Tạ Bình Xuyên trong lòng hiểu rõ, nếu lúc đó Cửu Thiên Dạ sử dụng bùa chú thì bản thân hắn không thể nào là đối thủ của Cửu Thiên Dạ được nhưng những người bên ngoài lại không biết điều này.
Thấy Tạ Bình Xuyên nhận thua, tất cả trong nháy mắt trở lên sôi trào.
“Tạ Bình Xuyên đang làm gì vậy?”
“Sao đột nhiên lại nhận thua?”
“Không phải hắn thật sự nhận được thứ tốt từ Cửu Thiên Dạ đó chứ!”
“Đúng rồi! Nếu không chỉ bằng phế vật Cửu Thiên Dạ có tu vi luyện khí tầng ba thì sao có thể đánh ngang tay với Tạ Bình Xuyên được!
Tất cả đều tự động xem nhẹ chuyện Tạ Bình Xuyên nhận thua.”
Nghe những lời này, trong lòng Tạ Bình Xuyên khổ mà không thể nói!
Hắn nhận được lợi ích không sai, nhưng lợi ích mà hắn nhận được không phải từ Cửu Thiên Dạ mà là Phó Tống Khâu!
Hắn hoàn toàn không phải nhường Cửu Thiên Dạ.
Sự thật là hắn đánh không thắng Cửu Thiên Dạ.
Cũng không biết Trường Quân chân nhân nhận được ở đâu một đồ đệ quái đản như vậy!
Phó Tống Khâu nghe Tạ Bình Xuyên nhận thua thiếu chút nữa hộc máu.
Sau khi nghe được những tiếng bàn luận phía dưới cũng cảm thấy Tạ Bình Xuyên một chân đạp hai thuyền, không chỉ nhận lợi ích từ chỗ ông ta mà còn nhận cả từ chỗ Thẩm Trường Quân!
Vì sao lại cho là Tạ Bình Xuyên nhận được lợi ích từ Thẩm Trường Quân?
Bởi vì Phó Tống Khâu cảm thấy Cửu Thiên Dạ là một tên phế vật vừa bước vào tiên đồ thì không thể nào có tài lực như ông ta được.
Đối diện với việc Tạ Bình Xuyên nhận thua, Thẩm Trường Quân cũng được một phen kinh ngạc.
Nhưng nghĩ đến chuyện trong nguyên tác Cửu Thiên Dạ và Tạ Bình Xuyên cũng có quan hệ thì ngay lập tức cảm thấy bình thường.
Quả nhiên là nam chính!
Mỗi giờ mỗi phút đều mang trên người hào quang nam chính.
Bất kể đi đến chỗ nào đều có thể thu hoạch được ánh mắt mê muội!
Thẩm Trường Quân tự giác đưa Tạ Bình Xuyên vào danh sách những kẻ “ái mộ” Cửu Thiên Dạ!
“Chấp sự đại nhân, có thể tuyên bố kết quả rồi.” Nàng không quan tâm trong lòng người khác nghĩ thế nào, hiện tại nàng chỉ biết độ đệ của nàng, Cửu Thiên Dạ thắng! Oh, yeah!
Nghe Thẩm Trường Quân nói, chấp sự cả kinh, khúm núm nói: “Ván này, Cửu Thiên Dạ…”
“Khoan đã!” Không đợi chấp sự nói xong, Phó Tống Khâu đã ngay lập tức lên tiếng cắt lời.
Thẩm Trường Quân liếc Phó Tống Khâu một cái, như cười như không: “Phó Phong chủ có cao kiến gì?”
Haha! Bỏ tiền để mua chuộc Tạ Bình Xuyên hạ thủ với đồ đệ của nàng, không nghĩ tới đồ đệ nàng mang trên mình hào quang nam chính coi như khiến cho Tạ Bình Xuyên bị khuất phục.
Ánh mắt Phó Tống Khâu âm trầm nhìn Thẩm Trường Quân: “Bổn tọa nghi ngờ Tạ Bình Xuyên nhận được lợi ích từ Cửu Thiên Dạ nên mới cố ý nhận thua, yêu cầu tra rõ chuyện này.”
Thấy vậy, Thẩm Trường Minh cũng không khỏi liếc mắt nhìn Thẩm Trường Quân một cái, đối mặt với sự nghi ngờ của nhiều người như vậy thì nhắn cũng có chút hoài nghi có phải muội muội nhà mình âm thầm làm chuyện gì hay không!
Nhưng Thẩm Trường Quân giống như một người không có việc gì.
“Được, nếu Phó Phong chủ muốn tra thì tra đi! Chỉ hy vọng cuối cùng Phó Phong chủ không nên giở trò mới được!”
Nhìn thái độ của Thẩm Trường Quân, trong lòng Phó Tống Khâu dâng lên một dự cảm không tốt.
Nhưng với tình huống hiện tại, ông ta xem như đã đâm lao thì phải theo lao, không có khả năng đổi ý nên chỉ có thể kiên trì nhìn về phía Tạ Bình Xuyên.
“Tạ Bình Xuyên, bổn tọa hỏi ngươi, có phải ngươi đã âm thầm nhận lợi ích từ chỗ Cửu Thiên Dạ?”
Ánh mắt Tạ Bình Xuyên quái dị nhìn Phó Tống Khâu lắc đầu: “Không có.”
Chuyện này là sao đây, đột nhiên muốn thêm diễn sao?
Nhưng trước đó không hề bàn tới?
Vậy thì đừng trách hắn không phối hợp!
Tạ Bình Xuyên dám dùng thái độ như vậy đối với Phó Tống Khâu là bởi vì phía sau lưng hắn cho chống lưng là thế gia tu chân – Tạ gia!
Tạ ra không tính là lớn mạnh như quái vật khổng lồ gì nhưng cũng không phải nơi mà Phó Tống Khâu có thể đắc tội.
Đây là làm cái gì, đột nhiên thêm diễn sao?
Nhưng lúc trước không có rãnh thông qua a?
Vậy thì đừng trách hắn không phối hợp!
Tạ Bình Xuyên dám dùng thái độ như vậy đối với Phó Tống Khâu tự nhiên là bởi vì phía sau hắn đứng chính là tu chân thế gia Tạ gia!
Tạ gia mặc dù không tính là quái vật khổng lồ gì, nhưng cũng không phải Phó Tống Khâu có thể dễ dàng đắc tội.
Không phải Phó gia không đối phó được với Tạ gia mà thật sự động thủ thì Phó gia cũng “đại thương nguyên khí”.