Năm 666 mạt thế.
Zombie còn chưa vây thành, tứ đại căn cứ liền bởi vì đoạt tài nguyên lần nữa mà nảy sinh xung đột, hệ dị năng Địa Thủy Hỏa Phong Không Mộc giao chiến kịch liệt tựa như hành tinh đυ.ng Địa Cầu.
Bạch Nhận cùng đối thủ một mất một còn còn đang chiến đấu với nhau, hai bên đều ngã xuống.
Chưa từng nghĩ, trải qua năm 666 mạt thế, Zombie chưa ăn sạch nhân loại mà nhân loại lại chết bởi tự tàn sát lẫn nhau, đúng là mỉa mai!
Bạch Nhận không cam lòng nhắm mắt lại.
Không biết qua bao lâu, bên tai truyền đến một tiếng la lên thê lương: "Không được ăn đệ đệ ta! Van cầu ngươi thả hắn ra!"
Trong tiếng thét chói tai lại thê lương hoảng hốt này, Bạch Nhận đột nhiên mở mắt.
Đập vào mắt là một áng lửa.
Nàng muốn động đậy lại phát hiện bị người kiềm chế tay không thể động đậy được.
Cách đó không xa, chất đống một giá nướng, lúc này lửa lớn đang đốt hừng hực, nồi đen bên trên giá nướng bốc lên sương mù, xem tình hình nước rất nhanh sẽ được đun sôi.
Mà chung quanh giá nướng, một đám người y phục rách rưới tựa như Zombie vây quanh ở trước nồi, một người trong đó trong tay xách một hài tử.
Hài tử kia ước chừng bốn năm tuổi, đang khóc rống không ngừng giãy dụa, kêu: "Trưởng tỷ cứu đệ, trưởng tỷ cứu đệ."
Một bên khác, một nữ hài bảy tám tuổi cũng bị người kéo lại không cho tiến lên.
Chính là nữ hài kêu khóc làm Bạch Nhận tỉnh lại, lúc này nàng vẫn không dừng lại gọi: "Trưởng tỷ, van cầu ngài mau cứu thứ đệ! Trưởng tỷ, cầu ngài mau cứu thứ đệ!"
"Ngậm miệng!" Người áp chế nữ hài không kiên nhẫn quăng cho nàng một bạt tai.
Sức lực cực lớn kia khiến mặt của tiểu cô nương thoáng chốc sưng lên, nàng mắt nổi đom đóm rốt cuộc nói không ra lời.
Lúc này, nồi sắt bên trên giá nướng rốt cục cũng truyền đến tiếng nước sôi "Ừng ực ừng ực".
"Nước sôi rồi, mau ném dê hai chân vào."
Trong đó một hán tử nuốt nước miếng một cái, thúc giục.
Hắn ta thúc giục cũng làm cho mấy nam nhân bên cạnh yết hầu căng lên.
Phía sau bọn họ, mười nữ nhân cũng đều nhìn chằm chằm nam hài kia, ánh mắt kia tựa như nhìn thấy một con dê béo chứ không phải đứa nhỏ.
Bạch Nhận nhíu mày, nàng tất nhiên biết đây là tình huống như thế nào, dựa vào văn bản rõ ràng cấm người ăn người, chưa từng nghĩ ở khu vực hẻo lánh lại còn có người làm ra hoạt động coi hài tử là thức ăn!
Nàng âm thầm cắn chặt răng thôi động dị năng, sau đó quanh mình không phản ứng chút nào.
Bạch Nhận kinh ngạc ngẩng đầu lên, lại thôi động dị năng, chung quanh vẫn hoàn toàn yên tĩnh.
Dị năng của nàng đâu? ? ?
Dị năng hệ Mộc cấp mười hai cao cấp nhất là chỗ dựa của nàng, bây giờ lại biến mất không thấy gì nữa? ? ? ?
Bạch Nhận còn đang kinh ngạc dị năng đi nơi nào, bên kia nước nóng đã sôi trào đến tràn ra.
Mắt thấy người giơ hài tử sắp sửa ném nó vào chảo nóng, mà vẻ hoảng sợ nơi đáy mắt hài tử kia cũng cấp tốc ngưng kết thành băng.
Bạch Nhận chẳng quan tâm gì nữa.
Cổ tay nàng dùng sức giãy dụa một cái, người kiềm chế nàng vốn là không dùng bao nhiêu sức, lại thêm tâm lý sắp có canh thịt uống càng là chủ quan thả lỏng, cứ như vậy không kịp chuẩn bị hất ra.
Đại hán này còn chưa kịp đuổi theo, Bạch Nhận ba chân bốn cẳng nhảy lên, vào lúc hài tử sắp bị ném bỏ vào nồi, một tay lấy hài tử kéo vào trong ngực, đai lưng hài tử bị nhúng vào trong chảo nóng, lúc vung ra đυ.ng trúng tay Bạch Nhận, trong nháy mắt đỏ lên một mảnh.
Bạch Nhận không tự giác nhíu mày, nếu như hài tử này rơi vào trong nồi, đoán chừng trong nháy mắt sẽ chín mọng.
Người ném hài tử không ngờ tới nha đầu này lại đột nhiên xông lại, lập tức đưa tay cướp người.
Bạch Nhận tay mắt lanh lẹ, một cước đá nồi nước sôi nóng hổi vào nam nhân kia.
Nam nhân không nghĩ tới tiểu nha đầu phiến tử đột nhiên liều lĩnh như vậy, dựa vào việc chạy nạn nhiều năm luyện thành thân thủ, miễn cưỡng tránh khỏi, nhưng trên thân vẫn bị văng trúng, nước nóng hôi hổi làm hắn ta bị phỏng trong nháy mắt.
Nam nhân tức giận trong lòng, rút lưỡi liềm nhét ở sau thắt lưng giơ lên cao cao.