“Childer, thật sự không đưa Nguyên soái cùng đi sao?"
"Ngươi dám mang theo không? Dù sao ta cũng không dám."
"Ta cũng không dám."
"Hi vọng Nguyên soái sẽ không làm chuyện gì ngốc nghếch."
Khi phi thuyền vừa rời đi, từ xa truyền đến một tiếng nổ thật lớn, đèn xanh của máy kiểm tra đo lường sự sống của Mãng Quân Chấp trong khoang thuyền chuyển sang màu xám.
"Nguyên soái!"
Tự nổ rồi!
Phi thuyền nhanh chóng lái đến nơi vừa rồi Mãng Quân Chấp còn ở đó, trên mặt đất rộng lớn ngoại trừ bụi mù thì không có bóng người cũng không thấy bóng dáng của xương cốt, giống như chưa từng có người hoặc là trùng tộc ở nơi này.
"Tinh - Nhiệm vụ ở hành tinh tinh tế hoàn thành, tiến độ hoàn thành 60%."
Giọng nói của hai hệ thống phát ra cùng một lúc.
"33 nói cho ta biết, hai người bọn họ có phải là cùng một người không?"
Cả hai đều thích móc trái tim!
Hệ thống 33 hình như có chút xảo trá, vội vàng trả lời: "Không phải."
"Đừng gạt ta, nếu có nhiều hơn hai lần thì sẽ không phải trùng hợp mà là cố ý, 33, rốt cuộc thì chuyện gì xảy ra?"
Sau khi trải nghiệm ở hai thế giới Tống Thanh không còn là người sợ hãi khi nghe tin nhiệm vụ thất bại và xuống địa ngục nữa, cậu đã học cách lớn lên trong nghịch cảnh, hơn nữa cả hai người đàn ông ở hai thế giới đều yêu thương cậu, nói với Tống Thanh rằng bất kể là ai thì cũng không có quyền làm tổn thương cậu kể cả là những người đứng sau cậu. Khi người đàn ông nói điều này dường như hắn đang cố ý ám chỉ.
Bây giờ nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi và lo lắng của 33, Tống Thanh chắc chắn rằng người đàn ông nhất định đã biết điều gì đó.
"Ngươi không muốn nói cũng không sao, tiến độ nhiệm vụ sao chỉ tăng lên 10%? Hành tinh thú trước đó tăng lên 50%, cho nên lần này đúng ra cũng nên tăng lên 50% chứ."
"Ký chủ đừng hỏi ta, ta không biết gì cả."
Hệ thống 33 chân chó trốn sau lưng 44, che giấu bản thân thật kỹ, nếu có vấn đề gì thì tìm 44 đi, nó không biết gì cả.
Hệ thống 44: "Tinh - Nhiệm vụ hoàn thành, tăng thêm một lần rút thăm trúng thưởng."
"44."
"Trả lời ký chủ, dựa theo câu hỏi lúc trước của ngươi thì ta có trách nhiệm nói cho ngươi biết hai người họ là cùng một người. Mục đích tồn tại của hệ thống bọn ta chính là thu thập mảnh vỡ của người đàn ông."
"Mảnh vỡ?"
"Đúng vậy, theo lời của loài người các ngươi thì sau khi thu thập xong người đàn ông sẽ sống lại."
"Đúng vậy đúng vậy, ký chủ đại nhân ngài phải cố lên nha. Bọn ta đều trông cậy vào ngài."
"Đúng vậy ký chủ, bọn ta đã trói buộc với 74683849 vị ký chủ chỉ có duy nhất mình ngươi thành công."
Tống Thanh đã bị dẫn dắt thành công, cậu không còn bị ám ảnh bởi việc hỏi danh tính của người đàn ông nữa.
"Còn những người khác đâu rồi?"
"Chết mất rồi nha."
Hệ thống 33 miêu tả sinh động cho Tống Thanh thấy người khác chinh phục thế giới thứ nhất như thế nào, trong đó chín mươi chín phần trăm hầu như vừa đáp xuống liền bị dây leo siết cổ, bị dây leo gϊếŧ chết.
Hệ thống 33 tập trung vào việc mô tả cách thức chết kỳ lạ của họ, Tống Thanh nghĩ đến hình ảnh đẫm máu, mím môi sợ hãi thở gấp.
Theo như lời 33 nói thì người đàn ông thật sự đối xử với cậu quá tốt, đừng nói là đánh cậu cho tới bây giờ toàn là cậu đơn phương đánh hắn.
Có trời mới biết ai đã cho cậu dũng khí để làm điều đó?
Hai mảnh vỡ được hệ thống thu thập không hẹn mà cùng lóe lên một từ ở nơi mà Tống Thanh không nhìn thấy.
Yêu!
Tống Thanh! Là cục cưng của họ.
Hệ thống 44: "Đề nghị phong tỏa ký ức để nhiệm vụ tiếp theo không bị ảnh hưởng bởi quá nhiều cảm xúc."
Tống Thanh suy nghĩ rồi đồng ý với đề nghị của 44.
Không có ký ức thì cậu cũng sẽ lại yêu người đàn ông, hơn nữa hắn cũng không có ký ức, bọn họ như vậy cũng coi như là một loại thú vui tình yêu.
"Được, xin hỏi ký chủ có muốn nghỉ ngơi ba ngày rồi ba ngày sau sẽ mở ra thế giới nhiệm vụ hay không?"
"Không nghỉ ngơi, trực tiếp bắt đầu đi!"
Cậu đã sắp không thể nhịn được chờ mong người đàn ông sẽ diễn vai gì trong thế giới tiếp theo.