Buổi tối hôm đó thì mọi người đều đã ăn no và ngủ say, riêng Châu Tiểu Á lại không ngủ được và quyết định ra ngoài hít thở không khí trong lành. Bất chợt lúc này cô lại nhìn thấy Tô Thước cũng đang đứng ở góc cây đằng kia và nói chuyện với ai đó. Giờ này cũng đã đêm muộn rồi mà? Còn có thể nói chuyện với ai sao?
Nhưng Châu Tiểu Á không quá quan tâm, cô đi đến bên tàn bếp mà ngồi, vừa ôm lấy cơ thể vừa hắt xì, bất ngờ lúc này một cái áo khoác lớn liền được khoác vào cho cô, ngước mắt lên nhìn thì là Tô Thước, anh đã nói chuyện điện thoại xong rồi sao? Và anh xong từ khi nào chứ?
- Sao còn chưa ngủ?
- Em lạ chỗ nên không ngủ được ạ. Còn thầy?
- Tôi cũng vậy.
Châu Tiểu Á cũng chỉ "À" một tiếng, sau đó thì cả hai lại chìm vào im lặng. Lúc này Tô Thước mới đưa mắt nhìn cô, cánh môi buổi chiều bị hôn vẫn còn khá sưng, xem ra thì anh cũng có chút thô bạo rồi, vốn dĩ muốn đưa tay chạm vào nó, nhưng rồi lại thôi... Anh đang nghĩ gì vậy chứ, giữa họ không có quan hệ gì, hơn nữa anh không nên tạo cho người khác cảm giác ảo tưởng nữa!
- Thầy ở lều một mình ạ?
- Ừ.
- Thầy...
- Châu Tiểu Á, ngủ sớm đi.
Nói xong thì Tô Thước liền đi vào trong lều của mình, bất chợt lúc này Châu Tiểu Á liền nảy lên một suy nghĩ. Nếu như đã là ngày cuối cùng bám theo anh thì bây giờ cô có nên vứt bỏ liêm sỉ rồi chui vào lều ngủ cùng anh hay không nhỉ? Cho dù thế nào thì hôn cũng đã hôn rồi, bất quá thì hôn thêm lần nữa thôi!
Nghĩ đến đây thì Châu Tiểu Á liền nhảy vào lều của Tô Thước, hành động đó của cô làm cho anh bị giật mình. Bất chợt Châu Tiểu Á lại ngồi lên chân anh, còn cười nói:
- Thầy Tô, chúng ta hôn lại một lần nữa có được không?
Vốn dĩ Châu Tiểu Á còn tưởng rằng anh sẽ mắng cô thần kinh rồi đá cô ra khỏi lều, nhưng câu trả lời của Tô Thước lại làm cho Châu Tiểu Á giật mình. Anh không chỉ không đá cô đi, mà còn xấu xa nói:
- Chỉ muốn hôn thôi sao?
Nói đến đây thì gương mặt nhỏ của Châu Tiểu Á liền đỏ lên, lúc này thì cô mới biết là tư thế của cô không đúng lắm. Bất chợt lúc này Tô Thước còn đưa tay ôm lấy eo của cô, chính bản thân Châu Tiểu Á cũng cảm nhận được sự thay đổi của Tô Thước, nên đã có ý định chạy trốn, nhưng rồi lại không thoát ra được.
Lúc này, Tô Thước xấu xa còn hôn lên cổ của cô, làm Châu Tiểu Á có chút rêи ɾỉ, nhưng tên xấu xa nào đó còn thì thầm vào tai cô, nói:
- Rên lớn như vậy là muốn mọi người đến xem sao?
Nghe đến đây thì Châu Tiểu Á liền tự giác đưa tay bịt miệng của mình lại, nhưng Tô Thước vốn dĩ chỉ muốn trêu chọc cô một chút, để cho cô thấy rằng anh không đứng đắn và không xứng với tình yêu của cô. Nhưng hình như anh tính sai rồi, cái cô gái nhỏ này không chỉ không có ý định đẩy anh ra... Mà biểu hiện của cô còn là muốn thêm nữa kìa...
Sau một hồi chơi đùa thì Châu Tiểu Á liền tựa đầu vào vai anh, nói:
- Thầy Tô, thầy đã qua đêm với bao nhiêu cô gái rồi?
- Vẫn chưa.
- Thầy nói dối. Chẳng phải chị Hà Mật nói rằng trước kia thầy muốn kết hôn với Giảng viên Triệu sao? Tại sao lại phải kết hôn sớm như vậy chứ?
Lúc này Tô Thước liền im lặng, Châu Tiểu Á còn tưởng rằng mình đã hỏi vào chỗ không nên hỏi nên anh mới có thái độ như vậy. Nhưng bất chợt Tô Thước còn đẩy cô ra, làm cho cô càng khẳng định rằng mình đã lỡ lời rồi nên anh mới như thế.
Tuy nện thì lúc này Tô Thước mới nhìn cô, nói:
- Châu Tiểu Á, em có biết bây giờ em đang làm gì không?
- Em biết chứ, em đang ở trong lòng của người em thích.
- Hậu quả như thế nào, em có biết không?
Châu Tiểu Á lắc đầu, sau đó thì Tô Thước liền ghì chặt lấy eo của cô, một tay đặt ở sau gáy, hoàn toàn đem miệng nhỏ của Châu Tiểu Á hôn lấy. Lúc này thì Châu Tiểu Á cũng chỉ biết nhắm mắt và thuận theo ý của anh, bất chợt Tô Thước lại đặt cô nằm xuống, hai chân cũng vì thế mà tách xa, cô bắt đầu cảm thấy có gì đó sai sai rồi, nhưng cô không quan tâm quá nhiều, cô chỉ muốn thêm mà thôi.
Tuy nhiên, Tô Thước không làm gì cả, anh chỉ hôn cô mà thôi, nhưng Châu Tiểu Á lại không cam lòng, đã đến mức này rồi mà vẫn không chịu mở miệng ăn cô sao? Tô Thước có phải đàn ông hay không vậy?
Lúc này, Châu Tiểu Á liền đưa tay chạm vào ngực của anh, nhưng bàn tay lại bị anh nắm lại, nói:
- Đừng sờ loạn.
- Thầy Tô, thầy không thấy khó chịu sao?
- Em và Viêm Sái có hôn ước, tôi không muốn là kẻ vô sỉ cướp đi vợ chưa cưới của người ta.
Lúc này thì Châu Tiểu Á cũng giật mình, chuyện cô và anh Viêm Sái có hôn ước ngoại trừ Linh Linh ra thì... À quên mất, hôm đó chị Hà Mật cũng có mặt ở đó, chắc hẳn là chị ấy đã nói cho anh biết rồi.
Nhưng đến đây thì Châu Tiểu Á liền ôm lấy cổ anh, sau đó nói:
- Tô Thước, em thích anh, em chỉ muốn kết hôn với anh thôi.
- Em không thích Viêm Sái?
Châu Tiểu Á thành thật gật đầu, nhưng rồi Tô Thước cũng chỉ mỉm cười, sau đó nói:
- Vậy thì cũng không được. Tôi lớn hơn em mười tuổi, hơn nữa tôi còn là thầy của em, nếu như tôi kết hôn với em thì mọi người sẽ nói ra nói vào.
Bây giờ thì Châu Tiểu Á liền mím môi, bất chợt cô lại nói:
- Hay là vậy đi, chúng ta sẽ lập một hợp đồng tình yêu, anh thấy được không?
- Hợp đồng... Tình yêu?