Giả Thắng tâng bốc hai đại minh tinh kia vô cùng, mà Tề Chi Uyển cùng Ngô Hàn lại hòa thuận với nhau, trong nhóm có hai nam minh tinh một ngôi sao nữ, lại có diêm để nhóm lửa, quả thật là cực kỳ êm ấm.
Nhưng…
“Đồ ăn trong rừng không nhiều lắm, chỉ có quýt thôi, trừ phi đi vào sau bên trong nhưng hôm nay chúng ta hết thời gian rồi.”
Mặt trời sắp lặn xuống núi.
Đối với Ngô Hàn mà nói, 50 vạn không có chút hấp dẫn nào cả, chỉ là một lần tham gia gameshow mà thôi. Nhưng làm một người đàn ông, hắn cũng chẳng muốn hình ảnh của bản thân bị yếu thế trong chương trình này. Vì thế dưới tinh thần vô cùng nghiêm túc, cho dù hòn đảo có loạn thành cái gì đi nữa, ắt hẳn hắn vẫn có thể ứng phó được.
Ngày đầu tiên trôi qua, mỗi đội sau khi đối mặt với gian nan và tìm cách khắc phục, cuối cùng cũng đã tới buổi tối, mọi người đều đi ngủ.
——————
“Bây giờ là mấy giờ?” Nằm trên lá chuối, ngửi được mùi lá cây nồng nặc, Tần Ngư hỏi con mèo. Cô nhìn không thấy sao trời trên đỉnh đầu bởi vì bị lá chuối che đậy mất, chỉ là…
Gió biển hơi lạnh, cô dùng áo mưa che toàn thân nhưng cũng chỉ miễn cưỡng chắn được chút gió. Cô ngủ không được.
“Đừng mong tôi giúp cô gian lận.” Mèo ta căn bản không muốn cho cô cơ hội đi cửa sau, vô cùng chính chính trực.
Tần Ngư trợn mắt trắng: “Ta muốn biết tình hình bên kia thế nào? Ba mẹ ta có tới kiếm ta không?”
“Có, mẹ cô có tới một lần, tặng một chén canh gà nữa.”
“Sau đó thì sao?”
“Ta biến thành hình dáng của cô, thịt gà của cô do ta ăn, canh cũng do ta uống, chứ cô còn muốn thế nào?” Nó tỏ vẻ bản thân đã ép dạ cầu toàn để tạm thay thế cô rồi.
Tần Ngư: “Ngươi có xuất hiện trước mặt ta bằng thực thể được không?”
Con mèo: “Đại khái thì không thể, bộ cô muốn gặp ta hả?”
Tần Ngư: “Ừ, ta muốn cho ngươi một cái tát ghê.”
Xí! Con mèo mỉm cười: “Ta cực kỳ thích bộ dáng cô vô cùng chán ghét ta nhưng đánh không được đấy.”