Giữa căn phòng rộng lớn hoàn toàn yên tĩnh, các vương tộc tới dự tiệc cùng các đại thần, chính khách, các công văn quan, quan truyền lệnh và những người hầu. Thị nữ, nhạc công vào lúc này đều đem tất cả sự chú ý đến trên người vị công chúa tiếp nhận khiêu chiến.
Thân thể Ngải Vi yêu kiều như thường đứng thẳng tắp, mái tóc dài màu bạc lóng lánh giống như ánh sáng của mặt trăng, lẳng lặng yên đềm mà chảy xuôi xuống cột sống của nàng. Bên môi nàng câu dẫn ra một tia hơi vui vẻ.
Mặc dù nàng không phải diễn viên vũ đạo chuyên nghiệp, nhưng mà Ngải Vi rất am hiểu giao tiếp, đối với vũ đạo là việc xã giao cần thiết, vì vậy am hiểu tường tận các loại vũ đạo có tính chất khác nhau giống như Hoa Nhĩ Tư đẹp đẽ ưu nhã quý giá, hay là múa hiện đại nhiệt tình sống động. Ngải Vi dù ít dù nhiều đều cũng lén lút ở trong bóng tối luyện tập một ít.
Cho dù ở đây là thời cổ đại 3000 năm trước, nhưng nhìn thấy dàn nhạc cổ này, cùng với nhạc cụ tiếng vang bản độ gõ đầy đủ mọi thứ âm thanh. Vì vậy nàng không chút nghĩ ngợi, lập tức quyết định nhảy một bản vũ điệu Latin, chính là một vũ điệu mà nàng thập phần am hiểu.
Dù nàng không thể tin mình có thể là nhất đẳng cao thủ, nhưng vũ điệu Latin thời này chưa được phát minh, nên nàng tin rằng chính mình là người nhảy hoàn hảo nhất, nếu như muốn thắng cũng không phải là không có cơ hội, mà cho dù thua thì cũng thua một chút mặt mũi, nhưng một khi thắng lại có thể giải quyết được vấn đề đại phiền não trong lòng mình. Như thế nào cũng đều đáng giá chuyến phiêu lưu liều lĩnh này.
Mấu chốt thắng là làm thế nào tô đậm hào khí, lại để cho Pharaong rất lấy làm ngạc nhiên.
Nàng đi đến trong đại sảnh, cái cằm xinh xắn hơi nâng lên, hai mắt màu xám trong suốt không e dè mà nhìn thẳng lên Pharaong đang ngồi cao cao tại thượng.
" Ta đồng ý dâng tặng một khúc múa."
Công chúa Đề Nhã ngồi ở trên ghế lập tức đứng lên, mở miệng nói với Ramses.
" Bệ hạ, Ngải Vi thân là công chúa của vương gia, ở nơi công chúng này ...?"
Ramses không nói gì, ngược lại là Kamile Rotta nói tiếp lời :
" Hôm nay là thịnh yến vương gia, chẳng phân biệt quân thần, tất cả những người ở đây đều giống như người một nhà. Công chúa múa vũ đạo trong sảnh nhà mình, mời Đề nhã điện hạ không cần phải lo lắng."
Lời này vừa nói ra, Ramses đặt chén rượu trong tay " Phịch" một tiếng rõ to xuống mặt bàn, đầy vẽ thị uy, Kamile Rotta sợ tới mức vội vàng im lặng, ngoan ngoãn ở chỗ mình tập trung tư tưởng suy nghĩ ngồi vào chỗ của mình.
Lúc này hai mắt màu hổ phách của thanh niên uy vũ kia mới chậm rãi nhìn lên, môi mím thật chặt, rồi đứng thẳng mấy giây , sau đó hắn mở miệng .
" Ngải Vi không nên gây náo loạn."
Thái độ của hắn trong mắt Ngải Vi là một bộ dạng ca ca đang dạy dỗ muội muội của mình, trong nội tâm nàng xiết chặt nên tâm tình lại càng thay đổi.
" Lúc trước ta đã nhận lời giúp bệ hạ hơn nữa Ngải Vi thật tình có một chuyện quan trọng cần phải làm, nên xin cho ta thử một lần."
