Nếu Tống Phi Diễn không nói dối thì rốt cuộc tại sao nguyên chủ lại không thể lái cơ giáp?
Sau khi loại trừ nguyên nhân sinh lý thì cũng chỉ còn nguyên nhân tâm lý nữa thôi.
Đời trước Lục Vân Vãn đã nghe không ít trường hợp vì có chướng ngại tâm lý mà không thể dùng dị năng rồi, chỉ là loại boss cuối không có nhân tính như nguyên chủ mà cũng rơi vào tình cảnh này sao?
"Ngài Nhϊếp Chính Vương, xin hỏi bên này xảy ra tình huống gì bất thường ư?" Nhận ra cơ giáp đột ngột tăng tốc, cấp dưới phụ trách an ninh vọt vào hỏi ngay.
Sở Huyền Chu cũng theo sau cấp dưới tiến vào buồng lái.
"Không có gì." Lục Vân Vãn đưa lưng về phía bọn họ khẽ cụp mắt xuống.
Nhờ có cửa sổ bên mạn tàu phản chiếu hình ảnh mà đột nhiên Sở Huyền Chu trông thấy...
Vẻ đau thương chợt hiện lên trên mặt Lục Vân Vãn. Y mệt mỏi giơ tay lên nhấn nhấn ấn đường một cái.
Rõ ràng chung sống với nhau đã lâu nhưng trong khoảnh khắc đó, Sở Huyền Chu vẫn chợt cảm thấy người trước mặt thật xa lạ.
... Hắn chưa từng thấy Nhϊếp Chính Vương như thế này bao giờ.
Trong buồng lái lặng ngắt như tờ. Lục Vân Vãn chậm rãi đứng dậy.
Thật đáng buồn!
Lục Vân Vãn muộn màng phát hiện ra một chuyện rất quan trọng. Đúng là nguyên chủ có thể khởi động cơ giáp thật, nhưng mà y cũng hoàn toàn không biết dùng thứ này!
Mặc dù Nhϊếp Chính Vương không cần tự mình ra trận nhưng cũng không thể để người khác biết đến khuyết điểm này được.
... Mình phải tìm cơ hội học lại từ đầu thôi.
Tâm trạng u ám của Lục Vân Vãn kéo dài mãi đến khi y leo lên tàu vũ trụ. May mà những người xung quanh đã quen với tính cách sáng nắng chiều mưa này rồi nên ngoại trừ Sở Huyền Chu, còn lại không ai phát hiện ra tâm trạng khác thường của y nữa.
-----
Trong phòng nghỉ, Lục Vân Vãn mở quang não ra đọc lời nhắn của cấp dưới.
Khác với nguyên chủ lúc nào cũng che che giấu giấu, từ trước đến nay lúc làm những chuyện này y không bao giờ tránh mặt nhân vật chính.
Một thiếu niên tóc vàng chóe xuất hiện trên màn chiếu 3D: "Ngài Nhϊếp Chính Vương, chuyện lần trước ngài lệnh tôi điều tra đã có chút manh mối."
Thiếu niên trước mặt y tên là Edwin, vốn là cánh tay đắc lực của nguyên chủ. Từ khi xuyên vào đây đến giờ Lục Vân Vãn vẫn chưa gặp cậu ta lần nào.
Sau khi đọc được tin nhắn, Lục Vân Vãn mới biết Edwin bị nguyên chủ phái đi điều tra chuyện gì.
"Trong di thể của bà ta có độc tố còn sót lại." Edwin nói.