Xuyên Thành Pháo Hôi Bị Người Đè

Quyển 1 - Chương 9

Đoàn Dung "soạt" một tiếng đứng lên, trái tim đập cực kỳ nhanh, mắt không hề chớp, nhìn thanh niên xinh đẹp trước mắt, không biết nên nói gì mới phải.

Đây là người mà cậu ấy liếc mắt một cái đã thấy thích, cũng là lần đầu tiên cậu ấy chủ động theo đuổi một người.

Đoàn Dung cao to hơi khom người xuống, hô hấp dồn dập, cẩn thận dè dặt hỏi: "Vậy anh trai ơi, em có thể hôn anh không? Có thể ôm anh không? Có thể... Ưm--"

Có thể lên giường với anh không?

Đoàn Dung bị bịt kín miệng, nhưng ý nghĩ đã tràn ra từ trong ánh mắt.

Chàng sinh viên có chiều cao gần một mét chín ấy rất bức thiết, hoàn toàn không thể chờ đến lúc người vợ xinh đẹp mà mình vừa thành công theo đuổi này ly hôn với chồng người ta, cậu ấy ước gì có thể ngồi vững ở vị trí tình nhân ngay bây giờ.

Mà chờ đợi cậu ấy, cũng là chàng thanh niên đang thử hôn môi lần đầu tiên, vừa chầm chậm vừa hết sức cố gắng khẽ khàng chạm vào.

Cố Ngọc Ninh nhắm mắt lại, lông mi run run, hơi nhón chân lên, từng chút một, khẽ khàng hôn lên môi người trước mặt mình.

Rất dịu dàng, giống như đang lẳng lặng dung túng cho cậu ấy -- đều được cả.

Em muốn làm gì anh cũng được hết.

Đây là lần đầu tiên Cố Ngọc Ninh hôn môi người khác.

Đầu ngón tay run rẩy bấu chặt lấy góc áo của Đoàn Dung, lông mi rung rung, thật cẩn thận áp miệng mình dán vào miệng Đoàn Dung.

“Hm…”

Tiếng nước đan xen, Đoàn Dung cũng là lần đầu tiên, tim đập cơ hồ muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực, cậu ấy rất kích động, vì thế cũng vô thức đoạt lấy hết thảy của thiếu niên trước mắt, hô hấp, dưỡng khí, cùng với môi lưỡi.

“Không……”

Đối với chuyện hôn môi này, Cố Ngọc Ninh ngây ngô hơn bất cứ ai khác, cậu thật sự chưa từng trải qua bao giờ.

Vì thế miệng cậu hơi mở ra, bị Đoàn Dung tuổi trẻ khí thịnh thâm nhập khoang miệng, đầu lưỡi non mềm bị mυ'ŧ rồi lại mυ'ŧ, mọi thứ trên người thanh niên đều làm Đoàn Dung mê muội, hận không thể nuốt chửng cậu vào trong bụng ngay bây giờ, bởi vì còn sót lại chút lý trí nên động tác hung ác trở nên nhẹ nhàng hơn đôi chút, nhưng rồi sau tiếng rêи ɾỉ run run của Cố Ngọc Ninh lại trở nên càng thêm mạnh mẽ.

Cuống lưỡi đau nhức, nước bọt chảy ra, Cố Ngọc Ninh chưa bao giờ chật vật như này, lông mi khẽ run, đầu ngón tay dùng sức, muốn tách mình ra khỏi vòng tay ôm ấp của Đoàn Dung, nhưng điều này chẳng qua chỉ là mộng tưởng mà thôi.

“Đoàn, ưm… Đoàn Dung… Nhẹ chút…” Cố Ngọc Ninh mơ hồ nói.

Nước mắt trong suốt lăn xuống bởi vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn, vòng eo thon gọn của Cố Ngọc Ninh được Đoàn Dung ôm lấy, nhất cử nhất động của người đàn ông đều tràn ngập ý muốn chiếm hữu cực kỳ mạnh mẽ, cho dù Cố Ngọc Ninh cố gắng xem nhẹ nó nhưng vẫn có thể cảm nhận được nhiệt độ từ trên thân Đoàn Dung truyền tới.

Đầu lưỡi như bị mυ'ŧ ra thành từng mảnh.

Chàng trai từ trước đến nay luôn ôn hòa bị Đoàn Dung hôn đến rối tinh rối mù, áo trên hỗn độn, đuôi mắt đỏ hoe, mặc kệ có giãy giụa như thế nào cũng không thể thoát khỏi sự khống chế của người trước mặt.

“Ưm…” Cố Ngọc Ninh nức nở một tiếng, thân thể cậu trở nên rất kỳ quái.

Hai chân muốn khép lại, lại bị Đoàn Dung mở ra.

Cuối cùng, cậu chủ Đoàn, lần đầu tiên nếm trải thú vui hôn môi, buông bạn trai đang run run rẩy rẩy trước mặt mình ra và hỏi: “Đây là lần đầu tiên của anh sao?”

Cho dù tất cả các tin tức có liên quan tới Cố Ngọc Ninh đều là Giang Dã Tịch báo cho cậu ấy, nhưng Đoàn Dung vẫn muốn Cố Ngọc Ninh tự mình nói ra.

“Ừ… Em, em không phải sao?” Cố Ngọc Ninh hỏi ngược lại.