Tiểu Mỹ Nhân Mềm Mại Luôn Bị Người Thèm Muốn

Chương 3: Người yêu “không yêu” cậu (chủ động cưỡi lên gậy thịt, cắm vào Đáy Huyệt, nhiệt tình lấy lòng)

“Ưm… ưm!”

Trong giây phút Trần Phù vịn lên eo Úc Cẩn, Úc Cẩn chỉ có cảm giác như điện chạy dọc bên eo rồi xông thẳng lên não mình, bỗng nhiên cậu bật thốt một tiếng rên nghẹn ngào, cơ thể run rẩy khó lòng kiểm soát được. Úc Cẩn nhũn người kiệt sức ngay tại chỗ, cậu không thể khống chế bản thân, ngồi thẳng xuống gậy thịt đã sắp thoát khỏi mép huyệt kia.

Ở sau eo Úc Cẩn có một chỗ thịt mềm nằm ngay ở bên trái eo, từ trước tới nay cậu chưa từng nói với ai. Hình như Trần Phù cũng không biết, ngoài ngực ra, đó là nơi nhạy cảm nhất ở nửa người trên của Úc Cẩn. Nếu biết cách nắm giữ sức mạnh và chọn góc độ chính xác, chỉ cần chạm vào chỗ eo đó và vuốt ve gặm cắn là có thể đưa Úc Cẩn lên cao trào.

Mà bàn tay ấm áp với những khớp xương rõ rệt của Trần Phù lại khẽ xoa nắn lúc mạnh lúc nhẹ, trùng hợp là anh chạm vào ngay trên chỗ thịt mềm nhạy cảm đó!

Hiện giờ Úc Cẩn chỉ cảm thấy thứ đang dán chặt sau eo cậu không phải một bàn tay mà là thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt, hoặc là gậy mát xa điện mini, tạo ra kɧoáı ©ảʍ mà cậu không thể chịu đựng được.

Sự chủ động của người yêu khiến đầu óc Úc Cẩn trống rỗng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ sự sung sướиɠ quá độ mà tâm trí cậu không thể kìm nén được.

Thế là Úc Cẩn mất kiểm soát, đột nhiên ngồi xuống, nói đúng hơn là ngã ngồi xuống, gần như là mở rộng nữ huyệt nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ một cách khó khăn. Không có gì khó đoán, gậy thịt thô to lại chọc vào từng lớp thịt mềm trong nữ huyệt một cách tàn nhẫn. Nó không hề dừng lại mà còn đâm vào miệng tử ©υиɠ vẫn còn đang chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ, chưa thể thoát ra được.

Úc Cẩn kêu lên đau đớn, miệng tử ©υиɠ với vô số dây thần kinh ở nơi sâu trong thân thể cậu lại bị chơi đùa lần nữa, khiến cậu có cảm giác như có người quất hai roi lên đó. Kɧoáı ©ảʍ cùng với cảm giác đau đớn làm cho cậu không còn cơ hội phản ứng, cậu mềm nhũn nằm rạp lên cơ thể Trần Phù, nghẹn ngào lêи đỉиɦ nhẹ một lần.

Khi cao trào, miệng tử ©υиɠ đóng chặt trong người Úc Cẩn hé ra một cái lỗ nhỏ, từng dòng nước da^ʍ tanh ngọt thơm tho bắn ra từ đó, xối đứt quãng lên dươиɠ ѵậŧ đang canh chừng chiếc tử ©υиɠ trong trắng kia. Dươиɠ ѵậŧ đã vốn đã to kia lại phình to thêm một cỡ, ấn sát vào thịt mềm ở miệng tử ©υиɠ, khiến nó hơi lõm vào. Trong lúc cao trào, thịt mềm trên vách nữ huyệt lại siết chặt lấy thứ xâm lấn vào chỗ của nó, mυ'ŧ chặt lấy gân xanh lồi lung tung trên dươиɠ ѵậŧ, khiến Trần Phù chịu kɧoáı ©ảʍ gấp bội.

Úc Cẩn dựa vào l*иg ngực của Trần Phù, vừa run rẩy kéo dài kɧoáı ©ảʍ liên tục này vừa cố gắng giữ lại chút thần trí cuối cùng còn sót lại, cậu hoảng sợ nghĩ thầm:

Mình chỉ mới bị chọc vào tử ©υиɠ hai lần đã cao trào rồi, có khi nào Trần Phù cảm thấy cậu dâʍ đãиɠ quá không?

Thật ra cậu đã kìm nén lắm rồi, nhưng chẳng biết tại sao lại thế, có thể là vì thân thể của người song tính quá mẫn cảm, miệng tử ©υиɠ lại nông, nên khi được người mình thích chạm vào thân thể, Úc Cẩn không tài nào chống cự được cho nên đã cao trào dễ dàng như thế… cực chẳng đã, hiện giờ chỉ mỗi việc cao trào bất ngờ này đã khiến cậu phải dồn hết sức để chịu đựng rồi, cậu không có chút sức lực dư thừa nào để lấy lòng Trần Phù. Có khi nào Trần Phù cảm thấy cậu chỉ biết sướиɠ cho bản thân, chẳng màng tới anh hay không?

Nhưng hiện giờ Úc Cẩn không hiểu rõ cho lắm, trời sinh thân thể cậu đã như vậy. Khi cậu cao trào, thịt mềm mυ'ŧ chặt dươиɠ ѵậŧ lẫn cái miệng tử ©υиɠ đầy thịt mềm mại nhút nhát kia đủ khiến bất kỳ người đàn ông nào thiếu định lực cùng lêи đỉиɦ với Úc Cẩn. Cho dù sức tự chủ của Trần Phù cao hơn người khác, nhưng cũng nhờ sự hiểu biết của anh về Úc Cẩn, cùng với kinh nghiệm suốt bao nhiêu năm thì anh mới có thể kìm nén biểu cảm, tỏ vẻ không có việc gì, chỉ khẽ nheo mắt hưởng thụ màn hầu hạ nhiệt tình tận tâm của nữ huyệt.