Nếu thành công quan hệ thông gia cùng gia tộc Borgia, thu hoạch được tài phú kếch xù đủ để bổ sung lỗ thủng của Nhan gia.
Isaac đóng tư liệu, lấy tay gối lên trán, thật lâu sau mới thở dài một hơi.
Cô ngược lại rất có tự giác của một hàng hóa, những ánh mắt muốn cự tuyệt lại ra vẻ mời chào kia, là đang chào giá sao?
Đi thăm căn cứ xong, Cecil đưa Nhan Tịch về biệt thự bên hồ Lam Nhãn Lệ.
Vừa mới vào cửa nhà, cô đã nhận được điện báo của Phùng.
Nhan Tịch nhìn chung quanh. Rất rõ ràng, gia tộc Borgia cũng có tai mắt ở căn cứ mười chín, lúc Isaac ở bên cạnh cô, Phùng cũng sẽ không điện báo.
Cô thay đổi dép lê, đi vào phòng khách, kết nối cuộc gọi video với Phùng.
Rất nhanh, trên màn hình xuất hiện một thanh niên dáng người cao ráo, đeo một cặp kính gọng bạc mỏng. Mái tóc màu xám bạc của hắn buộc thành đuôi ngựa vắt qua một bên vai. Âu phục thẳng thớm, thần thái có một bộ lãnh đạm giải quyết việc chung.
"Tiến độ như thế nào rồi?" Phùng không thích nói nhảm, vừa lên đã đi thẳng vào vấn đề.
Nhan Tịch có chút khẩn trương, tựa như về tới lúc còn đi học đối mặt với câu hỏi của giáo viên, hiện tại cô sẽ phải giao cái phiếu điểm vô cùng thê thảm kia ra.
Kìm lòng không được bắt đầu móc móng tay, tiếng nói cũng chầm chậm thấp xuống: "Tôi cảm thấy được, quan chỉ huy không phải rất yêu thích tôi..."
"Nói như thế nào?"
"Thái độ của hắn đối với tôi rất lãnh đạm. Thời kỳ động dục của tôi tới sớm, mùi tin tức tố hẳn là rất đậm đặc, nhưng hắn ngửi thấy không có phản ứng gì đặc biệt, còn phủ thêm áo khoác cho tôi, bảo tôi đừng chạy loạn trong căn cứ đều là alpha." Nhan Tịch nói ra đầu đuôi gốc ngọn.
Phùng trầm mặc một lát, hiếm thấy trấn an nói: "Không nhất định là không thích cô. Ngài ấy vẫn luôn như vậy, không ai biết rõ ngài đang nghĩ gì."
Thấy Nhan Tịch không phải bộ dạng rất có lòng tin, hắn lại đổi biện pháp an ủi: "Hơn nữa, Isaac không giống với các alpha khác. Từ lúc còn nhỏ, ngài đã tin tưởng một quan điểm: alpha nên đấu tranh với thú tính của mình, trở thành người không bị tìиɧ ɖu͙© bài bố lý trí."
"Cho dù ngài ấy thật sự có phản ứng với tin tức tố của cô, cũng sẽ không biểu hiện ra ngoài trước mặt cô." Hắn dừng một chút, lại nói, "Huống hồ độ tương thích của cô cùng ngài ấy là 100%, chỉ dựa vào điểm này mà nói, cô nên tự tin hơn với chính mình."
Nhan Tịch thở dài, mặt lộ vẻ cười khổ. Bình thường nhìn thấy người như quan chỉ huy, cô đều cách khá xa đấy, nhưng thực tại không cho cô lựa chọn thứ hai.
"Tôi nên làm như thế nào?"
"Tôi đã đặt thợ may hành tinh Kenner làm váy mới cho cô, vô cùng xinh đẹp, cái loại mà không có alpha nào có thể cự tuyệt." Phùng nhấn mạnh, "Tiểu thư Nhan Tịch, cô sẽ phải học cách chủ động xuất kích."
Vừa tắt video, chuông cửa đã bị nhấn.
Nhan Tịch xuyên qua mắt mèo nhìn thoáng qua bên ngoài, giao hàng là một người máy nhỏ cao cỡ nửa người. Sau khi ký nhận Nhan Tịch nói với nó một tiếng cám ơn, nó lễ phép khom người chào cô, sàn xe trượt vòng chuyển động, nhanh như chớp đã đi xa.
Mở cái hộp ra, Nhan Tịch cầm lấy đai đeo, nhẹ nhàng cầm cái váy tơ lụa màu xanh lục này ra. Vải mềm mịn bóng loáng cao cấp, nhìn có vẻ giá trị xa xỉ, chỉ là... Híc, cái váy này cũng quá thiếu vải vóc rồi.
Vải vóc vốn ít, phân cho bộ phận quan trọng càng ít đến thương cảm, ngoại trừ mấy cái tua rua quấn ở bên hông để trang trí, quả thực không khác mấy với bikini. So sánh với mấy bộ quần áo thanh lịch bảo thủ của bản thân Nhan Tịch, phong cách của nó là một loại lớn mật với đanh đá trước đó chưa từng có, lớn mật đến mức cô không biết mình có thể khống chế hay không.