Rời Đi

Chương 1

1.

Tôi cầm kết quả sinh thiết trên tay.

Ra khỏi bệnh viện hồi lâu, tôi mới gọi điện thoại cho Mộ Minh: “Tối nay có về không?’

“Không về.” Đối phương đáp lại không chút do dự.

“Nếu như tôi nói tôi sắp chế.t rồi, anh sẽ về gặp tôi một lần chứ?”

“Ha.” Đầu bên kia truyền đến tiếng cười lạnh.

“Khương Nam, cô vì để có được tôi, đúng là không từ thủ đoạn nhỉ!”

“Lần trước cô bỏ thuốc tôi, khiến tôi làm cô mang thai, lần này còn tính giả chế.t để tôi bên cô cả đời?”

“Cô có chế.t đi chăng nữa, tôi cũng sẽ không về gặp cô.”

2.

Nghe thấy giọng nói vô tình của Mộ Minh, khoảnh khắc này bỗng thấy, hình như cũng không khó chịu như tôi nghĩ.

“Anh quay về một chuyến, chúng ta làm thủ tục ly hôn.”

“Cô tưởng là tôi sẽ tin cô ư?” Mộ Minh trực tiếp ngắt điện thoại.

Kể từ sau khi phát sinh quan hệ lần trước, Mộ Minh càng ngày càng chán ghé.t tôi.

Anh ta cảm thấy tôi dụ dỗ anh ta, làm vấy bẩn tình cảm của anh ta và ánh trăng sáng Lâm Du Du.

Nhưng mà thuốc đó, thật sự không phải do tôi bỏ.

Song Mộ Minh không tin, tôi cũng không cách nào giải thích.

Đợi Mộ Minh ở nhà ba ngày vẫn không thấy anh ta trở về, tôi trực tiếp đi tìm Lâm Du Du.

Năm đó, bởi vì Mộ Minh kết hôn với tôi, Lâm Du Du lựa chọn ra nước ngoài.

Sau đó cô ta lại quay trở lại.

“Tôi muốn ly hôn với Mộ Minh.” Tôi nói thẳng vào vấn đề.

Mí mắt Lâm Du Du run lên, "Không phải là cô đang mang thai sao?!"

Đúng, tôi đang mang thai, năm tháng.

Nhưng tôi vừa phát hiện ra mình bị ung thư tử ©υиɠ giai đoạn cuối.

Thời gian của tôi và đứa bé không còn nhiều nữa.

“Miễn là tôi và Mộ Minh đều muốn ly hôn, chuyện này không thành vấn đề.” Tôi từng hỏi qua ý kiến của

luật sư.

"Mộ gia sẽ cho phép sao?"

Trên thực tế, Mộ Minh và tôi kết hôn là do Mộ gia thúc ép.

Bố tôi là vệ sĩ của ông nội Mộ, trong một lần ngoài ý muốn, ông vì để bảo vệ ông nội Mộ mà qua đời. Ông nội Mộ luôn cảm thấy mắc nợ tôi rất nhiều, vì vậy ông đã đưa tôi về Mộ gia, để Mộ Minh cưới tôi.

Khi đó, tôi hoàn toàn không biết Mộ Minh đã có người trong lòng.

"Nếu như tôi chủ động, Mộ gia sẽ cho phép."

"Vậy... cô muốn tôi làm gì?" Lâm Du Du cảnh giác nhìn tôi.

"Mộ Minh không gặp tôi, tôi ly hôn kiểu gì?"

"...Được." Lâm Du Du lập tức hiểu ra.

Cô ta không nhìn được mà khỏi: " Tại sao đột nhiên cô lại nghĩ thông rồi?"

"Mệt rồi."

Tôi không nói dối, tôi thực sự rất mệt mỏi.