Nàng vừa nói xong không cần đợi Pharaong cho phép, chỉ thấy thiếu nữ quyết đoán xoay người bước đi đến bên cạnh dàn nhạc, tự nhiên ghé sát tai nhạc công mơ hồ nói gì đó. Chúng thần trong sảnh bàn tán xôn xao, rồi cùng nhau nuốt vào từng ngụm khí lạnh nhìn xem vẻ mặt băng sương của Pharaong, vì vậy họ càng không dám thở ra một hơi, nên cứ thế ngạnh ở cổ và từ từ nuốt xuống. Đồng tử của Ramses xiết chặt, đặt đôi bàn tay lớn hai bên thân thể, trong lúc lơ đãng nắm chặt lại thành quyền. Có thể cảm nhận được tâm tình của hắn cực kỳ xuống thấp vào lúc này, không ai khác chính là Nefertari và Kamile Rotta, họ dùng ánh mắt không hiểu chuyện gì xảy ra mà nhìn sắc mặt của hắn mỗi lúc một lạnh đi. Tuy nhiên, trải qua thời gian chưa lâu thì hắn cũng đã bắt buộc mình khôi phục lại vẻ bình tĩnh như ban đầu, cứ như vậy ngồi trở lại vị trí của mình, rồi lại thêm một lần cầm ly rượu lên.
Mà cách đó không xa, Mạnh Đồ Tư lập tức chú ý tới biểu tình của Pharaong lúc này không hề giống như trước, nhìn giống như Pharaong đang tùy ý nắm lấy thân chiếc ly trong tay, nhưng nhìn kỹ lại mới thấy lực đạo hắn nắm trên thân ly càng lúc càng chặt, tựa như muốn đem nó bóp nát, mu bàn tay ẩn ẩn nổi bật ra gân xanh.
May mà không quá tốn nhiều thời gian, ít nhất ở trong mắt tuyệt đại đa số những người có mặt trong đại sảnh Pharaong không có tức điên lên. Trong lúc này Ngải Vi lại đứng trở lại vị trí giữa đại sảnh. Nàng thủy chung mang theo mỉm cười hoàn mỹ, đôi mắt màu xám lại chớp động mang theo quang mang trò đùa dai dẳng.
Rồi lập tức nàng quay người xuống dưới, mà giữ chặt làn váy của mình, tay vừa dùng lực đem quần trắng xé lên phía trên đầu gối của mình, đem làn váy hai bên buộc xoáy lên, để thả ở bên hông tùy ý buộc nút thắt, lộ ra bắp chân hết sức nhỏ và trắng noãn, giống như mặc một lễ phục nhỏ màu trắng. Nàng đem tóc màu bạc của mình đang rơi lả tả đến bên hông ôm lên, đồng thời lấy trang sức trên đầu xuống, nhẹ nhàng xuyên qua tóc bối sau đầu. Nữ nhân Ai Cập cổ ai cũng có chút phóng khoáng cởi mở, ăn vận cũng thập phần bạo lộ, nhưng mà gần đây quần áo bảo thủ, nên không ai ngờ Công chúa Ngải Vi lại có thể đem mình hóa trang thành ra như thế vừa e ấp, vừa phóng khoáng. Thật khiến cho người ta không thể không chú ý tới trên người nàng.
Và sau một lúc chỉ thấy nàng co cánh tay, chạm vào vòng tay hoàng kim rỗng làm bằng thúy thạch, phát ra tiếng đυ.ng chạm êm tai. 3,2,1 đúng lúc này thì dàn nhạc sau lưng thu về nhịp cùng rung động những nhịp xa lạ.
Đem tứ đập hủy đi là tám phần, mỗi khi gặp tứ thì tám đập hai tiếng lúc này nhịp trống hơi nặng, trong lúc đó thì tiếng vang bản đồ lại được xen vào ở một hai và một phần hai, tứ, sáu, cùng bảy đập tham gia, cuối cùng ở nhiệp 3,5,7 đập gia nhập tiếng đánh. Nhìn bề ngoài thì tổ hợp này giống như có chút mất trật tự, nhưng lại phối hợp với nhau thập phần ăn ý.
Ở dạng âm nhạc này, Ngải Vi rất nhanh nhẹn mà giẫm nổi lên thành thục, ở đây tất cả mọi người đều chưa từng nhìn thấy điệu vũ này lần nào.
Thân thể nàng cùng với vũ đạo Ai Cập có chút tương tự nhau, có điều vũ điệu của nàng lại có chút hàm súc thú vị khác. Thời điểm, cánh tay nàng khiêu vũ xòe ra động tác tràn ngập sức lực cùng tạo hình kỳ diệu, mà mọi người chưa kịp thích nghi thì nàng đã nhanh chóng xoay người lại để cho người ta không thể nào đếm xuể. Lúc này, thanh âm của nhịp trống không ngừng mà đánh nhanh hơn, có lẽ là bởi vì lúc này nhạc công dần dần đã quen với tiết tấu mới mẻ này, vì vậy mà bước chân của Ngải Vi càng nhảy càng nhanh.
Trên mặt nàng thủy chung mang theo mỉm cười, do xoay tròn quá nhiều nên trên mặt của nàng có hơi hơi ửng đỏ, nhuộm lên trên khuôn mặt tái nhợt, tạo nên một phen đặc biệt phong tình.
