Khi Ý Loạn Tình Mê

Chương 5: Rên đi, anh muốn nghe em rên! (H)

Chu Trọng Yến mím chặt quai hàm, hắn vừa đẩy cửa vào, Hồng Tinh ở ngoài cửa vội vàng rụt tay lại, chửi thề một câu, suýt chút nữa bị kẹp, quả thật là bị điên!

Từ trước đến nay, Trúc Huyên chưa bao giờ thấy Chu Trọng Yến như vậy. Với vẻ mặt u ám và lạnh lùng, hắn vén chiếc chăn mỏng của cô lên, đẩy cô xuống giường, để cô ấy nằm sấp, bàn tay thô bạo kéo hai bàn tay đang vùng vẫy của cô lên trên đỉnh đầu, một tay khác ôm eo cô, lập tức lao vào.

Trúc Huyên bị bàn tay của Chu Trọng Yến áp chế gắt gao, cô cắn môi, không rêи ɾỉ, chịu đựng những cú đâm mạnh mẽ và dữ dội của hắn, đón lấy từng tấn công thô bạo, động tác điên cuồng đến mức khiến cô cảm thấy mình sắp bị xuyên thủng.

Môi Trúc Huyên cắn đến trắng bệch, Chu Trọng Yến kéo mái tóc dài của cô, bắt cô ngẩng đầu lên, giọng nói của hắn thều thào sau lưng, có chút uất hận lại mỉa mai nói: "Rên đi. Anh muốn nghe em rên."

Trúc Huyên cắn chặt môi dưới, cắn đến mức trắng bệch vẫn cố gắng kìm nén không phát ra âm thanh. Trúc Huyên nhào nặn cặp mông trắng nõn mềm mại, côn ŧᏂịŧ ra vào càng lúc càng thô bạo, khiến cho chỗ hai cơ thể dính chặt phát ra những âm thanh tục tĩu.

Sau khi Chu Trọng Yến đạt cực khoái mà xuất tinh, Trúc Huyên bị giật tóc thô bạo, không chống đỡ nỗi mà nằm sõng soài trên giường, thở hổn hển với đôi mắt trống rỗng.

Chu Trọng Yến bước xuống giường, châm một điếu thuốc và chậm rãi hút, mái tóc ướt đẫm mồ hôi trên trán rũ xuống vài sợi, tăng thêm vài phần lơ đãng. Hắn ngồi ở mép giường, Trúc Huyên theo bản năng muốn tránh xa.

Lúc này, tâm tình của Chu Trọng Yến rõ ràng không tốt, hắn hút vài hơi liền ném điếu thuốc xuống thảm, quay sang nhìn thẳng Trúc Huyên nói: "Mở rộng chân ra."

Như thể Trúc Huyên không nghe thấy, trái với khi nãy bị lừa dối, hắn vẫn rất kiên nhẫn với cô thì bây giờ hắn lại không có chút kiên nhẫn nào. Chu Trọng Yến mạnh mẽ mở hai chân đang khép chặt của cô.

Chu Trọng Yến chế giễu mà liếc nhìn qua, tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng đυ.c mà hắn bắn vào đang chảy ra từ lỗ nhỏ của hoa huyệt, có vẻ như hắn xuất rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙, cảnh tượng trước mắt hết sức khiêu gợi.

Du͙© vọиɠ vừa mới được phát tiết ở bụng dưới lại nhen nhóm rục rịch, Chu Trọng Yến kéo Trúc Huyên quỳ trên giường, ấn đầu cô lên dươиɠ ѵậŧ của hắn, ra lệnh: "Liếʍ sạch đi."

Trúc Huyên đưa tay kéo khăn giấy trên tủ đầu giường, nhưng Chu Trọng Yến đã nắm lấy tay cô, cười khẩy, "Tại sao lại lãng phí khăn giấy của anh trong khi em có miệng?"