Thẩm Băng Đàn nắm điện thoại chặt hơn một chút, mím môi dưới: “Không có.”
Cô giơ tay vén tóc bên tai lên: “Tớ chỉ muốn kiếm thêm ít tiền, mua lại nhà bà ngoại thêm một lần nữa.”
Biết Mẫn Phong sẽ tiếp tục lải nhải không dứt, Thẩm Băng Đàn vội vàng nói: “Tớ phải xuống xe rồi, không nói chuyện với cậu nữa, tạm biệt.”
Khoảng cách đến công ty ngày càng gần, Thâm Băng Đàn xem giờ trên điện thoại, sau đó xuống trạm xe bus gần công ty.
Hiện giờ là thời gian đi làm, khắp nơi đều là những người nhân viên ăn mặc gọn gàng, sạch sẽ đang nhanh chân bước về phía khu thương mại.
Thẩm Băng Đàn dừng lại ở ngã tư, nhìn thấy một tòa cao ốc phía bên kia đang dần hiện lên trước mắt, cô chần chừ một lát, sau đó xoay người đi về hướng ngược lại.
Thẩm Băng Đàn tìm được công việc làm thư ký trong một ngân hàng đầu tư, hôm nay cô đến để nhận chức.
Nhân viên HR đưa cô đi làm thủ tục nhận chức, đưa thẻ nhân viên và thẻ ra vào cho cô: “Hoan nghênh cô gia nhập công ty, sau này chúng ta sẽ là đồng nghiệp.”
Thẩm Băng Đàn lễ phép gật đầu, bắt tay với cô.
Nhân viên HR đưa cô vào thang máy, ấn tầng 47:“Thư ký được chia thành hai nhóm là thư ký hành chính và thư ký riêng, em là thực tập sinh nên sẽ là thư ký hành chính, sau này chị Văn sẽ hướng dẫn em làm việc.”
“Hôm nay sẽ có tổng giám đốc mới cùng đoàn thư ký của tổng bộ đến đây, chị Văn là thư ký riêng của tổng giám đốc mới, nhưng vẫn chưa đến.”
Nhân viên HR nói với Thẩm Băng Đàn: “Tổng giám đốc mới là người rất kém chọn, tất cả trợ lý của ngài ấy đều là nam, chỉ có mỗi chị Văn là người đã kết hôn và sinh con. Chị Văn nói lý lịch của em rất đẹp, cho nên em được đặt cách nhận vào.”
Thẩm Băng Đàn nghe Nhân viên HR nói xong nội tâm có chút thổn thức, giám đốc công ty này còn kỳ thị giới tính sao?
Nhân viên HR đại khái nhìn ra suy nghĩ của Thẩm Băng Đàn: “Ngài ấy chỉ không thích những nữ thư ký thông qua công việc mà tiếp cận ngài ấy, đặc biệt chán ghét việc tiếp xúc thân thể, cho nên mới có yêu cầu như vậy đối với vị trí thư ký. Sau này trong quá trình làm việc, em cũng nên cố gắng để ý một chút, chú ý duy trì khoảng cách với giám đốc.”
Thẩm Băng Đàn nghe xong liền thấy nhẹ cả người, xem ra vị giám đốc này ghét phụ nữ thì chính là thích đàn ông.
Mẫn Phong còn lo cô sẽ phải dùng quy tắc ngầm, quả nhiên là suy nghĩ quá nhiều.
Người nên lo quy tắc ngầm chính là đám đàn ông kia.
Phòng làm việc của thư ký đối diện với phòng của tổng giám đốc, không gian bên trong rất lớn, được chia làm hai khu để phân biệt thư ký riêng và thư ký hành chính.
Trong phòng làm việc to lớn như vậy, nhưng bên trong chỉ có một chàng trai trạc tuổi cô.
Nhân viên HR giới thiệu nói: “Đây cũng là một thực tập sinh mới nhận chức, hai người làm quen một chút đi.”
Chàng trai tỏa ra năng lượng rất tích cực như ánh sáng mặt trời, vóc dáng cao gầy, nhìn thấy đồng nghiệp liền đứng dậy chào hỏi: “Xin chào, tôi là Dương Hiên.”
Thẩm Băng Đàn đơn giản nói họ tên của mình.
Sau khi Nhân viên HR rời đi, Thẩm Băng Đàn chọn một chỗ rồi đi qua.
Đem túi xách đặt lên bàn, sau đó lấy khăn ướt lau bàn và ghế dựa một lượt.
Dương Hiên vốn dĩ đang đứng cách cô một đoạn khá xa, thấy vậy liền lấy đồ đạc của mình lại, ngồi cạnh cô: “Tôi ngồi đây có phiền cô không?”
Thẩm Băng Đàn lắc lắc đầu, không nói gì, vẫn nghiêm túc lau bàn của mình.
Thấy cô không dễ dàng để tiếp xúc, Dương Hiên cũng không để ý, chủ động bắt chuyện với cô: “Lúc nhận việc tôi đã thấy qua sơ yếu lí lịch của cô, đại học A không phải ở An Cầm sao, cách đây rất xa, cô mới là sinh viên năm 4 sao lại đến Trường Hoàn thực tập?”
“Tôi là người Trường Hoàn.”
“Thì ra cô cũng là người ở đây, thật trùng hợp, cô học cao trung ở đâu?”
“Trường cao trung trực thuộc trường đại học C.”
“Khó trách lại chưa thấy qua cô, tôi ở trường nhị trung.”
Dương Hiên lại nhìn Thẩm Băng Đàn liếc mắt một cái: “Cô trông rất giống một ngôi sao khiêu vũ trước đây, tên là gì đó nhưng tôi lại không nhớ, cô ấy ra mắt với tư cách là một ngôi sao nhí, trong ký túc xá của tôi có người rất thích cô ấy, còn dán poster trên đầu giường.”
Thẩm Băng Đàn mím môi không nói lời nào, chuyên chú lau dọn bàn, sau đó đem khăn giấy ném vào thùng rác, kéo ghế dựa ra ngồi xuống.
Cô không nói gì, nhưng Dương Hiên lại nói rất nhiều, nói với Thẩm Băng Đàn từ những gì được hỏi khi phỏng vấn, cho tới những việc vụn vặt khi hôm nay đến đây nhận chức.
Nhưng toàn bộ quá trình chỉ một mình anh nói, Thẩm Băng Đàn nghe.
Thẩm Băng Đàn không nghĩ tới chàng trai này lại nói nhiều như vậy.
Giám đốc mới không gần phụ nữ, lại thích thư ký nam, nên chắc sẽ không thích Dương Hiên, một chàng trai hay lảm nhảm như vậy đi?
Nếu không chắc khẩu vị phải rất đặc biệt rồi.