Xin Lỗi, Em Là Ác Quỷ

Chương 59: Em Yêu Chị!

5 Ngày trước khi về nước. Sáng nay nó sẽ đi chọn quà cho các vị công tử tiểu thư đang ngồi đợi ở quê nhà. Tại Mall of America. Đây là trung tâm mua sắm lớn nhất nước Mỹ với diện tích tương đương 7 sân vận động (hơn 1,2 triệu mét vuông). Giữa cảnh người đi mua sắm nhộn nhịp thì mọi thứ cứ ngỡ như dừng cả lại khi nó bước vào. Chỉ có thể là trên cả y hương tấn ảnh. Nó mặc một áo sơ mi trắng trễ vai mix với chiếc chân váy bò ôm trên đầu gối màu xanh dương, Đi giày cao gót 12cm óng ánh bạc trắng, hở mũi, với bên phía mắt cá cạnh dây quai là chiếc nơ xinh xắn đc làm từ kim cương. Tay đeo nhẫn vàng gắn viên kim cương 14k, đeo chiếc vòng cổ với viên kim cương có hình quả lê màu xanh dương trắng. Khoác hờ ở vai là chiếc khăn bản to màu xám vừa được Tuấn bỏ ra ngay khi bước vào trong. Nhìn đằng sau nó là người ta đủ hiểu vì sao ko sợ bị cướp giật gì lúc đi ngoài đường rồi. Đằng sau là Tuấn và 6 vệ sĩ áo đen nữa. Với việc kẻ mắt sắc kèm theo đôi môi đỏ mọng thì nó càng nổi bật. Và chỉ sau một hồi nó đã mua được quà cho 3 cô bạn gái rồi.

- Tuấn, ngươi qua chỗ Jelly lấy đồng hồ và Kính mới của Ken và Andy đi. _ Nó đứng ở hành lang tầng 2 nhìn Tuấn nói.

- Vâng_ Tuấn nói rồi đi.

- 2 ngươi đi theo cậu ta đi_ Nó chỉ 2 vệ sĩ gần đó.

- Rõ ạ_ Đồng thanh nói rồi đi.

Nó tiếp tục nhìn 4 vệ sĩ kia. 2 người tay không còn 2 người đã cầm nhiều đồ trên tay.

- 2 Ngươi đi cất đồ vào xe đi rồi lên chỗ ta hay uống nước_ Nó nói rồi đi tiếp.

Nó rẽ vào một cửa hàng quần áo Nam, đi qua chỗ bán cà vạt ngắm nghía. Chốc lát có một quản lí chạy ra tiếp đón, là người việt nam, ôi thật bất ngờ.

- Lâu rồi mới được ngắm lại thân giá ngàn vàng này ạ_ Anh ta cúi đầu chào.

- Còn nhận ra sao?_ nó kiệm lời.

- Ấy, tất nhiên rồi ạ._ anh cười tươi.

- Người_ Nó nhìn tên vệ sĩ.

- Vâng_ Đáp rồi hắn ta lấy trong túi ra một đơn đặt hàng đưa cho người quản lí.

- Tôi cứ tưởng vị thượng đế nào ăn chơi thế hóa ra vẫn là vị tiểu thư đây. Đợi chút ạ_ Nói rồi anh này chạy vô phòng trong.

Lúc chở ra cầm trên tay một cái hộp nhung hình chữ nhật màu đen, viền mở màu vàng. Anh mở nó ra, bên trong là một chiếc cà vạt màu xanh nước biển đậm với những nét tròn nhỏ nhắn óng ánh, đó là mẩu kim cương được gắn. kèm theo ghim cài màu vàng có gắn một viên đá quý cùng màu cà vạt. Nói chung là rất sang trọng. Không biết nó tính tặng ai.

- Tạm được_ nó nhất xét rồi ra hiệu mắt với vệ sĩ lấy đồ.

- Người đi thanh thản ạ_ Anh quản lí cúi chào.

Nó đi tới gần chỗ uống nước mọi khi thì dừng lại trước ma na canh với một chiếc váy cưới rất đẹp. Nó đứng ngẫm nghĩ gì đó.

- Các ngươi vào đó đặt bàn, đặt nước như mọi khi đi_ Nó đuổi 2 tên vệ sĩ còn lại vô trong nốt. Mình nó đứng đây.

Vừa quay người lại để đi tiếp thì ...

" ào"

Vâng một ly cà phê đổ vào chiếc sơ mi trắng của nó. Nó nhìn chiếc áo rồi ngẩng lên nhìn gương mặt đầy bất ngờ và ko biết nên nói gì kia. Cậu ta mặc sơ mi đen sắn tay áo, với chiếc quần bò cào rách mốt số chỗ kèm vẩy sơn. Đi giày jordan 4 màu đen đỏ. Khoác chiếc ba lô màu das cùng màu đen rất đẹp. Mắt sáng, màu đen, lông mi cong và dài, trán cao, nước da thì trắng, và chỉ cao hơn nó tầm 5 - 10 cm gì đó.

