Sau Lần Say Rượu

Chương 7

Lúc Bạch Học Dân ra ngoài đã thay một bộ đồ khác.

Anh là đốc công ở công trường xây dựng, áo tay lỡ màu trắng, quần dài màu xám nhạt, thân hình cao to, cơ bắp rắn rỏi.

"Anh... anh rể..." Quan Tiểu Nguyệt không dám nhìn thẳng vào mắt anh rể, cô lễ phép chào một câu.

"Ừ." Bạch Học Dân không trò chuyện nhiều với cô em vợ của mình, anh qua loa ăn vài miếng, vội vã tạm biệt Quan Tiểu Nhu rồi đi làm.

"Vợ ơi, anh đi làm đây."

Có nằm mơ Bạch Học Dân cũng chẳng thể ngờ giấc mộng xuân đêm qua không phải là mơ, trong mơ anh mây mưa với vợ mình nhưng ở hiện thực anh đã cưỡиɠ ɧϊếp em vợ.

"Tiểu Nguyệt, chị cũng đi làm đây, chị để tiền cho em rồi đó, có chuyện gì thì gọi cho chị nhé."

Chị gái và anh rể đều đi làm hết, trong nhà liền trở nên trống trải, ăn cơm xong Quan Tiểu Nguyệt dọn dẹp rồi rửa chén, xong xuôi thì lại nhàn rỗi.

Dường như trong không khí vẫn còn phảng phất mùi sữa tắm tùng hương của anh rể, nghĩ đến chuyện đêm qua, Quan Tiểu Nguyệt đỏ bừng mặt, ma xui quỷ khiến đi vào phòng ngủ của chị mình.

Trong phòng có mùi thơm cơ thể của chị gái và mùi tùng hương của anh rể.

Quan Tiểu Nguyệt đi đến trước tấm ảnh cưới to, trong ảnh chị gái và anh rể cười rất hạnh phúc, sự hạnh phúc ấy đâm vào mắt Quan Tiểu Nguyệt khiến cảm giác tội lỗi trong lòng cô càng nặng thêm.

Chị gái tốt với mình như thế mà mình lại nhớ thương anh rể.

Nhưng cơ thể nhạy cảm của thiếu nữ lại rất thành thật, thân hình rắn rỏi và côn ŧᏂịŧ to dài nóng hổi của anh rể cứ lởn vởn trong đầu Quan Tiểu Nguyệt, cô vô tình nhìn thấy hộp Durex vừa mới mở trên tủ đầu giường.

Mặt Quan Tiểu Nguyệt ửng đỏ, cô hoảng hốt chạy về phòng mình.

Trên giường, Quan Tiểu Nguyệt vào trang cá nhân của chị mình, trong trang cá nhân của chị có rất nhiều ảnh của anh rể, đẹp trai, cao to, tiểu huyệt bất giác chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠, bên trong bắt đầu ngứa ngáy.

Quan Tiểu Nguyệt kéo váy lên, cởϊ qυầи lót.

Cô thở hổn hển, bàn tay mềm mại mò xuống dưới, trên hai mép thịt đã dính đầy dâʍ ŧᏂủy̠, vừa chạm vào khe đã thấy ướt.

Trên màn hình điện thoại là ảnh của Bạch Học Dân, trong ảnh cơ ngực cường tráng của anh hơi lộ ra làm Quan Tiểu Nguyệt không thể rời mắt, cô cắn môi, nhớ lại đêm qua ngón tay có vết chai của anh rể vuốt ve chỗ này.

"Ư... anh rể, em muốn... sướиɠ quá..."

Mặt Quan Tiểu Nguyệt ửng hồng, tay cô day nhanh hơn, nước suối chảy ra từ khe thịt làm ướt hết cả khu rừng, kɧoáı ©ảʍ trơn ướt đó khiến cô hoàn toàn sa vào.

Da^ʍ huyệt nhỏ vừa được nếm mùi ái tình nên nó cực kỳ nhạy cảm, chỉ dùng tay đùa bỡn âm đế mà chẳng mấy chốc đã cao trào, Quan Tiểu Nguyệt kẹp chặt đùi ngọc: "Sướиɠ quá... ư... anh rể, côn ŧᏂịŧ của anh to quá... đâm vào rồi..."

"Anh rể, a... không được, cảm giác kỳ lạ quá, a... a..."

Dưới tiếng rêи ɾỉ, một dòng chất lỏng sền sệt phun ra ngoài, ga giường bị ướt một mảng to, trông hết sức dâʍ đãиɠ.

Quan Tiểu Nguyệt thủ da^ʍ với ảnh của anh rể đến mức cao trào...