Sau Khi Xuyên Thành Giả Thiếu Gia Ta Bạo Hồng

Chương 64

Ý cười đáy mắt Cố Tư Nghiệp gia tăng, không khách khí nhận lấy, mở nắp chai ngẩng đầu uống một ngụm.

Cố Tư Nghiệp vốn tính toán uống nước xong, tìm một nơi ít người cùng Lâm Yên Nhiên tán gẫu một chút.

Kết quả ai ngờ, trong vài giây anh uống nước, một thực tập sinh lại phát hiện Lâm Yên Nhiên lặng lẽ đến.

Vì thế không biết ai gào to một tiếng, "Yên Nhiên lão sư, thầy rốt cuộc cũng tới!!"

Theo sau, các thực tập sinh vốn từng người tản ra liền đều vây quanh lại.

Mặc dù nhóm thực tập sinh đã kết thúc khóa đào tạo, nhưng Lâm Yên Nhiên chấm dứt hợp đồng bọn họ đều nghe nói, cảm thấy tức giận và đau lòng.

Đặc biệt là Hạ Tinh Tinh, sau khi biết tin thần tượng của mình bị công ty rác làm khổ sở, tức giận đến mức cả đêm không ngủ, hận mình không có điện thoại không thể lên Weibo chi viện cho thần tượng, liền viết vô số lời nguyền rủa công ty vô lương tâm nhanh chóng đóng cửa lên quyển vở nhỏ.

Hiện tại thấy Lâm Yên Nhiên tới, cậu là người đầu tiên xong tới, "Yên Nhiên lão sư......"

Nhưng mà, có quá nhiều lời quan tâm, tới trước mặt Lâm Yên Nhiên rồi, Hạ Tinh Tinh lại đột nhiên mắc kẹt.

Nháy mắt Hạ Tinh Tinh mắc kẹt, Lâm Yên Nhiên lại mở miệng hỏi cậu trước, "Hạ Tinh Tinh, cậu mấy ngày nay lại mất ngủ? Như thế nào lại có quầng thâm nặng như vậy?"

Hạ Tinh Tinh theo bản năng duỗi tay sờ sờ hai mắt của mình.

Trong lòng một bên ô ô ô thần tượng quan tâm mình.

Một bên a a a, bởi vì nhìn thấy thần tượng bị hiệp ước bá vương chuyện này bị chọc tức ngủ không được mới ra quầng thâm mắt, sao có thể nói điều này trước mặt thần tượng.

Đại khái là vài ngày không thấy được Lâm Yên Nhiên, nhóm thực tập sinh đều phá lệ nhiệt tình, bọn họ cậu một lời tôi một lời nói chuyện với Lâm Yên Nhiên, làm cho Cố Tư Nghiệp người ở bên cạnh, không thể chen vào.

Vì thế Cố Tư Nghiệp chỉ có thể cầm chai nước Lâm Yên Nhiên đưa cho rồi lùi lại mấy bước, sau khi các thực tập sinh gần như bỏ đi vì phải ăn, hắn ra hiệu cho Lâm Yên Nhiên tìm một góc yên tĩnh để ngồi xuống.

"Vấn đề hợp đồng đã được xử lý xong chưa?"

Cố Tư Nghiệp đưa cho Lâm Yên Nhiên một chai nước nhân viên công tác mới đưa, ngồi mặt đối mặt với anh.

"Gần đến nơi rồi, luật sư yêu cầu tôi phải ký vào sáng mai."

Cố Tư Nghiệp năm lần bảy lượt giúp mình, Lâm Yên Nhiên tự nhiên cũng không có gì phải giấu giếm hắn.

Nói xong, anh nghĩ nhân viên công tác trước đó đã nói, liền ngẩng đầu nhìn Cố Tư Nghiệp.

"Nhân viên công tác nói mấy ngày nay quay chụp đều là anh thay giúp tôi, phiền toái anh Cố lão sư."

Lâm Yên Nhiên trong ánh mắt tràn đầy cảm kích, tiếp tục nói, "Còn có cái like ngày đó, cảm ơn anh hỗ trợ......"

Cố Tư Nghiệp bắt gặp ánh mắt ngây thơ dễ thương như nai tơ của Lâm Yên Nhiên, khẽ cười, "Cậu kêu tôi Cố lão sư, không khỏi có chút quá khách khí."