- Oh, sorry, I don"t deliberately, Really so sorry. I shall buy you a shirt... Bạn biết nói đc tiếng anh ko vậy??_ Cậu có vẻ bối rỗi nhìn nó

- I will go with you_ Nó từ từ chậm rãi nói

Nghe nó nói xong chàng trai bỗng bật cười. Cậu có răng khểnh, rất dễ thương, đích thực người việt rồi. Tới cửa hàng quần áo, cậu đi vào chọn cho cô 1 chiếc sơ mi form rộng, cùng màu trắng, có 2 cái túi trước ngực, trước ngắn, sau dài và dài tay.

- Okay?_ Cậu giờ chiếc áo ra cho nó.

Nó không nói gì liền giật chiếc áo sơ mi từ tay cậu rồi vô trang thay. Cậu thì trả tiền rồi đứng chờ nó. Một lúc sau nó đi ra.

- Okay_ Nó nói lại rồi bước ra khỏi cửa.

- Ớ.... Ừm,... What is your name? _ Cậu nói với theo.

- Gọi là Lệ Băng cũng được mà Tuyết Lệ cũng được_ Nó không cả thèm quay đầu lại.

- Cô là người việt à?_ Cậu ngỡ ngàng nhìn 3 người vệ sĩ đi tới trước mặt cô cúi chào mà càng bất ngờ.

"Cô gái này thật xinh đẹp, giống người ngoại quốc đấy chứ, tại sao lại là người Việt. Đôi mắt ấy đúng là khiến thiên hoa loạn trụy. Mong rằng sẽ có một ngày gặp lại..."

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nó đang ngồi uống cacao lạnh thì Tuấn lên tiếng.

- Cô chủ, thư kí Linh nói Tập đoàn Busan rời lịch tới đêm nay, là con trai ông ta đi, còn ông ta hình như bị bệnh, không đi được thì phải._ Tuấn nói.

- Đêm?_ Nó dừng hút từ ống nhưng vẫn ngậm.

- À, cậu ta hẹn gặp tại bar Moon light. Cô chủ có đi không?_ Tuấn hỏi.

- Có vẻ thú vị, về chuẩn bị dần thôi_ Nói rồi nó đứng dậy.

Về tới nhà là nó ngồi vào ăn trưa ngay. Vớ được mấy tờ báo ngoài hành lang nhà bếp, nó mở ra đọc bừa. toàn tin đâu đâu mãi tới trang 3 mới thấy nói tới tập đoàn của nó. Đúng là ở khác nước mà, nên khó mà ở trang đầu đc. Nó lắc đầu ngán ngẩm rồi vứt báo vô sọt rác luôn.

- Tuấn_ Nó hét.

Cậu từ đâu vội vàng chạy lại trước mặt nó.

- Dạ, cô chủ tìm tôi?_ Tuấn hỏi..

- Mang tài liệu gì gì mà tối nay kí lên phòng tôi_ Nó nói rồi vô nhà bếp.

Tuấn đi chuẩn bị. Trong bếp mọi người thấy nó thì dừng lại, cúi đầu chào rồi tiếp tục công việc của mình. Nó lại lôi điện thoại ra gọi điện cho "chồng tương lai"

- .alo_ James nghe máy.

- Nhớ chị không?_ Nó nói nhẹ nhàng.

- CHị nào? Quen có mỗi 1 chị dâu thôi_ Bên kia trả lời phũ phàng.

- Vậy nhầm số_ Nó mặt lạnh đang định tắt máy.

- ấy chị ơi..._ Bên kia giọng buồn cười.

- Ơi_ Nó lạnh lùng thưa

- Em yêu chị nhất mà _ James nịnh hót.

- Nói bé quá, sóng yếu, nói to lên_ Nó nói rồi nhấc xa xa điện thoại ra khỏi tai

- EM YÊU CHỊ NHIỀU LẮM_ Vâng, James đích thực phải hét lên.

Kết quả là cả nhà bếp cũng nghe thấy ấy chứ. Nó lúc này mới đưa máy gần vào.

- Rồi, có muốn ăn bánh không, mỗi người 1 nửa?_ Nó hỏi ngọt ngào.

- Có, Làm bánh Forest đi, lâu rồi anh chưa ăn bánh đó chị à_ James nũng nĩu.

- Được rồi. Thế thôi nhé._ Nó chào.

- Mọa_ James hôn điện thoại rồi tắt máy.

Nó quay ra thấy người làm đang nhìn mình cười tủm tỉm.

- Nhìn gì mà nhìn?_ Nó quát lên rồi nói tiếp_ Làm một chiếc bánh Forest đi, cho nhiều chery vào.

Nói xong nó bỏ lên phòng kèm theo ly nước cam.

..................................................................................................................................................

(Các bạn đọc thì làm ơn cho mình ý kiến với. Đó là kết chuyện chưa hay viết thêm tình tay 3 ạ? Mọi người cứ đóng góp ý kiến nhiệt tình đi nào.Mình cảm ơn nhá!)