Chào mọi người. Đây là truyện siêu Ngược, truyện này mình viết lâu lắm rồi, nội dung cũ rích à, ai yêu thích truyện ngược mong ủng hộ mình rất mong mọi người góp ý ở cmt.
***
Vương Lục Hy thở dài cất bản hợp đồng hôn nhân vào tủ, cô ngồi thẩn thờ quá lâu rồi, cô nghĩ ngợi về hắn về quyết định đồng ý gã cho hắn khi cô mới tròn 16, năm đó bố cô có một người bạn làm ăn ông ấy là chủ tịch tập đoàn Phong Thị, năm nay 32 nhỏ hơn bố cô 3 tuổi. Cô thường trông thấy ông ta đến tìm bố cô bàn công việc nhiều lần cô thường chào hỏi đáp lễ mỗi khi đi học về, không ngờ bây giờ bố cô nhẫn tâm gả cô cho ông ta
_Tiểu Hy, số cổ phiếu trêи sàn của bố bị rớt giá thê thảm bây giờ không ai chịu mua, nhượng lại cũng không xong nữa
Vương Lục lắc đầu bày tỏ với con gái, trong bữa cơm chiều ngày mưa, cô sốt ruột nghe từng câu mà quặng lòng, trêи bàn ăn còn có cả Phong Thượng Đằng người đàng ông khét tiếng băng lãnh, nhớ lần đầu tiên gặp ông ta cô đã bị chao đảo hớp hồn vì vẻ đẹp cuốn hút của nam nhân đó, hắn quá khôi ngô, gương mặt anh tú toát lên ánh sáng lan toả những tưởng sẽ chẳng ai có được vẻ đẹp ma mị lạnh lùng nhưng cực kỳ lôi cuốn đó, 32 tuổi con số không thể hiện được sức trẻ và sự cao ngạo nơi khí chất mạnh mẽ của hắn, có mỹ nữ nào trông thấy hắn mà không rung động, về sau cô biết đó là bạn của bố nên không dám nhìn nữa, suốt ngày chỉ lẳng lặng ngó lơ
_Mẹ cũng vừa cầm cố công ty vì thua bạc, bây giờ số nợ ngân hàng lên rất cao, có bán tất cả gia đình chúng ta cũng không trả nổi
Mẹ cô chấm nước mắt buông đũa phân trần, nhà đang có khách mà bố mẹ cô tức tưởi cuống quýt, cô không biết nói sao để người ngoài đừng nhìn ngó
_Bố cũng có một số nợ riêng quá hạng không trả nổi, họ sẽ gϊếŧ bố mất, bọn đầu gấu còn nói ngày mai sẽ bắt con đem bán cho nhà chứa
Bố cô nắm tay cô chua xót ánh mắt dáo dát ngó sang mẹ cô ý bảo bà phụ hoạ thêm nhắm vào tư tưởng của cô
_Chúng ta phải làm sao đây? Vừa vỡ nợ vừa bị xiết nợ, còn nợ ngân hàng...nợ..nợ..nợ...chết mất thôi...hức...
Mẹ cô ôm mặt òa khóc trước mặt người đàng ông được xem là tỉ phú trêи thương trường, ông ta nhìn cô nhàn rỗi nhấp ngụm nước không chút lay động
_Tiểu Hy, hay là con ngoan ngoãn nghe lời, đồng ý gả cho Phong chủ tịch có được không hả? Chỉ cần như vậy mọi vấn đề sẽ được giải quyết
Rốt cuộc, chần chừ hồi lâu bố cô cũng nói ra chuyện cần nói, cô nghe xong hai chân buông lỏng chỉ muốn quỵ dưới sàn, bữa cơm chưa kịp ăn đã bị nước mắt nhạt nhoà lưu mờ
_Nhưng mà...nhưng mà ông ấy là bạn của bố...bố...
