Không cần suy nghĩ cẩn thận, Yến Lăng Khanh cũng có thể đoán ra được người động thủ với tiểu sư đệ là ai.
Tiểu sư đệ mới vừa bước vào phái Tiêu Dao, đệ ấy vẫn chưa quen hết tất cả sư huynh sư tỷ, vốn dĩ đệ ấy hoàn toàn không hề quen thuộc với ai. Mà mới ngày hôm qua, Yến Lăng Khanh còn nghe thấy tên của Mục Tu từ trong miệng tiểu sư đệ.
Cậu thiếu niên tuấn tú đã từng cuồng theo dõi hắn, nhưng hai ngày này, hắn ta lại mất tung mất tích, dựa theo tính tình trước kia của đối phương, Yến Lăng Khanh hoàn toàn nghi ngờ đối phương có thể làm ra loại chuyện vô liêm sỉ này.
Huống chi, trên người Kính Tửu vẫn còn lưu lại linh lực hệ hỏa quen thuộc...
Yến Lăng Khanh nhìn dấu vết tình yêu không thể che giấu trên cơ thể của cậu thiếu niên, đáy mắt của hắn lập tức hiện lên một tia lạnh lùng, nhưng nó lại thoáng qua rồi biến mất.
Yến Lăng Khanh vẫn lộ ra dáng vẻ dịu dàng của một đại sư huynh chuẩn mực, hắn thản nhiên chỉnh lại y phục xộc xệch của cậu thiếu niên, sau đó che đi làn da trắng như tuyết vừa mới lộ ra ngoài.
Đợi đến khi Diệp Kính Tửu ngẩng đầu lên, vị sư huynh dịu dàng tuấn mỹ liền dùng ngón tay lau sạch nước mắt của y, nhẹ giọng nói, "Kính Tửu có muốn cáo trạng với sư huynh hay không?"
Cáo trạng với đại sư huynh? Nói ra những chuyện mà Mục Tu đã làm với y?
... Không được.
Cơ thể của Diệp Kính Tửu lập tức trở nên cứng đờ, y lắc đầu, buồn bực nói: "Không có chuyện gì lớn ... Đệ, đệ có thể tự giải quyết, tạ ơn đại sư huynh."
"Được rồi."
Yến Lăng Khanh mỉm cười bất đắc dĩ, "Nếu một ngày nào đó Kính Tửu chịu nói cho sư huynh nguyên do, thì sư huynh nhất định sẽ trút giận giúp đệ."
"Vâng!"
Diệp Kính Tửu liên tục gật đầu, vùi mình ở trong ngực đại sư huynh, nghẹn ngào nói: "Đại sư huynh, huynh thật tốt!"
Huynh không hề giống với cái tên biếи ŧɦái, cuồng theo dõi, thủ phạm cưỡиɠ ɠiαи kia!
——
"Đại sư huynh, huynh thật tốt."
Yến Lăng Khanh vẫn có thể nhớ lại ánh mắt hoàn toàn tin tưởng của cậu thiếu niên.
Tiểu sư đệ đáng yêu như vậy, làm sao có thể khiến cho người khác ...
Yến Lăng Khanh cau mày, nắm chặt kiếm trong tay.
Đúng là cầm thú.
Lúc này Yến Lăng Khanh cũng không ở lại núi Tĩnh Tu, mà là ở trên Thượng Vũ Phong, là nơi dưới danh nghĩa chưởng môn phái Tiêu Dao. Chưởng môn của phái Tiêu Dao có vô số đệ tử, nhưng người mà hắn đắc ý nhất chính là đệ tử thân truyền duy nhất của mình, Mục Tu.
Hôm nay đã là ngày thứ sáu sau ngày Yến Lăng Khanh an ủi tiểu sư đệ của mình.
Mấy ngày nay , Yến Lăng Khanh bị tiểu sư đệ dính người của mình quấn lấy, khiến hắn không thể phân thân ra được, chính là hắn đi đến đâu, thì tiểu sư đệ của hắn cũng đến chỗ đó, y rất sợ rời khỏi hắn nửa bước.
Với thái độ như vậy, đương nhiên Yến Lăng Khanh biết rằng tiểu sư đệ của mình đã bị dọa sợ, không có cảm giác an toàn. Yến Lăng Khanh thở dài trong lòng, chỉ có thể để cho tiểu sư đệ đi theo hắn làm việc.
Sau khi ở bên cạnh tiểu sư đệ trong thời gian dài, Yến Lăng Khanh lại ngày càng sinh ra cảm giác yêu thích đối với cậu thiếu niên hoạt bát đáng yêu này, điều này khiến hắn cực kỳ đau lòng.
Cũng may tiểu sư đệ có thể khôi phục một cách nhanh chóng, trong vòng năm ngày sau, Diệp Kính Tửu lại lộ ra sinh khí dồi dào.
Mặc dù Diệp Kính Tửu vẫn không chịu rời khỏi núi Tĩnh Tu, nhưng Diệp Kính Tửu đã chịu nghe lời để cho Yến Lăng Khanh ra ngoài làm việc.
Yến Lăng Khanh liền đi tới Thượng Vũ Phong- chỗ ở của Mục Tu.
Với tư cách là một đại sư huynh được các đệ tử của phái Tiêu Dao sùng bái, ngay sau đó đã có người báo vị trí của Mục Tu cho Yến Lăng Khanh biết.
"Hai ngày nay, Mục sư đệ vẫn luôn ở chỗ của mình, bận rộn đột phá tầng cuối của Trúc cơ hậu kỳ."
Một đệ tử ngoại môn cười nói: "Thật sự không hỗ là thiên tài tu luyện trăm năm khó gặp của phái Tiêu Dao chúng ta, không đến nửa năm trước, Mục sư đệ đã bước vào tầng Trúc cơ hậu kỳ, sau đó lại đột phá loại tu vi này. Đối với tốc độ tu luyện này, đẳng cấp như ta đúng là không theo kịp."
"Đột phá?" Yến Lăng Khanh suy nghĩ hai chữ này một cách cẩn thận, cuối cùng hắn cười lạnh một tiếng.
Sau khi cái tên cầm thú này ức hϊếp tiểu sư đệ, thì hắn ta lại lập tức tìm cách đột phá tu vi, đúng là một tên cầm thú không có lương tâm.