Sau khi bày tỏ sự không hài lòng với cái xưng hô mà Lâm Yên Nhiên gọi mình, Cố Tư Nghiệp nhìn thấy sự ngạc nhiên lóe lên trong mắt người kia.

Đáy mắt ám quang nhảy lên, hơi thu liễm ý cười, mới thoáng đứng đắn mở miệng, "Giữa bạn bè với nhau, không cần nói cảm ơn nhiều như vậy."

Lâm Yên Nhiên cũng không ngốc, lập tức nghe hiểu ý tứ Cố Tư Nghiệp.

Anh kỳ thật có thể cảm giác được Cố Tư Nghiệp đối đãi với mình như một người bạn.

Nhưng trước đây không có nhiều cơ hội giao tiếp, cũng không dễ dàng hỏi thẳng hắn.

Bây giờ người ta đã trực tiếp chỉ ra, Lâm Yên Nhiên cũng tự nhiên xếp hắn vào hàng ngũ bạn bè của mình, khi nói chuyện ngữ khí cũng ít xa lạ hơn rất nhiều.

"Mấy ngày nay có mấy công ty đã liên hệ với tôi, đều cùng tôi nói chuyện ký hợp đồng."

Cố Tư Nghiệp lẳng lặng nghe, "Họ chân thành đến mức nào? Đã nói chuyện với cậu về kế hoạch cụ thể chưa?"

"Chỉ là liên hệ bước đầu, còn chưa có nói sâu như vậy."

Cố Tư Nghiệp đã gia nhập làng giải trí được bảy năm, dù không cần lo lắng về việc ký hợp đồng nhưng hắn vẫn có nhiều kinh nghiệm hơn Lâm Yên Nhiên.

Vừa nghe anh miêu tả liền cảm thấy có vấn đề.

Hắn vốn định mở miệng nhắc nhở, nhưng lại thấy Lâm Yên Nhiên đã mở miệng.

"Thực ra, tôi đã không tiếp tục nói chuyện sâu sắc với họ như vậy. Khi họ đến tìm tôi, tôi đã nghĩ rằng việc thức khuya khi lịch làm việc của một nghệ sĩ không đều, sẽ rất khó chịu."

Nghe vậy Cố Tư Nghiệp cười nhẹ, dễ dàng nắm bắt được ý nghĩa của một vài từ khóa mà Lâm Yên Nhiên sử dụng, và hỏi anh, "Còn bây giờ thì sao?"

"Cũng khó chịu như vậy."Lâm Yên Nhiên nói xong cũng cười, ngữ khí lại nhu hòa rất nhiều, nhưng giọng điệu nhẹ nhàng hơn nhiều, "Nhưng tôi sẽ cố gắng hết sức để khắc phục."

Sau khi thấy rõ nguyện vọng của nguyên chủ, anh đã có quyết định.

Nhưng bởi vì mấy công ty tới liên hệ với anh, sau khi tìm hiểu tình huống sau cảm thấy không khả quan cho lắm, cho nên trong những lần tiếp theo anh không tiếp tục liên hệ với họ.

Khi Lâm Yên Nhiên vừa rồi đang nói đến thức đêm, lông mày nhíu lại, một bộ căm thù đến tận xương tuỷ.

Nhưng cái dạng này ở trong mắt Cố Tư Nghiệp xem ra lại phá lệ sinh động và đáng yêu.

Vì thế, hắn thu liễm phần động tĩnh khẽ nhúc nhích trong lòng, ôn nhu nói với anh, "Không ai trong ngành giải trí có thể đảm bảo rằng mình sẽ không thức khuya cả."

Sau khi nói với bên kia về tình hình hiện tại, hắn đưa ra một giải pháp, "Nhưng hầu hết thời gian, người đại diện có thể ra mặt điều chỉnh và thảo luận về thời gian quay chụp."

"Phía trước là bản thân Day Night Entertainment có vấn đề, cậu đổi sang một công ty đáng tin cậy, loại tình huống đó về cơ bản sẽ không xảy ra nữa."

"Là vậy sao?"

