân một mắt mặc áo giáp vọt lên.

Trọng kiếm vung xuống, nàng tự biết không thể tránh né được nữa nên nâng chủy thủ lên chống đỡ, nhưng so sánh về lực thì một cung thủ cấp một như nàng không thể đánh được với chiến sĩ.

Đang!

Hổ khẩu của nàng rất đau, chủy thủ của nàng bay ra ngoài, mà toàn bộ người của nàng cũng bị đánh bay ra ngoài.

Sau khi lăn vài vòng trên mặt đất, Duy Na miễn cưỡng ổn định thân thể, nàng muốn tiếp tục đứng lên, nhưng lúc này đã quá muộn, một cái lưới chụp xuống, Duy Na bị kẹt ở giữa.

Đáng ghét!

Duy Na thử phá lưới, nhưng lưới sắt rất khó mà phá hư, hiển nhiên là đặc biệt chế ra để đối phó với các nàng.

Duy Na đã bị bắt, có lẽ đặt ở bình thường nàng có thể dựa vào ưu thế tầm xa của mình để đánh chết địch, nhưng hiện tại nàng là một chiến sĩ bảo vệ, chức trách bảo vệ không cho phép nàng lùi bước.

Mà cảnh tượng như vậy xảy ra ở mỗi một nơi trên chiến trường, chiến sĩ nhân loại giống như là nhắm vào Tinh Linh tộc chuẩn bị chiến đấu, cộng thêm đột nhiên tập kích, Tinh Linh tộc chỉ có thể phòng thủ được trong thời gian ngắn ngủi mấy phút.

Lúc này, mấy hộ vệ còn sót lại đang hộ tống bọn trẻ trong tộc đứng bên cạnh La Lạp, mà các chiến sĩ nhân loại đã vây quanh tới, nhìn như Tinh Linh tộc đã chắc chắn bại trận.

Nhưng lúc này, La Lạp đã chậm rãi vịnh xướng ma pháp.