Vương Lục Hy cứng họng cố gắng thở dài nói ra, cô không dám nhìn người đàng ông đó một lần, thì ra mọi chuyện đã được sắp đặt sẵn vì vậy hắn có mặt ở đây để làm mọi thủ tục
_Tôi phải về rồi, hôm nay có rất nhiều người muốn ứng cử
Thân người cao ngạo của người đàng ông bước đi, lạnh lùng tước đi cơ hội của gia đình cô, Vương Lục Hy đi vào đường cùng không còn cách nào đành lao theo, hai tay ôm chân hắn cầu xin
_Mong chú hãy lấy tôi, làm ơn giúp đỡ gia đình tôi
Phong Thượng Đằng ngoảnh lại nhìn gương mặt ngây thơ đầm đìa nước mắt, hắn đen tối tản ra mùi vị nguy hiểm, cô không biết sau lời cầu xin ấy là một cuộc sống màu hồng khép lại, hắn sẽ dày vò cô theo cách riêng của bản thân tàn độc nhất, vì tiền cô đã dấn thân vào bóng tối, hắn cười lạnh ngón tay thon dài áp trêи da thịt mềm mại nơi gò má của cô gái 16 ve vuốt, giọng nói trầm tư vang đều...
_Giải quyết tất cả nợ nầng của Vương gia, đem chi phiếu đến cho họ ngay. Chuẩn bị một nơi thật xa đưa gia đình Vương Lục Hy rời xa thành phố này
Phong Thượng Đằng cuối cùng đã mua cô về làm vợ nhằm mục đích riêng của bản thân Ma chưa tiết lộ, hắn gian xảo tách biệt gia đình cô đến một nơi thật xa
Vương Lục Hy là người ít cười ít nói lại ít giao tiếp bên ngoài nên từ ngày cô gã cho hắn thời gian vui cười hoặc ra ngoài dạo chơi đều không có, cô cũng chẳng muốn ra ngoài do cô không thích ồn ào, nhiều người thường khịn khi nói rằng cô thủ đoạn lắm mới vớ được một người gia thế lớn mạnh cả đời đào mỏ không hết
_Phong Thượng Đằng là người đa tình phong lưu còn có những cuộc vui xa xỉ mình mãi mãi cũng không thể hoà hợp được
Vương Lục Hy ủi áo sơ mi cho hắn vừa ủi vừa nghĩ ngợi, cô lúc nào cũng bận tâm về vấn đề này vì Phong Thượng Đằng thì quá giàu có còn cô thì quá nghèo, hắn là Chủ tịch tập đoàn lớn còn là tỷ phú được nhiều người yêu thích theo đuổi, bởi hắn là một nam nhân anh tú, lịch lãm lôi cuốn, nghe đến Phong Thượng Đằng không ai là không khao khát được tiếp cận, tuy đã lấy cô làm vợ nhưng ngày nào cũng có người cùng hắn vui vẻ ăn cơm đi dạo, cô biết hết nhưng biết nói gì đây, cô vốn dĩ đâu là gì...
_An Nhiên...anh về rồi đây...
Đã tận 1h khuya Phong Thượng Đằng mới về biệt thự, trêи người toàn mùi rượu còn say đến không biết gì, đã thế còn gọi nhầm tên cô, dáng vẻ cao liêu xiêu chân này xọ chân kia, say bí tỉ đến quên đường lối
_Thượng Đằng! Chú say quá rồi
Cô dìu tấm thân nặng trịch của nam nhân say mèm lên giường, cô chỉ biết ngậm ngùi chăm sóc hắn, chờ đợi hắn sau những đêm vui chơi bất tận, hắn khoát tay lên vai cô cười cợt
_An Nhiên, lúc nãy vừa ân ái dữ dội bây giờ lại muốn nữa sao? ɖâʍ đãng như vậy anh rất thích....
Phong Thượng Đằng kéo tay cô nhìn ngắm, ánh mắt nhìn cô hóa tiểu mật đáng yêu của hắn đã vậy còn nói ra chuyện khiến cô đau lòng, nhìn áo sơ mi đầy dấu son, cô biết đã có người thay cô tân hôn cùng hắn
_Mau nằm xuống đây
Vương Lục Hy nhẹ nhàng để hắn nằm trêи giường, cô ái ngại gỡ bàn tay đang trêu ghẹo trêи ngực mình xuống, bao nhiêu cúc áo đều bị hắn vồ vã đứt sạch, cô vừa quay đi lấy khăn lau mặt cho hắn thì hắn đã bật dậy ói đầy ra sàn
_Đằng!!!....chú có sao không??