Lúc này, đám nhạc thủ vốn ngồi một bên xem cuộc vui, giờ đây giống như phát hiện ra tiết tấu ảo diệu, do đó nhao nhao ra nhập vào cái vũ khúc mới thịnh hành này, nhất thời giống như thủy triều vọt tới. Tràn qua đỉnh đầu của mỗi người, trong đại sảnh. Ánh mắt của mọi người đều tập trung quan sát vào tiêu điểm mà vị trí của nàng đang đứng. Nàng không đứng một chỗ mà vững vàng xoay tròn đến. Mái tóc dài màu bạc của nàng, theo sự di chuyển của nàng mà phiêu động phiêu dật, mép váy nhẹ nhàng mà kéo lê trong không khí thành đường cong hoàn mỹ.
Tất cả vương tộc, thần tử, người hầu, mỗi người đều nhìn nàng không chớp mắt, nhìn xem cái vũ đạo này kỳ diệu mà tràn đầy mị lực. Mà ngay cả Kamile Rotta thân là đệ nhất vũ nữ cũng không có cách nào đem ánh mắt của mình rời đi, cứ như vậy mà ngơ ngác nhìn một chữ cũng không nói nên lời. Đột nhiên, có một vị thần tử tuổi còn trẻ, thì thào nói.
" Nàng giống như không phải đang khiêu vũ một mình."
Ai nói không phải đâu này ? Mặc dù hiện tại nàng đang múa một mình, nhưng các động tác đều tràn đầy tình cảm mãnh liệt . Nhưng mà, bộ dáng của nàng trong mỗi lần chuyển động như giơ tay nhấc chân, cùng trong ánh mắt, trong cái mỉm cười, cứ giống như thể đối diện đang có người nào đó. Không cần phải đoán. Đây rõ ràng không phải là đang khiêu vũ một mình mà là có hai người đang khiêu vũ. Tuy nhiên, cái này mới nghe lần đầu, hơn nữa vũ đạo này thật lạ lẫm chưa thấy bao giờ. Hơn nữa, lại có ai có thể đứng đối diện cùng nàng khiêu vũ?
Trong lúc mọi người đang chìm vào suy tưởng miên man, thì tiếng nhạc như đang dần nhanh hơn, kéo suy nghĩ của mọi người trở về thực tại, Ngải Vi cũng càng xoay tròn nhanh hơn . Đôi mắt màu xám của nàng gắt gao nhìn thẳng một điểm nào đó trước mắt. Giống như là đang nhiệt tình mà nhìn say đắm người yêu. Bỗng tiếng trống đạt tới giới hạn, một giây liền dừng lại, nàng theo thói quen đem tay duỗi ra, thân thể nhẹ nhàng như đang ngửa ra sau, tựa hồ đang chờ ai đó tiếp được nàng. Trong một tíc tắc này nàng mới ý thức được chính mình đang múa một mình, thân thể nàng run lên, chợt lúc này đã mất cân bằng, sắp té trên mặt đất.
Cũng trong tích tắc ngắn ngủi ấy, thân thể yêu kiều của nàng cũng rơi vào trong vòng tay rắn chắc, bởi vì múa rất nhanh nên đem vật trang sức bối trên tóc, bị rớt xuống, sợi tóc màu bạc tức thì xỏa ra như là nước chảy trút xuống trên mặt đất thạch thanh hoa, giống như thác nước kim cương lóng lánh. Mồ hôi trên mặt giống như châu sa , nàng như trước bảo trì tư thế vốn có, cực kỳ tự nhiên mà đem tất cả trọng lực thân thể mà dựa vào cánh tay của người đang ôm lấy mình. Nàng có chút nhắm mắt, hai tay lập tức dùng sức chế trụ cánh tay của người kia, đôi mắt màu xám trong phút chốc trở nên trong suốt, không e dè run sợ mà nhìn người trước mắt, hơi cố hết sức mà điều chỉnh hơi thở của mình, rồi nàng cất tiếng hỏi:
" Ta thắng không ?"
Sợi tóc nâu màu rám nắng xẹt qua đôi gò má của Pharaong, lập tức rơi xuống hai bên lỗ tai của nàng. Khuôn mặt tuấn tú chặn ánh sáng từ ngọn đèn ở phía trên cao, lập tức đem bóng tối đặt ở trên người thiếu nữ màu bạc. Hắn hơi nhíu lấy lông mày, trong mắt màu hổ phách lộ ra thần sắc khó có thể hình dung, ẩn giấu nhiều tình cảm phức tạp. Hắn trầm mặc rất lâu, cho đến tận khi bốn phía xung quanh như bị yên tĩnh đóng băng, giống như ở bờ tây Thebes, mất đi sinh mạng yên tĩnh.
