Pháo Hôi Bị Đám Chính Công Điên Phê Chiếm Đoạt

Quyển 3: Biến Thành Pháo Hôi Zombie Trong Văn Mạt Thế - Chương 1: Bạn Trai Pháo Hôi Bị Bạn Gái Ném Cho Tang Thi

Sắc trời tờ mờ sáng, mặt đất giống như bao phủ trong một tấm lụa mỏng màu xám bạc, nhân viên vệ sinh mặc áo gi-lê màu cam cần mẫn quét dọn trên con đường lạnh lẽo.

Đột nhiên, một bóng người loạng choạng đi về phía một con hẻm vắng, và phát ra tiếng đập mạnh rầm rầm.

Nhân viên vệ sinh đang quét dọn đường cái càng thêm hoảng sợ, nhìn về nơi phát ra âm thanh, trong ngõ nhỏ tối đen, liếc mắt cũng không thể nhìn đến trong cùng, nhân viên vệ sinh đã do dự một lúc, nhưng rốt cuộc cũng không đi vào.

Một lúc sau, chân trời phía đông nổi lên một mảnh trắng bệch như bụng cá, mặt đất dần dần sáng lên, trên đường phố lạnh lẽo ngày càng có nhiều người đi lại, các cửa hàng đều mở, mùi thơm ngọt ngào của bữa sáng lơ lửng trong không khí.

Trường học vào cuối tuần, trên lưng các học sinh đeo theo cặp sách, vẻ mặt tinh thần phấn chấn đi về phía trường học, người trong lớp học càng ngày càng nhiều, có người đang đọc sách buổi sáng, có người đang nói chuyện phiếm hoặc bổ sung bài tập.

Nam sinh ngồi ở hàng cuối cùng dựa vào cửa sau, cậu đang vùi đầu nhanh chóng bổ sung bài tập, ngồi bên cạnh là một cô gái ăn mặc xinh đẹp, tóc đen xõa tung, trông nữ sinh này cực kỳ thanh thuần.

“Còn chưa viết xong nữa, thầy sắp đến rồi đấy." Cô gái không vui oán giận.

Nam sinh không ngẩng đầu, tiếp tục múa bút thành văn, trấn an nói: "Đừng gấp, lập tức xong rồi, ngày hôm qua đã nói để anh mang về làm giúp em, em cứ không chịu, thời gian buổi sáng lại quá ngắn."

“Anh đang trách tôi à?!" Nữ sinh lập tức trừng to mắt, tức giận chỉ trích.

Nam sinh liên tục xin lỗi: "Được được, đều là lỗi của anh, anh không nên nói câu đó, anh sai rồi.”

Nữ sinh hừ nhẹ hai tiếng, hài lòng khi thấy nam sinh cúi đầu nhận sai, tiếp tục nhìn chằm chằm nam sinh giúp mình bổ sung bài tập tối qua.

Tự học buổi sáng...... tiếng Anh...... ngữ văn......

Tiết thứ ba, lão sư đang ở trên bục giảng nước bọt tung tóe diễn thuyết mãnh liệt, học sinh phía dưới có người chăm chú nghe qua tiết, có người cúi đầu làm động tác nhỏ, cũng có người lặng lẽ chơi điện thoại di động.

Đúng lúc này, cửa phòng học bị người từ bên ngoài đẩy ra.

"Vị này... cũng là... lão sư?" Thầy giáo ngữ văn không vui xụ mặt, đang muốn quát lớn, lại phát hiện người xông vào cũng là lão sư, nhưng không phải của lớp bọn họ.

"Lão... sư... mau... chạy mau..." Thầy giáo khàn giọng thở hổn hển, giống như ông lão tuổi xế chiều, cả người phát run, khom lưng xuống.

Lão sư ngữ văn cảm thấy vị thầy giáo này có gì đó không đúng, đối phương mặc quần tây áo cộc, nhưng giờ phút này bẩn thỉu, khắp nơi đều có vết đỏ, còn có vết rách, bụi bặm, v.v.

"Vị lão sư này... Rốt cuộc..." Thầy giáo ngữ văn đi xuống đài, vẻ mặt lo lắng bước tới.

"Ahhh!!!" Nhưng đúng lúc này, người thầy giáo kia bỗng nhiên nhào tới trên người lão sư ngữ văn, một ngụm cắn ở lên mặt ông, rõ ràng xé rách xuống một khối thịt, nuốt chửng lẫn máu tươi, các bạn cùng lớp sợ tới mức thét chói tai.

Lão sư ngữ văn đau đớn kêu thảm một tiếng, đưa tay muốn đẩy người thầy giáo này ra: "A... Thầy rốt cuộc xảy ra chuyện gì... Mau... A a a!!"

Lão sư ngữ văn đau đến mức vừa hô to vừa giãy giụa, lại bị ôm chặt không buông ra, thầy giáo kia lại cúi đầu gặm, lão sư ngữ văn hoàn toàn nhịn không được, la hét chói tai ra tiếng.

Nam sinh ngồi ở hàng cuối cùng gần cửa sổ, cậu trơ mắt nhìn làn da của thầy giáo phát xanh, hai mắt vẩn đυ.c mờ nhạt, không có đồng tử, chỉ còn lại có mắt trắng, trong miệng nhai thịt và xương cốt của lão sư ngữ văn, máu tươi dính đầy nửa khuôn mặt dưới, nhìn cực kỳ khủng bố dọa người.

