Nói đến đây, trên mặt Đề Nhã công chúa phút chốc thoáng hiện lên một tia lo lắng, tuy rằng chỉ lướt qua trong giây lát, nhưng vẫn bị Ngải Vi tinh mắt chú ý tới. Còn chưa chờ nàng suy nghĩ xong, Đề Nhã đã quay sang mỉm cười với nàng, nói:
"Ta nói nhiều rồi."
Sau đó xoay người, một đường đi tới vị trí của mình, thân ảnh thướt tha hướng chỗ ngồi hoàng tộc ngồi xuống.
Trong di chỉ còn sót lại ở hiện tại có ghi chép, Ramses cùng Vương tỷ Đề Nhã cùng mẹ đẻ là Thái Hậu Đồ Nhã có quan hệ rất tốt, cả hai luôn tín nhiệm lẫn nhau. Như vậy, khuôn mặt vừa biểu lộ sự lo lắng của Đề Nhã công chúa vì đâu mà có? Trong lời nói này, khó có thể phát hiện ra một phần ai oán lại là từ đâu mà đến, thực khiến người khác không thể tìm ra lời giải.
Trong lúc vô tình, nàng quay đầu nhìn về phía Ramses, Kamille Rotta đang tự tay bóc vỏ quả nho, mang theo sự quyến rũ, tươi cười hướng về phía Pharaong trẻ tuổi. Đôi mắt màu hồ phách của người thanh niên ấy không lộ vẻ gì, ung dung nhận lấy, tự nhiên cho vào trong miệng. Tuy rằng hai người cũng không làm chuyện tình gì quá phận, nhưng rõ ràng Ramses đối với hành động của Kamille Rotta quá quen thuộc. Nghĩ đến đây, trong lòng Ngải Vi cảm thấy tê rần, hô hấp có chút không lưu thông.
" Các vị–"
Lúc này, Ramses đột nhiên mở miệng, âm thanh tự nhiên nói ra, trong phòng khôi phục sự yên tĩnh, Pharaong trẻ tuổi chậm rãi đứng dậy, đối với mọi người điềm tĩnh nói:
" Mọi người tựa hồ cảm thấy được, đối với buổi yến tiệc hôm nay có chút không được hào hứng, ta cũng biết các vị trong lòng hình như có điều gì muốn nói."
Hắn tạm dừng ước chừng khoảng mười giây, đôi mắt lại đảo qua mọi người có mặt ở đây, sau đó lại tiếp tục:
" Không bằng chúng ta chơi một trò chơi, người thắng cuộc, có thể nhận được từ ta một lời hứa. Mặc kệ là vàng bạc, đá quý, quyền lực, mỹ nữ, bảo vật, hoặc là một nô ɭệ nào đó, hoặc là tính mạng người hầu, ta cũng có thể vô điều kiện thoã mãn hắn."
Trong đại sảnh ồ lên một trận, một nô ɭệ nào đó hoặc là tính mạng người hầu, Pharaong không phải chính là ám chỉ tính mạng của Xá Phổ Đặc tại nhà giam sao? Nefertari cùng Âu Mỗ Hồng Đức lập tức nhìn nhau, không hẹn mà cùng nhìn về phía Tây Mạn, song phương đối diện, ở trong bóng tối so sánh thực lực.
Pharaong chỉ ngón tay mình về phía Nefertari:
" Vương hậu, đánh cược gì đều từ người quyết định."
Vừa dứt lời, Âu Mỗ Hồng Đức trên mặt hiện lên một tia cười đắc ý, nhưng sự đắc ý còn chưa được bao lâu, giây tiếp theo, Ramses đã chuyển hướng về phía Kamille Rotta.
" Kamille Rotta, ngươi sẽ quyết định, người sẽ tham gia ván cược, hai người đấu với nhau trước. Các ngươi sẽ là người lập ra quy tắc, tuy rằng có thể tự do lựa chọn người tham gia cùng mình, có điều, cho dù một người trong các hai người các ngươi thắng, cũng không thể xem như là thắng cuộc. Vương hậu, bắt đầu từ ngươi trước đi."
