Ông chủ Triệu thấy bà kêu thảm thiết đành phải tạm thời rút gậy thịt ra, xoa bóp ngực bà: “Ngoan nào, ngoan nào, sắp được rồi”
Tào Ngọc Quân ngửa đầu về phía sau, kêu đau cả cổ họng, kế tiếp khàn khàn cổ há to miệng thở dốc, chậm rãi sau đó dưới thân truyền đến tiếng nước phốc phốc bạch bạch, vì thế lại chuyển thành tiếng rêи ɾỉ.
Ông chủ Triệu tận mắt nhìn thấy thịt côn của Lý Sinh ở trong hoa cúc đâm ra đâm vào mang ra dâʍ ŧᏂủy̠, yết hầu lăn lộn hai cái, đỡ côn ŧᏂịŧ của mình hướng về phía huyệt hoa phía trước từ từ đút vào.
Hai côn ŧᏂịŧ đồng thời điên cuồng đâm vào trong cơ thể, Tào Ngọc Quân thở dốc một hơi, nhịn không được hai tay chống ở trên tay ghế, cố gắng nâng cơ thể của mình lên để cho bọn họ tìm được nhịp điệu.
“Ưʍ... thật dâʍ đãиɠ... thật mê người…” Ông chủ Triệu yêu vô cùng si mê, bóp chặt chân bà ra sức đi vào bên trong, có lúc thì đυ.ng vào một vật hình trụ khác, có lúc thì đẩy vào được tận trong cùng.
“Trời ơi...ưʍ... a... quá sâu rồi…tôi không chịu nổi..”
Lý Sinh thở hồng hộc, thẳng lưng lên: “Đằng sau chặt quá...... ưm, tôi muốn bắn!”
Hắn đang muốn bắn, tiếng bạch bạch bạch phía trước càng lớn hơn, giống như có chất lỏng nào đó từ trong lỗ phun ra, Lý Sinh ngẩng đầu nhìn về phía trước, thấy dưới sàn đã là được bao phủ bởi các vết nước.
Tào Ngọc Quân hoàn toàn kiệt sức, bà mềm nhũn ngồi xuống, đem thịt côn của Lý Sinh nuốt vào, Lý Sinh ôi một tiếng rêи ɾỉ, mồ hôi đầm đìa ôm lấy ngực của bà.
Ông chủ Triệu thấy mình cắm bà đến mức không kiềm chế được, càng hung hăng đâm vào, để ngón tay phủ lên âm hạch của người phụ nữ xoa thật mạnh.
Bên trên Tào Ngọc Quân nuốt một cây gậy thịt, bên dưới lại có một gậy thịt đang theo vòng tròn cọ xát trái phải vào tiểu huyệt bà, nâng người co giật âʍ ɦộ muốn cắn chết dươиɠ ѵậŧ của ông chủ Triệu, bàn tay đang đặt ở trên âʍ ѵậŧ kia càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ bà kịch liệt hơn làm bà rên càng ngày càng lớn tiếng.
Hai người ở phòng khách tùy quan hệ một hồi, Tào Ngọc Quân phục vụ họ cả đậu phộng rang và rượu trắng trong chiếc yếm nhăn nheo của mình.
Ba người uống say, ông chủ Triệu đem người phụ nữ ôm đến trên bàn vuông, dạng chân của bà ra, ăn mật dịch phía dưới.
Lý Sinh bật cười ha ha, đi tới bên cạnh bàn, kéo lấy tóc của người phụ nữ, và đưa côn ŧᏂịŧ của mình dí sát vào miệng của bà.
Giai Hi ngồi xổm canh giữ ở ngoài sân, từ khe cửa nhìn vào trong, cô vặn vẹo hai chân, phía dưới nhè nhẹ chảy ra chút gì đó.
Lý Sinh đem cái miệng nhỏ xinh của người đẹp ngậm vào trong miệng, còn không quên bảo ông chủ Triệu: “Làm ở đằng sau đi, cả đời đều quên không được hương vị này!”
Triệu Sinh nói được, sau đó rút gậy thịt ra, Tào Ngọc Quân ưm ưm hai tiếng, bị đẩy xuống lấy tay và chân quỳ xuống đất, búi tóc tinh tế trên đầu đã rối thành một nắm.
Lý Sinh ở trên bàn nằm xuống, ông chủ Triệu hiểu ý của hắn cười khúc khích, ôm lấy Tào Ngọc Quân bằng tư thế xi tiểu và đặt hoa huyệt ẩm ướt xuống côn ŧᏂịŧ của Lý Sinh, người phụ nữ lúc này thân thể như nhũn ra, ưm a rêи ɾỉ, sưng tấy hoa huyệt một lần nữa nuốt trọn côn ŧᏂịŧ. Ông chủ Triệu vuốt bờ vai và núʍ ѵú của bà, ấn người xuống, để cho bà ghé sát vào trong ngực Lý Sinh, hai cánh tay nắm cặp mông của bà nâng lên, hắn ta tách khe mông của bà ra, hoa cúc có một vòng tròn nhỏ, bởi vì nó vừa bị chọc vào nên bây giờ vẫn chưa khép lại để lại một cái lỗ nhỏ hình tròn, cái lỗ thỉnh thoảng lại co rút lại để ép tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c bên trong ra ngoài.
Ông chủ Triệu ra sức đánh vào mông của bà: “Hôm nay thật sự đã học được rồi! Hoá ra còn có thể chơi phụ nữ như này”
Tào Ngọc Quân lắc lắc mông, hai mắt đẫm lệ mông lung quay đầu lại nhìn: “Đừng nha, ông chủ Triệu, đừng bắt nạt tôi... Ngọc Quân da mỏng... ngài yêu thương tôi một chút nha!”
“Yêu! Sao lại không yêu chứ! Dùng gậy thịt của ông đây yêu cô đến chết luôn!”
Vừa nói vừa cầm lấy côn ŧᏂịŧ, nhét côn ŧᏂịŧ màu đen to bằng cổ tay mình hung hăng chen vào bên trong, cúc hoa lập tức phình to ra, từng nếp nhăn đều bị căng ra, vô số tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng từ chỗ giao nhau tràn ra ngoài, Tào Ngọc Quân a a hét lớn, nói mình sắp bị làm chết rồi.
Lý Sinh tạm thời không động đậy, kẹp chặt núʍ ѵú của người phụ nữ, cúi xuống hít một hơi thật sâu ở cổ của bà: “Sướиɠ quá, đồ kỹ nữ này hôm nay có lợi hết cho cô rồi.”