Sáng sớm, ngày thành thân
Cung Nghiên đích thân xuất cung đến trầm phủ để đón dâu, đây là điều chưa bao giờ có trong hoàng gia
Theo quy định, dù có là chính thê nhưng nữ nhân đều phải ngồi kiệu nhập cung, thành viên hoàng thất sẽ đứng ở cổng cung đón dâu, chứ không có chuyện, tân lang đích thân cởi ngựa tới nhà vợ như vậy
Trầm phủ thật là may mắn, khi sinh được đứa con gái đáng đồng tiền bát gạo như vậy
Trước khi lên kiệu hoa, Trầm Ngọc Âm phải dập đầu chào tạm biệt các trưởng tối trong nhà
Nàng mặc hỉ phục xinh đẹp, trang điểm tỉ mỉ, Ngọc nhi đỡ nàng quỳ xuống thảm lót, sau đó nàng bái lạy trước bài vị của tổ tông
Sau đó trở về sảnh chính, chào tạm biệt phụ mẫu và ca ca
"hôm nay nữ nhi thành thân, đặc biệt bái lạy để tạm biệt phụ mẫu"
"sau này, con đã không còn là nữ nhi của Trầm gia nữa, mong cha nương cố gắng giữ gìn sức khỏe"
Nói xong, nàng chấp hai tay trước mặt, dập đầu xuống đất
Trầm phu nhân ngồi bên trên, cố gắng kiềm nén tiếng khóc, khi thấy nữ nhi cúi đầu, bà lập tức nhắm mắt quay đi
Sau đó, Trầm Kiến Quốc đi tới trước mặt nàng, nói
"ca ca cổng muội ra kiệu"
Trầm Ngọc Âm gật đầu, nàng quay mặt nhìn cha nương lần cuối rồi leo lên lưng ca ca của mình
Trên đường đi tới cổng chính, Trầm Ngọc Âm và ca ca của mình đã nói rất nhiều
"ca ca nhất định phải thay muội chăm sóc cha nương"
"sau ngày hôm nay, không biết bao lâu nữa muội được trở về"
Trầm Ngọc Âm đã sớm nhìn thấy tương lai của mình
Nàng sẽ bị nhốt trong hoàng cung rộng lớn đó mãi mãi, cơ hội được quay về Trầm phủ gần như rất ít ỏi
Dựa theo tính cách của Cung Nghiên, hắn sẽ không cho nàng xuất cung quay về nhà mẹ đẻ nhiều lần, nếu thật sự có, thì Trầm Ngọc Âm cũng phải đem một thứ gì đó ra trao đổi
Trầm Kiến Quốc bước đi vững chãi, nghe những lời căn dặn của muội muội, y chỉ im lặng gật đầu
Khi gần đến cổng phủ, y đột nhiên nói
"mọi chuyện nhất định phải cẩn trọng"
Trầm Ngọc Âm kê mặt trên bả vai của Trầm Kiến Quốc, dưới lớp khăn đội đầu, khóe mắt động nước, nàng gật đầu, mím môi, nghẹn ngào trả lời
"muội biết rồi ạ"
Phía trước, Cung Nghiên đã đứng chờ sẵn, Trầm Kiến Quốc đặt nàng vào kiệu hoa, rồi quay đầu nhìn Cung Nghiên nói
"sau này nếu muội muội có làm gì sai, mong thái tử hãy giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho muội ấy"
Cung Nghiên nghe xong thì bật cười, hắn nói
"nếu nàng ấy không khiến ta tức giận, thì sẽ không có chuyện gì"