" Ngươi...."
Hắn ngừng lại một chút. Giống như cái chữ "ngươi" này nói ra đối với hắn rất khó khăn, thanh âm đạm bạc này hàng ngày có một chút không khỏi thất bại, nhưng mà vẫn tinh tế thưởng thức cứ như có một loại giải thoát, hai chữ kế tiếp nói ra đến mức dị thường, dễ dàng cùng quyết đoán.
" Thắng."
Hắn buông lỏng tay ra, thân thể Ngải Vi tự nhiên nghiêng về phía sau, cứ như vậy mà ngã xuống đất. May mà đã cách mặt đất không xa, nên cũng không cảm nhận được thân thể đau đớn. Trong khi nàng không kịp phàn nàn về hành động lạ lùng này của hắn, thì hắn đã lập tức xoay người với khuôn mặt lãnh khốc, trở lại ngồi trên ghế cao cao tại thượng của mình rồi. Tuy nhiên, nếu ai đó nhìn kỹ khóe miệng hắn lúc này, thì mới biết hắn đang ẩn giấu sự mỉm cười, thậm chí có một chút tự giễu mình, hắn lập tức ngồi vào ghế và đặt câu hỏi với nàng.
" Ngươi nghĩ muốn điều gì, ngươi nói đi ."
Tâm trí nàng khi nghe câu này, trong lòng lập tức nở ngàn đóa hoa " Nàng thắng sao ? Nàng thật sự thắng sao." Cho nên nàng không còn quan tâm đến sự hờn dỗi kia nữa, mà cơ hồ muốn nhảy cẫng lên, mình tùy tiện múa điệu múa dành cho hai người lại biến trở thành múa đơn, cuối cùng lại suýt nữa ngã một cái giống như chó gặm bùn, đúng là may mắn, may mắn Ramses không biết cái đó gần đã đoạn. Vậy mà khinh địch như vậy, dễ dàng buông tha nàng.
" Thực là quá may mắn ."" Ngươi muốn cái gì ? Tài phú ? Địa vị ? Hay ngươi không muốn đi Cush, ngươi cứ nói đi không sao."
Hai tay Ramses khoanh ở trước ngực, nhìn như không có việc gì mà nói.
Ngải Vi lập tức đứng lên, vội vàng nói.
" Không, ta đi Cush cũng không sao, ta chỉ muốn có một người."
Giờ phút này, sắc mặt của Ramses cùng Nefertari đều cùng trầm xuống hàn băng.
Thấy được biến hóa này, Ngải Vi biết họ hiểu lầm nên lập tức giải thích.
" Đừng hiểu lầm."
Ngải Vi vô tình tạo ra lo lắng, càng không muốn thêm cho Nefertari ưu phiền.
" Ta chỉ muốn xin miễn tội cho Xá Phổ Đặc, được trở lại làm thị nữ thϊếp thân bên cạnh Vương hậu."
Lời này của nàng vừa nói ra, trán của Tây Mạn hơi hơi lộ ra vài đường gân xanh, sắc mặt của Kamile Rotta lại càng thêm khó coi. Mà đối với sự việc này, người được hưởng lợi là Nefertari lại biểu lộ vẻ mặt mê man khó tin.
Ngải Vi liếc qua Tây Mạn, ánh mắt tam giác của hắn cũng đang nhìn về phía nàng, ánh nhìn của hắn vẫn không có gì khác biệt so với thời không trước, càng không vì ảnh hưởng bởi tuổi tác theo thời gian mà vẩn đυ.c, trong mắt của hắn không che giấu chút nào mà lóe sáng sắc bén như dao.
Không cần phải nói cũng biết, ở lúc này đây trong lịch sử, Ngải Vi cùng vị lão thần này lần nữa kết oán. Dù sao, nàng cũng đã muốn đi rời xa khỏi quốc gia này, vì nàng là công chúa không được sủng ái. Kết một cái oán, cũng giống như kết thêm một cái chuyện mà thôi, cũng không đáng kể gì.
" Ngươi chắc chắn ?"
Ramses lại hỏi lần nữa .
Ngải Vi gật gật đầu, đôi mắt màu xám lại toát ra ánh sáng nóng bỏng, sợ hắn thay đổi chủ ý.
Nên tăng thêm một câu .
"Ừm, cứ quyết định vậy đi."
Ramses có chút ngửa đầu ra sau, không để lại nửa điểm dấu vết mà hít vào một hơi, sau đó đem tay phải của mình giơ lên, đối với người hầu đứng bên cạnh lạnh nhạt nói.
" Theo ý của nàng."