Lúc này, Ngải Vi hiểu được, có lẽ Pharaong ngay từ đầu đã không tính toán đưa ra đáp án, hắn căn bản cũng không quan tâm sự sống chết của Xá Phổ Đặc, hắn chỉ muốn đem chuyện này, không thiên vị bất cứ bên nào, đối với hai đại quyền lực này nhanh chóng giải quyết dứt điểm. Hai đại quyền lực này tồn tại rất mạnh, với hắn mà nói, đều không phải là chuyện xấu, thiên vị một bên nào, đối với sự thống trị của hắn đều bất lợi, chuyện như vậy, hắn cớ gì phải hao tâm đi làm? Áp dụng phương thức giải quyết vớ vẩn này, cơ hồ cũng là biện pháp tốt, cũng chính là muốn nói rõ, đối với chuyện này hắn không chút nào để ý.
Nhưng mà, cứ như vậy, tính mạng của Xá Phổ Đặc lại đặc cược vào trò chơi ngu xuẩn này sao? Nghĩ đến nụ cười ngọt ngào, luôn hiện lên bên người của thị nữ này, Ngải Vi chỉ cảm thấy trong lòng rất chua chát. Rốt cuộc phải làm như thế nào?
Còn chưa kịp nghĩ ra cái lí do, Nefertari đã muốn đứng lên, hai mắt thâm màu xanh biếc, dáng vẻ lộ ra vài phần không hài lòng, nàng nhíu mày:
" Chi bằng chúng ta so tài bằng cách đánh cờ Ceignes đi, nếu thắng ta, liền coi như ngươi thắng!"
Giữa sàn đấu tức thì vang lên một trận xôn xao, cờ Ceignes là loại cờ cổ của Ai Cập được lưu hành chơi rộng rãi, trong bức tranh mộ Tutankhamun Vương có khắc sáu loại trò chơi bàn cờ, cờ Ceignes là một trong sáu loại cờ đặc biệt. Loại cờ này chơi chủ yếu là lợi dụng hình dáng bốn cái nhánh của cây gậy dựa vào mặt trái phải mà xem điểm số,
sau đó ở ô thứ 30 của bàn cờ theo như quy tắc di động quân cờ, người tới trước tiên liền đạt được thắng lợi.
Sớm có ghi chép lại, Vương hậu Nefertari phi thường ham thích loại cờ này, trong mộ của nàng, vẫn như cũ có thể nàng đã bắt gặp bích hoạ chơi cờ này. Nếu ai không biết dám tiến lên, trước tiên khiêu chiến ở hạng mục này, tất nhiên là đã có suy tính kỹ càng.
Lúc này, Kamille Rotta đứng lên, tiếng nói ngọt ngào mang theo vài phần lười biếng, càng hiện ra mị lực nữ tính riêng biệt, nàng nhìn quanh bốn phía, cuối cùng, liền theo chỗ ngồi ở phía Tây Mạn chọn ra một người.
" Liền bắt đầu từ ngươi đi, Thôn Hốt."
Thôn Hốt là người của viện kiến trúc, kiến trúc sư dưới quyền của Mai đại thần. Bản thân của Mai đại thần đối với Tây Mạn hay Âu Mỗ Hồng Phúc cũng không có rõ ràng nghiên về phía nào, bởi vậy đối với xuất thân nhân viên trong viện kiến trúc cũng không có vấn đề gì. Thôn Hốt là cấp dưới, con cả trong gia đình quý tộc, cả đời vì viện kiến trúc mà phục vụ, đồng thời, hắn cũng nổi danh là bác học, hiểu biết rộng, tinh tường các loại thuật công thức tính toán cùng kĩ thuật chơi cờ, là môn sinh tâm đắc nhất của Mai đại thần. Nhưng mọi người cũng biết được lí do Kamille Rotta chọn hắn, Tây Mạn là lão thần ba đời, từ lúc Ramses ra đời, đối với cha của Thôn Hốt có ơn, lúc này tất nhiên là hắn sẽ về phía của Tây Mạn. Nếu thắng lợi, Thôn Hốt tất nhiên là trong yến hội này yêu cầu lấy tính mạng của Xá Phổ Đặc, do đó đối với sự áp lực phía trên của các lão quý tộc kia buộc phải thắng.
