Mang Kho Hàng Bến Cảng Xuyên Tới Thập Niên 70

Chương 8

----

Ngay khi Cẩm Nhiên mệt và thở như chó thì cô tìm được container chứa đầy gạo, bột, dầu.

Hạnh phúc đến nhanh tựa như cơn lốc xoáy, ước tính cũng có khoảng mấy chục tấn gạo, Cẩm Nhiên yên lặng, hiện tại không phải mọi người đều ăn lương thực thô sao?

Đây là dạng bột mịn, làm sao mà lấy ra?

Được rồi, hôm nay làm tới đây thôi.

Ngày mai đi chỗ chủ quản xem xem có danh sách hậu cần hay không, sau đó rồi tính tiếp, hôm nay tay chân của cô đã muốn rụng rời khỏi thân.

Cẩm Nhiên thoát ra khỏi không gian và nhanh chóng ngủ thϊếp đi.

Thật sự là quá mệt mỏi mà, mệt mỏi còn hơn việc mang gạch trên công trường mà cô từng làm.

Thẩm Diễm Hồng ở một phòng khác cũng không bình tĩnh chút nào, cô dĩ nhiên sống lại, trở lại lúc hết thảy đều chưa bắt đầu, người đàn ông có năng lực kia còn chưa về nông thôn, không có cưới vợ.

Cô cũng có cơ hội bám chặt vào anh.

Kiếp trước bà nội tìm cho cô một anh chàng nhà nông thật thà chất phác, cô tự nhiên không hài lòng rồi, tự mình tìm một thanh niên tri thức để kết hôn.

Còn Thẩm Cẩm Nhiên, cho dù tàn tật nhưng lại thi đậu vào trường ở thủ đô, tìm được một người bạn trai rất có tương lai, hai người luôn bị lấy ra so sánh.

Nói em họ của cô có cuộc sống thật là tốt mà, được một người chồng giỏi giang ra sao. . .

Thanh niên tri thức mà cô kết hôn chẳng ra gì, không đủ năng lực thi đậu đại học tự dưng trách cô, còn học uống rượu, mỗi khi uống say mèm lại đánh cô.

Lần nào về nhà mẹ đẻ tìm người an ủi mẹ cô đều nói cô nhịn là tốt, phụ nữ đều như vậy, ly hôn sẽ rất mất mặt.

Cuối cùng ngay cả con cô cũng không cần mà trốn khỏi nhà, chịu rất nhiều khổ sở.

Cuối cùng không thể không vì cuộc sống mà dựa dẫm vào một lão già.

Kết quả lúc cô bị vợ của người đàn ông kia đánh thì cả nhà em họ đều nhìn thấy.

Là em họ đã giúp đỡ cô, nhưng cũng chính sự giúp đỡ này khiến cô xấu hổ tới mức không biết rúc vào đâu.

Em họ giả vờ làm người tốt kiếm cho cô một công việc quản lý, cô biết em họ giờ đã là người có tiền có thế, rõ ràng có thể giúp cho cuộc sống của cô tốt hơn nhưng lại không muốn vươn tay giúp đỡ.

Cô hận, cô hận hoàn cảnh thế này tra tấn khiến bản thân cô không được sống yên, mãi cho đến khi cô mất tập trung băng qua đường bị xe đυ.ng phải.

Vừa mở mắt ra đã phát hiện mình trở về thời điểm hiện tại.

Cô thề sẽ sống tốt hơn tất cả mọi người, muốn cho em họ mà kiếp trước cô ngưỡng mộ phải ngẩng đầu nhìn cô, cô xứng đáng có được người đàn ông tốt nhất.

Còn có tên đàn ông cặn bã bạo lực kia cứ chờ đó cho cô, cô sẽ tính toán từng khoản một.

Cẩm Nhiên hoàn toàn không biết có người muốn cho cô đẹp mắt, cô còn đang vô tâm vô phế ngủ say sưa hạnh phúc.