Xuyên Nhanh Chi Ở Trong Phòng Tối

Quyển 1 - Chương 6: Thoát khỏi dây leo, bị hổ lớn áp sát

"Trong tình huống này, ta sẽ tức giận, ta thật sự tức giận!"

Tống Thanh xoa eo, phô trương khí thế làm dây leo thành thật lui về phía sau, cậu tập trung nhìn tình huống bên ngoài.

Những sợi dây leo còn to hơn hổ lớn giống như trêu chọc một con chó con, đánh hổ lớn đến ngây người.

Sức chiến đấu hung ác và công kích ác độc của dây leo làm cậu hơi chột dạ.

Đây có phải là dây đằng tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục mà cậu biết hay không?

Tống Thanh quay đầu nhìn về phía dây leo thành thật bên cạnh.

Dây leo nhận ra ánh mắt cậu đang nhìn về nó, nịnh nọt nở ra một đóa hoa hồng nhỏ đến gần Tống Thanh.

Đây nhất định là ảo giác của cậu, nhất định là vậy.

Trong lòng không ngừng tự ám thị bản thân, Tống Thanh tiếp tục nhìn bên ngoài.

Dây leo như đang đùa giỡn sau hổ lớn, sau đó lại tấn công càng lúc càng mạnh hơn.

Hổ lớn bị quất máu chảy đầm đìa, máu tràn ra ngoài, nhỏ giọt đỏ tươi trên mặt đất, chỉ trong chốc lát mặt đất nâu bên dưới đã bị làm đỏ một vũng.

"Gào..."

Đó... Đó là giống cái của nó, là do nó tìm được.

Hổ lớn yếu ớt nằm trên mặt đất, phần bụng có vết thương dữ tợn, có thể thấy được nội tạng bên trong.

Hệ thống 44: "Xin ký chủ cứu hổ lớn."

Nếu chỉ có mình hổ lớn thì cậu đã cảm thấy sợ hãi, chứ đừng nói chi còn có dây leo còn to hơn cả hổ lớn.

Tống Thanh kinh ngạc nhìn một màn trước mắt.

"Ta không được, ta không cứu được nó đâu... Khoan đã, sao nó biến thành người rồi?"

Sau khi hổ lớn thu nhỏ cơ thể lại biến thành hình người, những dây leo khổng lồ xếp chồng lên nhau từ từ buông ra, lộ ra người đàn ông bao vây ở giữa.

Người đàn ông xuất hiện trong đám dây leo có thân thể to lớn mạnh mẽ mặc váy da thú, đạp lên dây leo khổng lồ trên mặt đất đi tới.

"Không được, ngươi không thể gϊếŧ nó."

Người đàn ông tuần mỹ giơ dây leo đã hóa thành đầu nhọn lên, lúc định đâm xuống, một âm thanh mềm mại quen thuộc vang lên, mũi nhọn lợi hại khó khăn dừng lại khi chạm tới cổ của con hổ.

Người đàn ông có con ngươi màu xám bạc, lạnh nhạt nhìn về phía Tống Thanh trong l*иg giam.

À, hắn quên mất, vội vàng xử lý thứ rác rưởi này nên quên cho cục cưng một ít trừng phạt.

Hổ lớn cũng nhìn về phía Tống Thanh, ánh mắt lưu luyến nhìn nơi đó làm cho người đàn ông thật tức giận, ghét bỏ cuốn hổ lớn ném vào trong rừng.

Thứ vướng víu đã không còn, tiếp theo chính là...

Người đàn ông đi tới gần l*иg giam dưới sự giúp đỡ của dây leo.

L*иg giam được dây leo đan thành chậm rãi mở ra một lỗ hổng khi người đàn ông lại gần từng bước, sau khi người đàn ông tiến vào thì nhanh chóng khép lại.

"44, sao ngươi không nói cho ta biết dây leo có thể biến thành người?"

"Ký chủ, hiện tại ngài đang ở hành tinh thú, người ở đây đều từ các loại động thực vật biến thành, có thú nhân, nửa thú nhân. Dây đằng mà ngài cứu vớt cũng tồn tại giống như thần thú ở đây."

Sau khi hệ thống 44 trả lời xong vấn đề này, nó và hệ thống 33 đều bị nhốt vào phòng tối.

Thần thú? Tồn tại mạnh như vậy sao còn cần cậu tới cứu vớt?

Nghi ngờ của Tống Thanh dù sao cũng không có được đáp án.

Người đàn ông từng bước tới gần, làm cho cậu liên tục lùi về phía sau, mãi đến khi không thể lùi nữa mới lớn tiếng bảo hắn dừng lại.

"Ngươi... đừng lại gần nữa."

Cậu căng thẳng nuốt nước miếng, khí thế ép người của hắn làm cậu quên mất dây leo phía sau cũng là một bộ phận của người đàn ông.

Dây leo nhúc nhích, nhanh chóng cột tay chân cậu vào tường.

Người đàn ông tuấn mỹ tóc dài màu mực, cơ bụng tám múi ở nửa thân trên trần trụi, nhẹ nhàng ôm cậu vào trong ngực, tiếng nói trầm thấp có thể làm người khác mang thai vang lên.

"Giống cái, em là của ta."

Mùi thơm xộc vào mũi, tâm trạng căng thẳng của cậu được thả lỏng một chút.

"Ngươi... Ngươi buông ta ra trước đã."

Cằm của cậu bị một bàn tay to lớn nâng lên, khuôn mặt nhỏ trắng bệch bị bắt đối diện trực tiếp với khuôn mặt tuấn mỹ của người đàn ông."

"Nhớ cho rõ, ta là Quân."

"Ưʍ..."

Đôi môi như cánh hoa không còn màu đỏ bị người đàn ông liếʍ mυ'ŧ.

Ngón cái và ngón trỏ của hắn bóp hai má cậu khiến cậu mở miệng ra, đầu lưỡi mê người bị người đàn ông trêu đùa không ngừng, hút lấy chất dịch trong miệng cậu, hôn lên hai cánh môi đó một cách mãnh liệt không chút dịu dàng, hơi thở, cảm xúc đều do người đàn ông điều khiển.

Dây leo cũng theo sự điều khiển của người đàn ông, tiến vào ống quần và cổ áo dò xét, dưới sự dẫn dắt của bàn tay to của hắn, từng tấc da thịt run rẩy đều bị hắn vuốt ve.

Dây leo cuộn áo thun cậu đến bả vai, núʍ ѵú phơi bày trong không khí, đầṳ ѵú thật nhỏ bị dây leo vê nặn kéo lên.