Tuy rằng, tương truyền kĩ thuật chơi cờ của Vương hậu phi thường cao, nhưng là dù sao Thôn Hốt chưa từng cùng nàng giao thủ, Kamille Rotta nếu đã gọi hắn lên sàn đấu, như vậy vẫn là có định trước một phần thắng.
Kamille Rotta ngồi xuống, vừa lòng nhìn Thôn Hốt đi lên. Người hầu nhanh nhẹn bày lên bàn cờ Ceignes đặc biệt cùng bốn cái nhánh của cây gậy bước đến. Hai người ngồi xuống, bày mưu đặt kế là của Pharaong, bên cạnh lập một gã quan văn, phụ trách đem mỗi bước đi cờ của hai người, lớn tiếng nói ra cho mọi người trong đại sảnh cùng nghe.
Tuy rằng, Ngải Vi đối với cờ Ceignes hoàn toàn không hiểu, phải nói sau 3000 năm, loại cờ này cùng các loại quy tắc cụ thể toàn bộ đã sớm thất truyền, cũng không có người chân chính hiểu được thời kì thịnh truyền và cụ thể cách chơi là như thế nào. Nhưng mà, dưới tình huống như thế, Ngải Vi có một loại dự cảm mãnh liệt, đó là Nefertari sẽ dễ dàng thắng được, không để lại một chút lo lắng.
Nàng ngẩng đầu, liếc nhìn Ramses một cái, vị quân chủ trẻ tuổi khẽ nheo lại đôi mắt thon dài, tuỳ ý lựa chọn chỗ ngồi thoải mái trên ghế dựa, làm như chú ý, rồi lại coi như thờ ơ nhìn tổng thể cục diện. Lúc này, Lễ Tháp Hách đi tới, nghiên người dựa vào tai hắn nhẹ nhàng nói gì đó, đột nhiên, thần sắc của hắn ngưng trọng, đôi mày tuấn mỹ gắt gao quấn chặt một chỗ, đôi mắt màu hổ phách sắc bén nhìn về phía nàng. Nàng cuống quít cúi đầu, làm cho sợi tóc của mình ngăn trở trước mặt, trong ánh trăng mờ, nàng tựa hồ nhìn thấy giống như từ trong tay hắn đưa vật gì đến cho Lễ Tháp Hách. Ngay sau đó, tế ti tóc đen hết sức cẩn thận đem vật Pharaong đưa cho hắn cầm vào, đứng lên, gật gật đầu, lập tức xoay người hướng cửa lớn đi tới.
Lúc này, trên khuôn mặt Ramses đã muốn nhiễm một thần sắc không hài lòng. Hắn vốn là người rất biết che dấu cảm xúc bản thân, hoặc là nói, bản thân hắn cũng không có biểu hiện mạnh mẽ sự hỉ nộ ái ố, mà lúc này, tâm tình của hắn, thật sự rất tức giận, giống như khó có thể áp chế được cảm xúc. Có thể nhìn thấu trên gương mặt cương ngạnh biểu hiện ra rõ ràng.
Không biết sự tình kia như thế nào lại chạm được thần kinh của hắn, Ngải Vi đáy lòng thầm nghĩ, cầu nguyện sự tình kia đối với mình không hề liên quan.
Lại qua một khoảng thời gian ngắn, quan văn lớn tiếng tuyên bố:
" Vương hậu bệ hạ, thắng cuộc!"
Ngải Vi tại vị trí bàn cờ xa phía trên, thấy không rõ cụ thể quân cờ là đi như thế nào, nhưng biểu tình Thôn Hốt cũng đủ chứng minh rõ ràng, Nefertari thắng lợi dễ dàng, không cho hắn nữa phần cơ hội.
