**Mặc Mặc: Cảm ơn bạn Phuong Uyen Tran đã để cử truyện tiếp nhé!
Qua thật lâu Isaac mới xuống, tóc vàng của hắn ướt sũng, nhìn như vừa tắm rửa một cái. Nhan Tịch cho rằng quan chỉ huy cuồng sạch sẽ —— hắn tựa như có bộ dạng của bệnh sạch sẽ, vì vậy không suy nghĩ nhiều.
Bò bít-tết đã có chút lạnh rồi, một tầng dầu trơn hơi mỏng ngưng ở phía trên, cô lại đi đun nóng một hồi.
Trông thấy cô đổi về quần áo bình thường, Isaac cũng không hỏi cái gì.
Hắn không có chút hiếu kỳ nào đối với cô.
Chờ bữa tối chấm dứt, rốt cuộc Nhan Tịch nhịn không được hỏi: "Quan chỉ huy đại nhân, ngài cảm thấy thế nào đối với tôi?"
Hỏi xong, cô cũng có chút khẩn trương, siết chặt ngón tay dưới bàn cơm.
Isaac đang lau tay, mặc dù trên tay hắn căn bản không có dính bất luận vết bẩn nào. Ngón tay của hắn rất đẹp, đốt ngón tay trắng nõn thon dài, lòng bàn tay khô ráo, vị trí bụng ngón tay có vết chai mỏng quanh năm nắm súng. Giấy ăn trắng noãn mềm mại, giống như tác phẩm nghệ thuật nở rộ phụ họa cho tay của hắn.
"Trước mắt tôi không có ý định kết hôn." Hắn thả khăn tay xuống, tiếng nói lãnh đạm trầm ổn, "Cô biết rõ, tôi còn rất trẻ tuổi, chỉ muốn phấn đấu sự nghiệp của mình."
Hắn nhìn Nhan Tịch, bổ sung một câu: "Đương nhiên, cô cũng còn rất trẻ tuổi."
Nhan Tịch lớn hơn hắn hai tuổi. Nhưng ở thời đại vũ trụ con người đều có tuổi thọ tám trăm năm, chút tuổi ấy căn bản chưa nói tới chênh lệch.
Nhưng hoàn cảnh trưởng thành khác biệt, cô không cách nào tự tin và vững vàng đi về một hướng như hắn.
Mục tiêu của cô rất rõ ràng, cô cần một vị hôn phu, một người chồng có thể lập tức giải quyết hoàn cảnh khốn khó của gia tộc vì cô.
Isaac •S• Borgia, hắn là mục tiêu tối ưu nhất trên con đường này, nếu như hắn từ chối giao dịch này, Nhan Tịch sẽ ngay lập tức xem xét đổi một người chọn lựa có lẽ không được tốt như vậy.
Nhưng mà, cô vẫn muốn tranh thủ một cái cuối cùng.
"Isaac, tôi biết rõ ngài không có hứng thú gì với tôi." Công bằng trao đổi, cô nhẹ nhàng gọi tên của hắn, "Nhưng chuyện này tôi hy vọng ngài có thể suy nghĩ thêm một chút."
Vì giảm bớt khẩn trương, cô uống một hớp, hai tay đặt lên bàn, cầm chén nước.
Ánh mắt Isaac rơi vào trên tay của cô, thật nhỏ nhắn xinh xắn...
Nếu như trên giường, cô nắm cũng nắm không được.
Nhan Tịch đương nhiên không biết suy nghĩ của hắn, xếp ra một hai ba ưu điểm của mình: "Tôi biết rõ lý tưởng của ngài, ngài chán ghét cùng omega kết hôn sinh con, cùng tồn tại dưới một mái hiên, tôi tuyệt đối sẽ không bắt buộc ngài xảy ra quan hệ cùng tôi."
"Tôi sẽ làm một người vợ hoàn mỹ, không can thiệp vào công việc cùng đời sống của ngài—— nhất là đời sống tình cảm, nếu như về sau ngài có người ưa thích, bất luận là beta hay là alpha, tôi đều chân thành chúc phúc các ngài."
Cô nói rất nhiều, nói liên miên, ngữ khí chân thành tha thiết làm cho người ta không thể hoài nghi độ tin cậy trong lời nói của cô chút nào, nhưng biểu hiện của Isaac càng nghe càng lạnh lùng.
Chưa nghe xong, hắn đã rút tay của mình ra.
Nhan Tịch nhạy cảm phát giác được nhiệt độ trong phòng thấp xuống vài lần, phảng phất có làn hơi băng tuyết tràn ra.
"Không xảy ra quan hệ với tôi?" Hắn cười lạnh một tiếng, "Cô cam đoan như thế nào?"
Chứng minh như thế nào?
Nhan Tịch ngơ ngác, cái này còn phải chứng minh như thế nào...
Isaac tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ trong lòng cô, hắn khẽ dựa ra sau, mười ngón giao nhau đặt ở trên gối, nhàn nhạt mở miệng: "Loại tình huống mà cô nói, xảy ở giữa beta thì có khả năng, xảy ra giữa omega cùng alpha, tuyệt đối không có khả năng."