Ai mà ngờ được rằng, sau khi xác minh tâm sinh lý của anh không có bất cứ vấn đề gì, bố lại bắt đầu PUA kỹ thuật của anh không tốt, lo lắng nếu anh gặp được chân mệnh thiên nữ của mình lại biểu hiện không tốt, cuối cùng bỏ lỡ duyên phận khiến ông không có cháu đích tôn kế thừa gia nghiệp, một hai phải nhét mình vào tập đoàn để “luyện tập kỹ thuật”. Cũng thật trùng hợp, Désir được thành lập cách đây năm năm- Nơi có thể vừa đảm bảo được sự trong sạch vừa có thể tôi luyện kỹ thuật đã ở ngay trước mắt.
Không phải anh chưa từng phản khác, cùng lắm ra đứng ra làm riêng, nhưng câu nói tiếp theo của bố lại khiến anh khuất phục.
“Con cũng sắp ba mươi rồi, bây giờ mới đứng ra gây dựng sự nghiệp con muốn con gái nhà người ta chờ mình mấy năm nữa đây? Kỹ thuật không được, tiền bạc không có lại còn phải chờ con, chờ con tạo ra chút sự nghiệp thì cũng đã lên đầu bốn rồi, đến cả chuyện cứng cũng khó, chẳng lẽ đêm đầu tiên con muốn cô dâu mới giúp con khẩu giao mười phút?”
Vì thế nửa năm trước, bên trong nơi tập huấn nội bộ của tập đoàn, các nhân viên mới đã nhìn thấy khuôn mặt khó coi vốn dĩ nên được dán trên tường của tổng giám đốc xuất hiện trong lớp học và diễn xuất với người giả cùng với bọn họ.
Bên kia.
Trên tàu điện ngầm trở về nhà, Dung Duyệt gửi tin nhắn cho cô bạn thân Nguỵ Tư Phàm.
Duyệt Kỷ Gỉa Dung: Trời ơi, này chị em! Cậu là thần tiên sao? Vậy thì tốt quá!
Là Tiểu tiên nữ: Trời ơi, chị em! Cậu thật là! Chúc mừng chúc mừng!
Duyệt Kỷ Gỉa Dung: Anh trai nhỏ thật dịu dàng quá đi, hu hu, quả nhiên chỉ có tiêu tiền mới có thể hưởng thụ đãi ngộ này!
Là Tiểu tiên nữ: Sao rồi sao rồi? Để tớ vui cùng nào!
Duyệt Kỷ Gỉa Dung: Anh trai nhỏ phục vụ họ Châu, không tệ, đề cử! Cậu cũng có thể thử xem!
Là Tiểu tiên nữ: Ôi trời, nhớ rồi nhớ rồi, thấy cậu khen như thế chắc chắn là hàng to xài tốt, ta thèm quá!
Động tác đánh chữ của Dung Duyệt khẽ ngừng lại một chút, sau khi suy nghĩ một chút vẫn xoá bỏ những lời khen ngợi không đau không ngứa kia, giải thích với bạn tốt trước.
Dung Kỷ Gỉa Dung: Hu hu, tớ cũng muốn con chim lớn, nhưng chẳng phải nhà D không cho phép tiếp xúc với bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© sao?
Cô ngẫm nghĩ một lát rồi tiếp tục bổ sung: Hôm nay anh ấy mát xa tay cho tớ, lần đầu tiên tớ được một người đàn ông sờ tay, hu hu, thật rung động!
Bên kia im lặng, chờ đến khi điện thoại rung lên một lần nữa thì đã đến trạm rồi, cô lười móc điện thoại ra trong lúc di chuyển nên sau khi về nhà mới mở ra xem.
Là Tiểu tiên nữ: Có phải có nhầm lẫn gì không? Nếu mát xa tay thì cậu đến cửa hàng mát xa bình thường cũng được mà? Một trăm tệ là được rồi! Phí phạm của trời, đúng là phí phạm của trời!
Dung Duyệt thầm nghĩ những nam kỹ thuật viên của các cửa hàng mát xa bình thường vừa mới chạm vào một chút đã khiến cô cả người nổi đầy da gà.
Duyệt Kỷ Gỉa Dung: Hu hu, đúng là rất đắt, nhưng chỉ cần đến đó mấy lần thôi, chờ đến khi tớ ổn rồi thì có thể chọn một người đàn ông bình thường!
Bên kia lập tức phản hồi bằng một icon cạn lời, ngay sau đó là biểu tượng cảm xúc lạnh lùng từ biệt, Dung Duyệt mỉm cười, lấy bút dạ ra vòng tròn vào thứ sáu hàng tuần trên quyển lịch.