Tiệm Mát Xa Chữa Bệnh Sợ Trai

Chương 1.2: Mộng xuân

Khi tiểu huyệt chạm vào tờ giấy, hưng phấn đến mức rụt người lui lại về phía sau. Cô chạm vào chiếc vòng đeo tay thông minh đang mang trên cổ tay. Lúc này là 4:30 rạng sáng, cô thực sự rất buồn ngủ, ánh mắt khô khốc đến mức có phần không mở ra được. Dựa theo kinh nghiệm rút ra từ trong quá khứ, nếu cô chỉ chịu đựng mà không có xử lý, chắc chắn sẽ càng ngày càng bị ham muốn tìиɧ ɖu͙© làm cho mất ngủ, mà nếu như cô cố gắng tốn một chút thời gian để xử lý, dù sao còn có thể ngủ thêm được một hai giờ nữa.

Sau khi lau đi chất lỏng dưới người nơi Dung Duyệt “tự an ủi”, cô đưa tay phải với vào bên trong chiếc qυầи ɭóŧ, dùng ngón tay xoa xoa âʍ ѵậŧ theo hình vòng tròn cách một tầng da thịt, có lẽ là do mộng mị cũng đã đủ làm cho cô động tình, dường như là kɧoáı ©ảʍ ngay lập tức đã thông qua âʍ đa͙σ bằng tốc độ của đường truyền thần kinh Các dây thần kinh dưới âʍ ѵậŧ đi thẳng vào âʍ đa͙σ khiến vùng gần lỗ âʍ đa͙σ ngứa ngáy.

Kiểu ngứa này có phần hơi khác sự ngứa ngáy của du͙© vọиɠ cùng bất mãn, ít đi một chút sự không chịu nổi mà lại tăng thêm một chút thoải mái, giống như là cảm giác mùa hè bị muỗi đốt vậy. Cô bèn vươn tay muốn lấy cái gì đó để gãi. Chất dịch cơ thể bị lau sạch dần dần lại tràn ra khiến ngón tay cô có chút trơn trượt, hết lần này đến lần khác chạm vào da thịt rồi trực tiếp chạm vào âʍ ѵậŧ. Thân thể vốn chưa hoàn toàn bị khai phá nào có thể chịu nổi sự đυ.ng chạm như vậy, điều ấy đã mang lại cảm giác đau đớn hơn là kɧoáı ©ảʍ. Nhưng mà tên đã lên cung, hiện tại bắt cô phải dừng lại việc lau chất dịch là chuyện không thể được.

Cô quay đầu sang một bên nín thở, ưỡn bụng dưới nhẫn nại chịu đựng, nhưng vì các đầu ngón tay thỉnh thoảng lại đem đến cảm giác đau khiến cho cô khó mà đạt được cực khoái. Thật sự rất mau, cô đã thiếu dưỡng khí mới từ bỏ và thả lỏng cơ thể trở lại bình thường, hít thở sâu vài hơi, kɧoáı ©ảʍ tích tụ dường như cũng theo hơi thở nặng nề cùng nhau tản đi một cách bình thường.

Đầu của Dung Duyệt có chút choáng váng, bất giác bắt đầu hồi tưởng lại cảnh tượng trong mơ, thân thể nóng bỏng nằm ở bên cạnh cô, dươиɠ ѵậŧ thô to kẹp giữa hai chân cô lúc ấy đè lên hoa huyệt của chính cô, thật khiến cho người ta phải mặt đỏ tim đập…

Nếu thứ ấy mà cắm vào bên trong, thì là cảm giác gì nhỉ? Dung Duyệt không nhịn được mà nghĩ thầm như vậy.

Người bạn thân nhất của cô nói với cô rằng, vì một người con gái còn trinh sẽ không biết cảm giác cắm vào là loại cảm giác gì, nên cho dù có mộng xuân đi chăng nữa cũng sẽ chỉ bỏ dở nửa chừng mà thôi.

Cô không biết những gì cô ấy nói nói có thực sự đúng không, nhưng quả nhiên là một lời thành sấm, cô thực sự không thể hoàn thành trọn vẹn cả một giấc mộng xuân. Rõ ràng nào là phim người lớn, truyện thịt văn, phim khiêu da^ʍ, ảnh khiêu da^ʍ cô đều đã đọc nhiều đến đã cả mắt, nhưng vẫn rất khó để hình dung được cảm giác khi được nhập vào thành một thể là cảm giác như thế nào.