Bên kia trong phủ Bác Lăng Hầu.
Sau khi ăn trưa, Thôi Mộc Lâm đang cùng thê nhi sai khiến nô bộc người hầu dọn dẹp đồ đạc để mấy ngày sau tới hành cung Nhiệt Hà tránh nóng.
Bởi vì nhiều năm qua Thôi Mộc Lâm hành vi phóng đãng, tham gia khoa thi nhiều năm rồi nhưng đến nay vẫn là một thí sinh bình thường, đến tú tài cũng không thi đậu.
Cha và anh vốn giúp hắn tiêu tiền mua chức tiểu quan, là Huyện thừa của huyện bên trên cách kinh thành không xa.
Nhưng mà Thôi Mộc Lâm mang theo người nhà tới đó không được vài ngày, đã xám xịt trốn về rồi.
Làm cho Bác Lăng Hầu tức giận la hét, khiển trách hắn một trận, nhưng rút cuộc là đứa con do người vợ kế trẻ tuổi sinh ra lúc ông đã già, thuở nhỏ luôn yêu thương chăm bẵm, thấy hắn không hăng hái tranh giành như thế nhưng cũng không đành lòng dùng gia pháp.
Thôi Mộc Lâm từ lúc mười tám tuổi đã cưới thứ nữ Trương Thị của Lễ bộ Thượng thư làm vợ, hậu viện còn nạp hơn mười người thϊếp, con cái rất nhiều.
Bởi vì số lượng người đi theo thánh giá tới hành cung Nhiệt Hà có hạn, chỉ có thể mang theo vợ cả với con vợ cả đi cùng, Thôi Mộc Lâm chỉ cảm thấy thật không thú vị.
Nếu không có thân phận là cháu trai vợ của Hoàng thái hậu Thôi thị, trong phủ Bác Lăng Hầu người có thể đi theo thành giá xuất hành thậm chí không đến lượt một vị thiếu gia ăn chơi không phải quan không phải tước Thôi Mộc Lâm này.
Vợ của hắn Trương Thị rất là hào hứng, "Bây giờ Đại lang(chỉ con trai trưởng) của chúng ta cũng đã mười một tuổi, bình thường cũng thích cưỡi ngựa bắn cung võ nghệ, nếu có thể lọt vào mắt xanh của thánh thượng trong bãi săn thì tốt rồi!"
Thôi Mộc Lâm không đứng đắn cầm núʍ ѵú thê tử, trêu đùa: "Thánh thượng thế nhưng là chú họ của Đại lang chúng ta, đương nhiên sẽ vậy rồi."
Trương Thị nghe xong lòng tràn đầy vui mừng, lại bị động tác của trượng phu làm cho xấu hổ vô cùng.
Từ khi nhiều năm trước sau khi nàng sinh con trai trưởng, trượng phu liền ngày ngày sa vào trong phòng đám thϊếp thất ở hậu viện, hoặc là đang trêu hoa ghẹo liễu bên ngoài, chẳng mấy khi ở lại chỗ nàng.
Thôi Mộc Lâm lớn lên có một bộ dáng thư sinh thon gầy lưu hành nhất đương thời, nam sinh nữ tướng, rất được nhiều nữ tử thích ý. Thê tử Trương Thị cũng là một trong số đó, thấy trượng phu muốn cùng nàng làm mấy cái gì đó, trong lòng mừng đến nở hoa.
Vậy mà Thôi Mộc Lâm nhìn dung mạo thanh tú bình thường, với tư thái gầy gò bằng phẳng của thê tử, lục lọi thật lâu làm sao cũng không lên hào hứng.
Chợt nhớ tới vị Khang quý phi dung mạo xinh đẹp mỹ lệ, tư thái có lồi có lõm kia em người em họ Hoàng Đế...
Nếu có thể thừa dịp tới Nhiệt Hà, thánh thượng tự mình lĩnh đại quân tuần ra biên giới, nghĩ cách thu Khang quý phi vào tay thì tốt rồi, dù chỉ vào một hồi, cũng đủ hắn dư vị cả đời rồi.
—————