Lâm Yên Nhiên kinh nghiệm trong những lĩnh vực này rất nông cạn, sau khi nghe những lời của Cố Tư Nghiệp, anh đã ghi nhớ tất cả trong lòng

"Tôi sẽ tiếp xúc với một vài công ty quản lý thử xem, hiện tại cũng không gấp."

Cố Tư Nghiệp không nói chuyện, nhưng qua vài giây lại bắt đầu chủ đề vừa rồi.

"Tôi có một người bạn muốn ký hợp đồng với cậu."

Cố Tư Nghiệp rũ mắt, tùy ý đùa nghịch điện thoại trong tay, "Hắn sáng nay gọi cho tôi vài lần, nhờ tôi nhất định phải nói cho cậu."

Những lời Cố Tư Nghiệp vừa nói, hoàn toàn ngoài dự kiến của Lâm Yên Nhiên.

Cố Tư Nghiệp không nói cụ thể đối phương là ai, nhưng Lâm Yên Nhiên rõ ràng, người có địa vị đỉnh cấp trong giới giải trí như hắn, bạn bè khẳng định tên tuổi cũng sẽ tương đối vang dội trong vòng.

Người như vậy, cư nhiên còn có thể chú ý tới mình không thu hút chút nào?

Thấy Lâm Yên Nhiên không nói chuyện, Cố Tư Nghiệp cho rằng anh đang miễn cưỡng, liền tìm cho chính mình cùng đối phương một cái bậc thang.

"Tôi chỉ là giúp hắn dẫn đường, cậu không cần bởi vì là tôi giới thiệu mà có điều băn khoăn. Cậu có thể thảo luận cụ thể về công việc với hắn, quyền lựa chọn đều ở cậu."

Lâm Yên Nhiên không cự tuyệt ý tốt của Cố Tư Nghiệp, trực tiếp gật đầu đáp ứng, "Được, cảm ơn anh Cố."

Hai người vừa trò chuyện ở đây, nhân viên công tác liền mang cơm trưa hôm nay đưa tới cho họ.

Vì thế, bọn họ đều ăn ý dừng đề tài này, bắt đầu cúi đầu ăn cơm.

Lâm Yên Nhiên mở hộp cơm ra, tầm mắt nhìn vào món rau cần xào thịt bò vài giây, đáy lòng hơi hơi e ngại.

Anh bị dị ứng với rau cần, từ nhỏ đến lớn thật sự là sợ nhìn đến thứ này, loại này chạm vào một chút đều muốn mạng.

Cố Tư Nghiệp chú ý tới sự khác thường của anh "Làm sao vậy?"

Lâm Yên Nhiên lắc đầu, "Không có việc gì."

Nhìn đến Cố Tư Nghiệp ngồi đối diện, Lâm Yên Nhiên mới đột nhiên nhớ tới, đây không phải thế giới trước kia của anh.

Lúc trước anh đã cũng cùng Oánh Oánh xác nhận qua, nguyên chủ không có bệnh dị ứng gì, cho nên thân thể hiện tại này của anh, không bị dị ứng với rau cần.

Bất quá, bởi vì trước kia từng trải qua các loại đau thương, Lâm Yên Nhiên vẫn là có bóng ma tâm lý với thứ này, vì thế vẫn cố chấp không động đến rau cần xào thịt bò, chỉ ăn những thứ khác.

Cố Tư Nghiệp nhìn Lâm Yên Nhiên chưa hề đυ.ng tới rau cần vào thịt bò, liền hỏi anh "Cậu không thích nó à?"

Lâm Yên Nhiên gật đầu, vừa định nói đúng lại đột nhiên cảm giác ngực khó chịu, mũi tắc nghẽn, lập tức có chút không thở nổi.

Sau khi ý thức được mình lại dị ứng, anh cúi đầu, chịu đựng cảm giác khó chịu trong lòng thiếu chút nữa nôn ra vì ghê tởm.

Nhưng bởi vì thở không được, thời điểm cúi đầu đầu choáng váng, sắc mặt tái nhợt trực tiếp ngã xuống đất.

Lâm Yên Nhiên ngã như vậy, lập tức đem người chung quanh đều kinh động.

Nhân viên công tác thấy dáng vẻ này của anh, sợ tới mức lời đều nói không rõ.