Vương Lục Hy nhíu mày hoảng hốt, cô sốt ruột lo lắng cho hắn, từ ngày An Nhiên đính hôn hôm nào hắn cũng uống rất say, mà cô gái này cũng lạ thật đã đính hôn còn qua lại mật thiết với hắn
_Phong phu nhân đại thiếu gia bị làm sao vậy có cần tôi giúp gì không?
Dì Tươi nghe ầm ĩ nên chạy lên phòng xem cô có cần giúp gì không? Dì là quãng gia ở biệt thự dáp vàng này, dì nhìn cô nhìn kiểu váy áo xốc xếch bị giật đứt cúc dì Tươi lo lắm, dì thừa biết cái tín ngông cuồng và thô bạo của đại thiếu gia nhà mình
_Không có gì đâu, dì Tươi đừng lo, dì đi ngủ đi con tự lo được rồi hihi
Dì Tươi lắc đầu nhìn cô, trông cô đáng thương quá đã khuya rồi chưa được đi ngủ còn phải thu dọn cái mớ khủng khϊế͙p͙ do hắn ói ra, dì chỉ biết lẳng lặng khép cửa phòng, cô thở dài tủi thân
_An Nhiên...chẳng phải em rất muốn cùng tôi? Đi theo tôi đêm nay tôi cho phép em thay người vợ vô dụng của tôi
Phong Thượng Đằng nói xong, ánh mắt đỏ ngầu ɖu͙ƈ vọng nhìn cô hóa tiểu mật cùng phóng túng cả đêm, hắn kéo tay cô bắt cô cùng hắn đi ra sau vườn hoa hồng
_Thượng Đằng...không được...
Vương Lục Hy nhíu mày cắn môi, cô lắc đầu nhìn chung quanh khϊế͙p͙ đảm, làm sao hắn có thể đối xử với cô như vậy được, hắn có thể cùng các tiểu mật hàng đêm ân ái trêи niệm ấm chăn êm, xa hoa hưởng thụ...còn với vợ...đêm đầu tiên lại lôi cô xốc xếch ra vườn hoa, vừa lạnh vừa sợ...
_Tôi muốn em đêm nay!
Phong Thượng Đằng phả vào tai cô một luồn hơi nam tính nồng nàng, Vương Lục Hy giật mình muốn tháo chạy nhưng đã bị hắn ghì vai giữ chặt, mùi rượu càng xộc mạnh hơn
_Tôi...
Vương Lục Hy còn đang lắp bắp không biết tính sao thì đã nhận ra cánh tay đang vòng qua eo cô ôm chặt cầm rất nhiều tiền, anh coi vợ như một món đồ chơi rẻ mạt còn mặt sức vung tiền thoả lấp ɖu͙ƈ vọng, cuộc sống đã quá khắt nghiệt với cô, Vương Lục Hy đau đớn thất vọng, dù chỉ là hợp đồng hôn nhân nhưng không ngờ hắn quá vô tình rồi
Phong Thượng Đằng xoay cô về phía đối diện mình, giữa cánh đồng hoa bát ngát vô tận mênh ʍôиɠ, vừa nguy hiểm có người rình rập lại rất thích bạo dạng muốn tìm không gian lạ, xưa nay hắn chỉ quen giường chiếu cao cấp, hôm nay giữa mây trời gió mát đúng là rất lý thú. Vương Lục Hy hít một hơi dài lấy can đảm tự cổ vũ bản thân, mùi nước hoa của người đàng ông này thật lạ, cả hơi thở mạnh này nữa, tuy không nhìn thấy gì nhưng cô biết bộ dạng của mình bây giờ rất nhạy cảm, khiến cho người đối diện điên đảo muốn có được, Phong Thượng Đằng đúng là đang cuồng ngạo nhìn cô, nhìn cái dáng vẻ mỏng manh những cúc áo không nguyên vẹn đã chẳng thể bảo vệ da thịt, nơi ngực đầy to vừa phải và rất đẹp, chúng nhấp nhô mỗi khi cô thở mạnh, còn lấp qua lớp áo ngực, nhìn thấy chỉ muốn ngốn nghiến ăn sạch.