Chương 10: Rời đi
"Cô có bạn trai hay không thì liên quan gì đến tôi?" Tần Xá đáp, lời nói của anh rõ ràng nhẹ nhàng hơn vừa rồi rất nhiều.
Phó Tiết Nguyệt đột nhiên cảm thấy bất lực trước người đàn ông này, Tần Xá dường như đã thay đổi rất nhiều, nhưng một vài khía cạnh của anh vẫn giống như trước.
"Được, coi như không liên quan gì đến anh đi." Phó Tiết Nguyệt gật đầu, dùng dáng vẻ giống như trước khi chia tay anh "Đúng, đúng, anh nói gì cũng đúng" để ứng phó với Tần Xá. Không phải cô thể hiện thái độ có lệ với anh, mà là cô thực sự quá hiểu anh rồi.
Chuyện trước kia không cần phải nói, tóm lại hiện tại Tần Xá nhất định sẽ không để cô có được thứ mình muốn.
Nếu cô chưa nói mục đích của mình là cướp dự án thì không sao, nhưng cô đã nói rồi, một khi nói ra sẽ trở thành lợi thế để Tần Xá uy hϊếp cô. Nếu cô nói anh đừng hợp tác với Trương Lệ Lệ, anh chắc chắn sẽ không nghe, ngược lại còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ tâm lý phản nghịch của anh, làm anh đẩy nhanh tiến độ hợp tác với Trương Lệ Lệ.
Nói ngắn gọn là không có gì để bàn.
Tiếp tục ở lại đây cũng chỉ lãng phí thời gian, cô vừa mới cao trào nên hiện tại có hơi buồn ngủ, sau khi đạt cực khoái thì tốt nhất là làm một giấc, ở lại đây nói xàm nói điên với Tần Xá còn không bằng về khách sạn tắm rửa rồi ngủ.
Chẳng qua cô đã xem nhẹ sức lực của người đàn ông này, cũng vì, nếu đổi lại là Tần Xá trước đây đang cuồng nhiệt với tình yêu, anh tuyệt đối sẽ không đối xử với cô như vậy.
Phó Tiết Nguyệt sửa sang lại váy, đang định đứng dậy thì bị Tần Xá ngăn cản.
Anh có thể thấy rõ ý định rời đi của Phó Tiết Nguyệt, bàn tay vừa mới thả lỏng lại tăng thêm sức lực: "Sao vậy, cô còn muốn làm như trước đây, sướиɠ xong thì kéo quần lên, muốn trở mặt không nhận người?"
Phó Tiết Nguyệt muốn nói với anh rằng hôm nay cô mặc váy không phải quần, nghĩ đi nghĩ lại, lúc này cùng Tần Xá tranh cãi loại tiểu tiết này không phải là hành vi sáng suốt: "Không đi thì tôi làm gì? Không cần anh nói tôi cũng biết cuộc đàm phán hôm nay thất bại rồi, James chính là anh, nên kế hoạch A kế hoạch B gì đó mà tôi chuẩn bị căn bản không có tác dụng, vì dù thế nào anh cũng đều không giao dự án cho tôi, đúng không?"
Tần Xá nhướng mày nhìn Phó Tiết Nguyệt: "Cũng tính là không quá ngu ngốc. Nhưng cô phải biết rằng, nếu cô cứ thế mà rời đi thì rắc rối của chúng ta sẽ càng khó coi hơn, và cái kết đương nhiên chỉ tồi tệ đi. Trương Lệ Lệ thường xuyên cướp dự án của cô đúng không? Để tôi nói cho Phó Tiết Nguyệt cô biết, trong tay tôi có rất nhiều dự án lớn, nếu hôm nay cô cứ thế mà bỏ đi, tôi sẽ giao tất cả những dự án này cho đối thủ của cô. Không chỉ có dự án trong tay, mà những dự án mà tôi đang bàn bạc cũng sẽ đưa hết cho cô ta. Sau này cô muốn cướp dự án, tôi cũng sẽ giúp cô ta loại bỏ tất cả những dự án mà cô muốn giành lấy."
Phó Tiết Nguyệt có chút tức giận, kinh ngạc nhìn Tần Xá, đôi mắt vì chua xót mà nhanh chóng chớp mắt vài cái, khóe mắt hơi ươn ướt.