Tây Mạn vẻ mặt thập phần thất bại, Thôn Hốt tràn đầy đầy hổ thẹn trở về vị trí chỗ ngồi của mình. Còn chưa chờ Nefertari trở lại chỗ ngồi của mình, Kamille Rotta đột nhiên đứng lên, âm thanh nguyên bản mang theo vài phần kích động bén nhọn.
" Ván tiếp theo, ta sẽ chọn người trước!"
Nefertari kỳ nghệ mọi người đều biết, trong cấp dưới Tây Mạn hiển nhiên không có người nào có thể chiến thắng nàng. Mặc kệ Kamille Rotta mở miệng nói chọn người nào, chỉ cần Nefertari đối với ván bài cuối cùng có quyền lựa chọn, như vậy tất cả mọi người trong buổi này có quyền cùng nàng chơi cờ, ai cũng không thể chiếm được tiện nghi gì. Nghĩ đến đây, Ngải Vi nhẹ nhàng thở ra một hơi, nhưng đột nhiên, nàng cảm thấy có một ánh mắt dừng ở phía mình, theo bản năng, nàng ngẩng đầu lên nhìn, lại chỉ nghe Kamille Rotta nói:
" Người kế tiếp, ta tuyển Ngải Vi công chúa!"
Nghe được đích danh tên mình, trong đầu Ngải Vi "ong" lên một tiếng, không biết làm thế nào cho phải.
Phản ứng đầu tiên là mừng thầm, bởi vì mình như vậy thua bởi Nefertari, kết quả là vẫn bảo toàn tính mạng cho Xá Phổ Đặc. Phản ứng thứ hai là nghi hoặc, vì cái gì Kamille Rotta không chọn người trong Tây Mạn, mà lại cố tình chọn nàng.
Nàng mê mang ngẩng đầu, thấy được gương mặt tràn đầy lo lắng của Nefertari, cùng biểu tình đầy chờ mong của mọi người.
Trong lòng lập tức có chút suy tính. Hay là, vị công chúa tóc trắng này, là một cao thủ chơi cờ Ceignes? Điều này cũng không ngoại lệ, thân thể yếu ớt, không giỏi giao tiếp, nàng mỗi ngày đều ở thâm cung, sẽ thích chơi cờ cũng không phải là chuyện gì đáng ngạc nhiên. Nhưng vì cái gì lựa chọn chính mình, chẳng lẽ Kamille Rotta cứ như vậy cho rằng nàng nắm chắc tính mạng Xá Phổ Đặc...Lại vừa nghĩ, Xá Phổ Đặc ở thời không này đúng là đặc biệt chán ghét mình, thậm chí còn nói ra khẩu khí ác liệt cùng trào phúng. Trong cung nhiều lời nói phiếm diện, hơn nữa trước Nefertari, chuyện tình của tiểu công chúa cơ hồ là muốn mạng của Ngải Vi, ở trong lòng mọi người, cho dù nàng không thuộc về phe Tây Mạn, đối với Nefertari sẽ có bất mãn cũng là lẽ đương nhiên.
Nefertari do dự, có lẽ chính là sợ tuyển ra một Ngải Vi cố tình am hiểu hạng mục chơi cờ, làm cho nàng không cẩn thận bị thua, do đó đối với chính mình hoặc tính mạng Xá Phổ Đặc ra tay trả thù. Nhìn ra được điều này, Ngải Vi không khỏi nhẹ nhàng thở dài. Chính mình không phải cố ý muốn thương tổn Xá Phổ Đặc hay là Nefertari, lại bị mọi người coi là người có khả năng gây ra bất lợi với các nàng.
Nói đi nói lại, nếu Nefertari lựa chọn cờ Ceignes, nàng chính là một chút cũng sẽ không xuống, đến lúc đó lại nên như thế nào vượt qua sự kiểm tra lừa dối này?
