**Mặc Mặc: Cảm ơn bạn Phuong Uyen Tran đã đề cử cho truyện nhé!
Hành vi của Isaac lúc này không khác gì với dê xồm, cô bị sợ đến hỏng mất.
Cecil không ngừng gõ cửa, buồn bực hỏi: "Quan chỉ huy? Tiểu thư Nhan Tịch?"
Isaac buông tay ra.
"Cô sắp động dục rồi. Cô không biết sao?"
Tin tức tố omega có chút rêu rao quá phận rồi. Hôm qua hắn hỏi ý Minerva, đối phương nói cho hắn biết có khả năng thời kỳ động dục bị hỗn loạn. Isaac thừa cơ thăm dò, lục lọi đến tuyến thể của cô, nho nhỏ, trong mềm mại mang theo cứng rắn, cũng phù hợp với đặc thù của thời kỳ động dục mà trên sách sinh lý nhắc tới.
Một omega, động dục trong một căn cứ quân sự đều là alpha, nghĩ tới cũng biết sẽ là tai nạn vô cùng thê thảm cỡ nào.
Nhan Tịch ngơ ngác một chút, sững sờ ngẩng đầu lên.
Hóa ra cử động vừa rồi của Isaac, là đang kiểm tra tình huống tuyến thể của cô à... Nhan Tịch bỗng nhiên không sợ hãi nữa, nhưng trong lòng yên lặng được một lát rồi, nhịn không được nói: "Nhưng thời kỳ động dục của tôi không phải thời điểm này mà?"
Bộ dáng cô ngẩng đầu nhìn qua hắn thật sự rất ngốc, cặp môi đỏ mọng hé mở, lộ ra hàm răng trắng noãn, giống như một con thỏ đầu chứa nước.
"Thời kỳ động dục của omega có khi bị lùi lại hoặc là sớm hơn dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của môi trường bên ngoài, ví dụ như... Bỗng nhiên ở một phòng cùng một alpha không quen thuộc, bị tin tức tố kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Lúc này Nhan Tịch xấu hổ phản bác. Cô quả thật bị tin tức tố của quan chỉ huy ảnh hưởng đến, tối hôm qua còn mơ thấy ác mộng, mơ thấy bản thân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đi vào trong trời băng đất tuyết, lại khiến người cảm thấy vừa lạnh lẽo lại vừa thẹn hổ thẹn.
Đi đến cuối cùng, cô gặp được một con sói trắng, đứng ở dòng sông băng đối diện xa xa nhìn mình. Ở trong mộng, con sói kia cực kỳ trầm tĩnh, nhưng Nhan Tịch lại cảm thấy nó đã bụng đói kêu vang, ánh mắt nó nhìn mình quả thực như muốn lột da hủy xương bản thân.
"Cảm ơn ngài đã nhắc nhở, tôi sẽ chú ý."
Cô đứng tại chỗ, có chút do dự. Dựa theo lời Isaac, hiện tại cô không nên đi đi lại lại nơi căn cứ tràn đầy alpha, cũng không cần theo Cecil đi tới nhà ăn rồi.
Đột nhiên, đầu vai nóng lên, áo khoác còn mang theo nhiệt độ cơ thể của quan chỉ huy đại nhân phủ trên người cô. Tuy rằng mang theo nhiệt độ cơ thể, nhưng tin làn hơi tức tố băng tuyết cũng đông lạnh đến mức cô khẽ run rẩy.
"Trong căn cứ không có thuốc ức chế dùng cho omega, cần điều chế ở phòng y tế. Trên áo khoác của tôi có tin tức tố của tôi, có thể có một ít tác dụng an ủi cho cô, trước khoác cái này đi.
Bị tin tức tố hun một cái, Nhan Tịch có chút chóng mặt rồi. Cô mặc áo khoác Isaac tựa như trẻ con trộm mặc quần áo người lớn, áo choàng gần như kéo dài tới đầu gối, nhưng dày đặc lại ấm áp.
Quan chỉ huy đại nhân thật là một người tốt.
Nhan Tịch có chút đổi cái nhìn với hắn rồi.
Omega mặc áo khoác của quan chỉ huy đi ra từ trong văn phòng, ánh mắt Cecil quái dị nhìn vài lần, thấy Nhan Tịch cũng không hiểu ra sao.
Cô không biết, tin tức tố ngọt ngào của bản thân bị hơi thở băng tuyết bao phủ rất cẩn thận chặt chẽ, alpha vừa ngửi được cái mùi này, đã biết rõ omega này đã có chủ.
Không phải, dấm chua của lão đại vốn lớn như vậy sao? Tiểu thư Nhan Tịch người ta chỉ cười với mình một cái, hắn đã đến trình độ muốn dùng áo khoác tuyên bố chủ quyền?
Một omega khoác áo khoác của quan chỉ huy, thật sự không cách nào không làm chú ý ánh mắt của người ngoài. Huống hồ cô còn bình dị gần gũi như vậy, còn nho nhã lễ độ với nhân viên phục vụ bưng đĩa cho mình.
Rốt cuộc, có một alpha nữ đánh bạo đặt đĩa ăn ở đối diện với của cô, lúc chống lại ánh mắt hoang mang trông lại của Nhan Tịch, cô ấy gần gũi chớp chớp mắt: "Xin chào, tôi là Joanna."
"Joanna." Cô gật đầu, cái tên bình thường này giữa đôi môi đỏ mọng và hàm răng trắng nõn của cô lưu lại trong chốc lát, khi cô thốt ra hình như có một loại mê hoặc khác.