Đại Yêu Chớ Suốt Ngày Ăn Vạ Bậy

Chương 26

Nam nhân trung niên mặt gầy cầm lấy phù chú, ông ta chỉ là đệ tử ngoại môn của Ngũ Hành Tông, mười viên linh thạch trung phẩm đối với ông ta cũng không tính là số nhỏ. Nhưng Tật Tốc phù là Phù Lục Thuật cơ bản nhất của phù sư, ông ta đã vẽ hơn mười năm, quá quen thuộc, Phù Lục Thuật trên phù chú này rõ ràng là sai, nghĩ đến lát nữa mấy người này phải bồi thường trăm viên linh thạch trung phẩm, tâm lập tức an ổn lại: “Được.”

Nam nhân trung niên mặt gầy chọn một người rõ ràng quen biết, Minh Lưu Sa chỉ coi như không phát hiện, chỉ định điểm bắt đầu và điểm kết thúc: “Hai người có thể thử, trước tiên dùng tốc độ của mình chạy một vòng, sau đó lại thử phù chú của bọn ta.”

Người xung quanh nhường ra một con đường, điểm bắt đầu và điểm kết thúc không xa, chỉ cách nửa con phố, mọi người đều có thể nhìn thấy rõ ràng.

Nam nhân trung niên mặt gầy gật đầu với bạn đồng hành, đối phương trong nháy mắt từ điểm bắt đầu chuyển đến điểm cuối, tốc độ rất nhanh.

Đợi sau khi người đó quay lại thì Minh Lưu Sa nói: “Phù sư, hiện tại có thể thử phù chú của bọn ta rồi.”

Có hai người trẻ tuổi đứng trước gian hàng nào đó trong đám người, một người trong số đó nghe vậy thì không khỏi lắc đầu: “Trước không nói phù chú có vấn đề hay không, phù sư đó với người thử phù chú có quen biết, còn trao đổi qua ánh mắt, chỉ cần người thử phù chú làm chậm tốc độ lại một chút thì trăm viên linh thạch trung phẩm sẽ đến tay.”

“Năm nào cũng có loại người ngu xuẩn này, chúng ta nên trở về thôi.” Thanh niên hơi lớn tuổi khác nói.

Nhưng hai người họ vừa mới xoay người, vẫn chưa đi xa, trên đường phố đã xuất hiện xôn xao, rõ ràng đã xảy ra chuyện gì đó, bọn họ quay đầu nhìn lại thì đã không nhìn thấy người thử phù chú đứng trước đó đâu nữa.

Thì ra vừa rồi nam nhân trung niên mặt gầy dán phù chú lên người thử bùa, người thử bùa vừa mới nhấc chân đã nhanh chóng nhảy đi, hoàn toàn không khống chế được cơ thể, chỉ để lại một bóng dáng, còn người sớm đã biến mất ở điểm cuối.

Mọi người vội vàng đuổi theo nhìn, lúc này mới phát hiện toàn bộ cơ thể của người thử bùa đều nện vào trong bức tường điểm cuối, nếu không phải có bức tường này chắn lại thì không biết sẽ chạy đi đâu.

Lúc này người sáng suốt đều nhìn ra được phù chú này là Tật Tốc phù thật, hơn nữa tốc độ không phải là nhanh bình thường.

“Thật sự thông dụng toàn cảnh giới sao?” Người thông minh lúc này đã chen chúc hỏi Diệp Tố bọn họ.

“Ít nhất Hợp Thể kỳ đều có thể dùng.” Diệp Tố nói.

Tật Tốc phù là Phù Lục Thuật cơ sở, thông thường là người luyện khí và Trúc Cơ kỳ dùng, đối với người cảnh giới khác thì không có hiệu quả tăng lên mấy. Mặc dù mấy người bán Tật Tốc phù chỉ có thể dùng trong Trúc Cơ kỳ, thông dụng cảnh giới có hiệu quả khuếch đại, nhưng từ uy lực của thử phù chú vừa rồi cho thấy, cũng đã đủ rồi.

“Cho một tấm, không, mười tấm.” Người đó lập tức ném đến trăm viên linh thạch trung phẩm, nắm chặt mười tấm Tật Tốc phù rồi bỏ chạy, sợ bị người ta đuổi theo.

Lúc này, người ta mới bắt đầu lật túi trữ vật của mình, một tấm phù chú mười viên linh thạch trung phẩm mặc dù không rẻ, nhưng nếu thật sự có thể thông dụng cảnh giới thì tuyệt đối đáng.

“Đạo hữu, ta cũng muốn một tấm.”

“Ta hai tấm.”

“Nơi này cũng muốn!”

Diệp Tố bị bọn họ vây kín như nêm cối.