"Ah Ah Ah..." Nghe thấy tiếng thét chói tai của các bạn học trong lớp, thầy giáo bị hấp dẫn đi qua, bổ nhào về phía máu thịt tươi mới hơn.

"Cứu tôi... A a a... Buông tôi ra... A..." Nữ sinh bị nhào tới trực tiếp bị cắn đứt lỗ tai, đau đến ra sức giãy giụa la hét, cầu xin học sinh xung quanh giúp đỡ mình.

Nam sinh và nữ sinh xung quanh vội vàng đứng lên lôi kéo thầy giáo, lại bị ông ta hung hăng cắn, không đợi kéo được vị thầy giáo này xuống, ở bên kia, làn da của lão sư ngữ văn đã cấp tốc biến thành màu xám, gân xanh trải rộng khắp làn da, đồng dạng chỉ còn lại mỗi đôi mắt trắng, bước chân chậm chạp mang theo khuôn mặt bị ăn vài miếng đi tới phía bọn họ.

Khuôn mặt của lão sư ngữ văn bị gặm mất thịt vẫn không ngừng chảy máu, nơi đó trộn lẫn thịt nát, nhìn phá lệ dọa người, sắc mặt của tất cả bạn học trong lớp trắng bệch, ghê tởm muốn ói.

"Chạy mau, đây là Zombie!" Nam sinh ngồi ở phía sau cùng rốt cục khắc chế nội tâm sợ hãi, hô to một tiếng, chống lên bàn nhảy ra ngoài, chạy như điên đến trước mặt bạn gái của mình, lôi kéo cô chạy ra ngoài.

Học sinh trong lớp kịp phản ứng lại, lũ lượt chạy ra ngoài như ong vỡ tổ, toàn bộ phòng học đều hỗn loạn.

Phòng học của bọn họ ở cuối hành lang trên tầng cao nhất, khi bọn họ chạy đến phòng học phía trước thì phát hiện bên trong cũng lộn xộn như vậy.

Nam sinh kéo nữ sinh chạy khắp trong trường học, muốn chạy ra bên ngoài, nhưng dọc theo đường đi lại có vô số tang thi đang hoành hành, cũng có những sinh viên đang chạy trối chết giống mình.

Khắp nơi đều là tiếng kêu la thảm thiết và mùi máu tươi, những người từng bị gặm cắn đều là lão sư hoặc sinh viên, đại đa số đều máu thịt mơ hồ, nam sinh nhìn đến trong dạ dày một trận sôi trào.

"Chậm... chậm lại... tôi... tôi không còn sức nữa..." Cố Dao bị nam sinh kéo chạy thở hồng hộc, cố hết sức mở miệng.

“Chạy ra ngoài rồi hãng nghỉ ngơi, không thể chậm hơn được nữa." Nam sinh quay đầu lại nhìn thoáng qua đám tang thi đang đuổi theo phía sau, chúng một mảnh đông nghịt, dày đặc như mây đen, còn có một bộ phận từ bốn phương tám hướng chạy tới gặm cắn bạn học xung quanh cũng đang chạy như bọn họ.

Bầu trời vô cùng xanh thẳm, như là thủy tinh màu lam trong suốt, bên trên trôi nổi những đám mây trắng, hoàn cảnh xanh hóa trong trường học vô cùng tốt, bụi cỏ cây cối đỏ tươi.

Nhưng hiện tại lại không có ai tán thưởng hay thưởng thức, có rất nhiều học sinh đang chạy nhanh về phía trước, mà đuổi sát phía sau là lũ tang thi đáng sợ.

Cố Dao được cậu kéo đi tốc độ càng ngày càng chậm, khiến nam sinh không khác gì kéo theo một tảng đá nặng, cổ họng nam sinh từng đợt đau nhức, nhưng vẫn liều mạng lôi kéo bạn gái của mình chạy về phía trước.

Tang thi phía sau càng ngày càng gần, tang thi bị hấp dẫn từ bốn phương tám hướng cũng càng ngày càng gần.

Nam sinh dùng hết sức lực chạy trốn, nhưng bởi vì kéo theo bạn gái của mình nên chạy không nhanh, càng ngày càng bị rớt tụt về sau.

Đúng lúc này, nam sinh bỗng nhiên nhìn thấy một con tang thi nhào về phía bọn họ, mắt thấy sắp đυ.ng tới, tim nam sinh nhảy lên tận cổ họng, đang muốn dừng lại đạp bay tang thi thì bỗng nhiên lảo đảo một cái, cậu bị đυ.ng về phía tang thi kia.

"Dao... Dao..." Nam sinh tràn đầy kinh hãi cưỡng chế con zombie kia, tận lực kéo ra khoảng cách giữa bọn họ, quay đầu không dám tin nhìn bạn gái của mình.

Cố Dao vẻ mặt vô cảm, nước mắt lã chã, lắc đầu lẩm bẩm: "Tôi không cố ý... Xin... Xin lỗi... Anh yêu tôi như vậy... Vì tôi hy sinh một chút... Tôi... Tôi sẽ mãi mãi nhớ đến anh." Nói xong, Cố Dao đã nhanh chóng xoay người chạy mất.

Miệng tang thi càng lúc càng gần, nam sinh chống cằm và ngực của nó đến mỏi nhừ, mặt trên phủ kín vết cào của tang thi.

Hốc mắt cậu đỏ lên, biết mình cho dù không muốn thì cũng sẽ bị biến thành thứ đáng sợ ghê tởm này, trong mắt một mảnh tuyệt vọng.