Con ngươi màu xám nhìn xuống, trên người Nefertari, chính là Vương hậu cao quý, lẳng lặng mà ngẫm nghĩ một chút, hơi khẩn trương nhưng trên mặt lại thể hiện sự tươi cười như thường. Nàng như trút được gánh nặng mà nhìn về phía Ngải Vi, nhẹ nhàng mà nói:
" Như vậy, Ngải Vy công chúa xin mời trình diện nhảy một đoạn vũ đạo ngay tại chỗ này, nếu bệ hạ không có ý kiến gì, như vậy chính là vượt qua kiểm tra này."
Thần tử bốn phía một mảnh khe khẽ nói nhỏ, ánh mắt mọi người không hẹn mà cùng nhìn về trên người Ngải Vi. Nàng nhìn thấy rõ ràng ánh mắt toát ra sự tin tưởng của Âu Mỗ Hồng Đức. Điều này cũng khó trách, đây là lựa chọn của Nefertari, kỳ thật là quy tắt an toàn nhất, có ba điểm chắc chắn.
Đầu tiên, thân thể công chúa Ngải Vi yếu nhược, không thể tập khiêu vũ; tiếp theo, cho dù miễn cưỡng có thể nhảy, chiếu theo thái độ đối với Ngải Vi xưa nay, muốn từ miệng của hắn lấy được sự khen ngợi quả thật là chuyện không thể nào; cuối cùng, cho dù Ngải Vi có vượt qua, tất cả mọi người nhìn ở đây, Pharaong thân là đế vương, lấy tính cách của hắn, vô luận như thế nào cũng sẽ không đổi trắng thay đen, chưa chắc đã dễ dàng.
Nefertari, quản nhiên không hổ danh là mỹ nữ, theo phần đông mà trổ hết tài năng, vững vàng ngồi tại vị trí phía sau nữ nhân.
" Bệ hạ, người xem như thế nào?" Ramses chậm rãi không tỏ thái độ, Nefertari ngược lại mỉm cười mà hỏi qua một lần.
Ramses nâng chén khẽ uống một hơi rượu ngon, thản nhiên mở miệng nói:
" Ngải Vi thân thể không tốt, trò chơi lần này đem nàng loại bỏ đi."
Đây vốn là bữa tiệc tối, Pharaong duy nhất một lần có sự thiên vị trong lời nói. Đối với phần lớn mọi người ở đây mà nói, những lời này rõ ràng là có ý bảo vệ Nefertari. Đang vừa nói ra, mặt của Kamille Rotta lập tức trầm xuống, người là do nàng đích thân lựa chọn, Pharaong cố ý loại trừ Ngải Vi, đối với Nefertari khó mà lựa chọn người, chính là ngầm chuyển sang hướng khác. Nàng cùng cha của mình Tây Mạn nhìn nhau liếc mắt một cái, sau đó hết sức bất mãn về nhìn về phía Pharaong. Nhưng Ramses cũng không có ý định giải thích thêm, cũng không nhìn ai, chính là khẽ buông mắt, tự mình uống rượu, lông mày đang lúc khẽ nhíu lại, chìm đắm trong suy nghĩ.
Nefertari trên mặt hiện ra tia mỉm cười, vội vàng xoay người đối với Ngải Vi nói:
" Bệ hạ đã nói như vậy, người nếu như không có ý kiến, xin mời Kamille Rotta tuyển thêm một người..."" Không sao cả."
Thanh âm thanh thuý đánh gãy lời nói của Vương hậu, mọi người một lần nữa tầm mắt chuyển dời trên người vị công chúa bé nhỏ này. Ramses ngừng uống rượu, đôi mắt hổ phách lạnh lùng nhìn về phía nàng. Nhưng nàng chỉ lẳng lặng đứng đấy, đôi môi tinh xảo nhấc lên một độ cong hoàn mỹ, không bận tâm sự kinh ngạc được truyền tới từ bốn phía, nàng chính là vững vàng nói.
" Không sao cả, ta đồng ý nhận quy tắc này."