Úc Cẩn dựa vào l*иg ngực của Trần Phù, vừa chịu đựng kɧoáı ©ảʍ lan tràn như thủy triều, cứ dập dìu mãi không dứt, vừa từ từ lùi ra. Hai mắt cậu trống rỗng, thất thần, chỉ còn biết lẳng lặng cảm nhận xúc cảm mềm mại bên gò má mình.
Cơ ngực của Trần Phù co dãn vừa phải, mang sức nóng mãnh liệt hơn cả nhiệt độ cơ thể của Úc Cẩn, làm cho Úc Cẩn vô thức không muốn rời xa. Tiếng nhịp tim đập mạnh mẽ trong l*иg ngực anh như nhanh hơn bình thường, như thể đó là chứng cứ duy nhất cho thấy Úc Cẩn không phải là người tự biên tự diễn trong vở kịch này.
Cuối cùng, lòng ái mộ của Úc Cẩn đã chiến thắng nỗi sợ hãi, cậu ngẩng đầu, liếc nhìn Trần Phù với ánh mắt ướt sũng và đuôi mắt sưng đỏ, hàng mi khẽ run sau khi cao trào, mà cậu còn tự cho rằng mình đã che giấu rất tốt.
Ánh mắt của Trần Phù vẫn như trước, như bị bao phủ một lớp bụi mờ, chỉ là khi Úc Cẩn nhìn tới, nó như trở nên sâu thẳm.
Úc Cẩn không phát hiện sự thay đổi nhỏ nhoi này từ Trần Phù, tuy hai người dán sát vào nhau, nhìn có vẻ như là thân mật gần gũi, nhưng Úc Cẩn tự biết rằng đó là kết quả do cậu mặt dày mà ra thôi.
Hình như Trần Phù cũng không thích tìиɧ ɖu͙© cho lắm, nếu không phải vì cậu dây dưa không dứt, có thể anh sẽ kết thúc một ngày của mình bằng văn kiện đầy ắp của công ty. Nếu không phải chuyện hôn nhân kìm hãm bước chân của Trần Phù, có lẽ anh sẽ chọn bừa một trong số những ruồi muỗi ong bướm ngưỡng một quyền thế và địa vị của anh, làm chuyện không khác gì bây giờ, vẻ mặt cũng chẳng có gì khác biệt. Đó là vẻ mặt không có cảm xúc, đó chỉ là phản ứng sinh lý mà mỗi người đàn ông sẽ có khi đối mặt với bạn giường, không liên quan gì đến chuyện yêu hay thích.
Úc Cẩn suy nghĩ miên man một lúc, cậu lập tức hoàn hồn. Không được, đã trì hoãn lâu quá rồi, phải lập tức cử động, nếu không thì cậu sẽ là một người vợ không hợp tiêu chuẩn.
Hai cái đùi của Úc Cẩn run lên, cậu cắn răng bò dậy, từ từ rời khỏi l*иg ngực khiến cậu luyến tiếc kia.
Cậu bắt đầu nhấc nửa người trên lên như lúc trước, kéo căng những đường cong xinh đẹp của thân thể, cậu nắm chặt lấy tấm trải giường, nhiệt tình nhấp nhô lên xuống trên gậy thịt thẳng đứng của người đàn ông. Đồng thời, cậu còn lắc lư vòng eo mảnh khảnh mềm mại, cố gắng để khi dươиɠ ѵậŧ đâm vào huyệt thịt nhạy cảm của mình thì nó có thể hưởng thụ được cảm giác thịt mềm bao bọc nó thật chặt, liếʍ mυ'ŧ, lấy lòng và bóp chặt lấy nó.
Nếu lúc này có người đứng xe sẽ phát hiện đây là một mỹ nhân xinh đẹp với khí chất vạn người mê, chẳng những không để người ta dốc hết sức hầu hạ dưới váy mình, trái lại còn lấy thân thể ra sức hầu hạ đàn ông. Người được hầu hạ còn lạnh nhạt với mỹ nhân, có khi bọn họ biết được sẽ ghen tị tới mức chảy máu mắt, chỉ muốn xông lên thay thế chỗ của người đàn ông kia, cᏂị©Ꮒ mỹ nhân bắn nước tung tóe khắp nơi.
Chỉ là sau khi Úc Cẩn nhấp nhô vài chục lần, chẳng bao lâu sau cậu đã phát hiện mình không thể nhấp nhô lên xuống nhanh như lúc trước được.