Mật Dịch Giàn Giụa

Chương 4: Chỉ nhìn thôi cũng đủ cứng (H nhẹ)

Tiếng nước chảy thu hút sự chú ý của Khương Nhiên, cô nhìn thấy quần áo trên giường và vết nước bên ngoài phòng tắm, cảm thấy rằng Thải Y đang ở bên trong.

"Tiểu Y, xảy ra chuyện gì vậy?"

Lúc đầu, Khương Nhiên còn ngập ngừng nói vọng vào trong, sau đó cô từng bước đến gần, tiếng giày cao gót trên mặt đất vang lên rất rõ ràng, lọt vào tai của Thải Y và Phương Thành.

"Cậu không muốn bị mẹ tôi nhìn thấy như thế này phải không? Cậu biết mình phải nói gì đúng không?"

Phương Thành cũng không muốn làm người tốt, anh không biết vì sao người trong lòng lại ở trong nhà anh, anh chỉ biết hiện tại không thể để mẹ mình đi vào.

Dù sao việc này cũng rất khó giải thích?

Có phải anh thực sự chỉ vô tình nhìn thấy cô gái này đang tắm? Mẹ kiếp có tin được không?

Con thỏ nhỏ trước mặt gật đầu, biểu thị cô cũng hiểu ý của Phương Thành.

Cô cũng không muốn dì Khương Nhiên nhìn thấy cô như vậy, hôm nay là ngày đầu tiên họ gặp nhau, cô thực không ngờ lại gặp phải chuyện như vậy.

Thấy Thải Y gật đầu, Phương Thành vẫn không yên tâm, anh không buông bàn tay đang che miệng cô ra, tay còn lại dần dần hạ xuống chạm vào nơi bí mật của cô gái.

"Nếu nói nhảm, tôi sẽ làm chuyện xấu, cậu hẳn là hiểu rõ đi."

Như một lời cảnh báo, anh duỗi ngón tay giữa ra, chọc vào da thịt nơi tư mật của cô gái nhỏ.

Âʍ ɦộ của Thải Y theo bản năng chảy ra một chất lỏng mật ong ấm áp, rơi xuống ngón tay của Phương Thành.

Cảm giác đầu ngón tay ướŧ áŧ, Phương Thành phía sau Thải Y khẽ cười.

Ngón tay nam nhân vừa chạm đến lỗ huyệt, không ngờ lại trực tiếp bị hút vào, cảm giác nhớp nháp của mật dịch khiến Thải Y cảm thấy không an toàn, hai chân cô càng kẹp chặt hơn.

Cô càng siết chân, Phương Thành càng cảm thấy ngón tay mình bị hút chặt.

Mẹ kiếp, lỗ nhỏ này sắp gϊếŧ anh mất.

Cùng lúc đó, Khương Nhiên không nhận được phản hồi liền đi đến cửa phòng tắm, cô cảm thấy ngại ngùng khi mở cửa, vì vậy đành phải gõ cửa trước.

"Tiểu Y, cháu ở trong đó sao?"

Đầu vòi hoa sen vẫn còn nước chảy, theo tiếng nước, Phương Thành nhắc nhở lại cô gái nhỏ một lần, Thải Y ngoan ngoãn gật đầu, nhưng nước mắt lại sắp trào ra từ khóe mắt, có vẻ như cô đang bị bắt nạt thậm tệ.

Đơn giản là cô đang bị đối phương đe doạ nên đành thuận theo mà không nói lời nào.

Nếu cô gọi mẹ cậu ta vào, cậu ta sẽ cho tay vào trong lỗ nhỏ giữa hai chân.

Vừa buông tay ra, Phương Thành đã đặt tay lên eo Thải Y, bàn tay còn lại đặt giữa hai chân cô.

“Con vào trong rồi, dì Khương, con chỉ…” Thân thể Thải Y nói nửa chừng mềm nhũn, bởi vì động tác của Phương Thành khiến cô không tự chủ được mà run chân.

Cậu ta đang làm gì vậy!

Không phải họ đã thoả thuận rồi sao? Cô không nói bậy, tại sao cậu ta lại làm chuyện xấu?

Thải Y nói được nửa chừng, Khương Nhiên càng lo lắng hơn, tay cô đã đặt trên ổ khóa cửa.

"Chỉ là cái gì? Dì xem qua có tiện không?"

Lời nói sốt ruột của mẹ khiến Phương Thành càng lo lắng hơn, anh chọc ngón tay vào sâu thêm một chút, Thải Y sợ đến mức suýt khóc.

"Dì Khương, con vừa ngã xuống, đừng vào ~"

Thải Y kẹp chặt hai chân để ngăn Phương Thành di chuyển, đôi mắt cô đã đỏ hoe, giọng điệu như đang khóc.

Nghe thật như ngã rất đau.

"Vậy con tắm rửa thay quần áo rồi mau đi ra ngoài, dì giúp con xem có bị thương hay không."

"Dạ."

Thải Y phản ứng nhanh chóng, chỉ hy vọng rằng dì Khương sẽ nhanh chóng rời đi để cô có thể thoát khỏi sự truy bắt của con quỷ này.

Vừa rồi cậu ta nói “mẹ tôi”, chẳng lẽ cậu ta chính là đứa con trai ngu dốt mà dì Khương nhắc tới sao?

Vốn dĩ là nhờ vả, sau này còn phải sống cùng nhau, Thải Y có thể đoán trước được cuộc sống sau này của mình sẽ không dễ dàng.

Khương Nhiên biết rằng cô gái nhỏ dễ ngại ngùng, vì vậy cô không nghĩ nhiều về điều đó, cô chỉ nghĩ về nỗi đau khi bị ngã của cô bé, vì vậy cô đã ân cần dặn dò.

"Dì đi lấy hộp thuốc phía dưới cho con, rửa xong đi xuống để dì kiểm tra xem."

Nói xong tiếng giày cao gót lần nữa xa dần, khi cửa đóng lại, hai người trong phòng tắm mới thở phào nhẹ nhõm.

Thải Y dựa cả người vào người Phương Thành.

Lúc đó anh mới nhận ra rằng cả hai đang ở trong những tư thế mập mờ nực cười, đặc biệt là cái vật cứng ở dưới đúng quần, tự lúc nào nó đã ngóc đầu dậy.

Mặc dù Phương Thành bình thường nhiều nhất chỉ xem AV, còn chưa được trải qua chuyện nam nữ hoan hảo, không ngờ hôm nay lại nhìn thấy một màn kích động như vậy, thiếu chút nữa xuất tinh.

Ngay khi mẹ anh rời đi, anh liền thả lỏng người, áp nửa thân dưới của mình vào khe hở giữa da thịt cô.

"Tiểu Y? Đó là tên của cậu? Cậu có thể để tôi nằm trên không?"

Vừa nói, hai tay anh đã tìm đến bầu ngực của cô, mỗi tay nắm lấy một bên mà tuỳ ý xoa nắn.

"Đừng..."