Xin Lỗi, Em Là Ác Quỷ

Chương 58: Dối

~ Mỹ ~ - Cô chủ của tôi sao rồi?- Tuấn hỏi ông bác sĩ vừa bước ra khỏi phòng cô chủ.

- Cô ấy mới phẫu thuật chưa được tháng, song lại bị dính đạn. Rốt cuộc thì cô gái này không muốn sống nữa sao?_ Ông bác sĩ cảm thấy khó hiểu.

- Có lí do cả mà Bác sĩ_ Tuấn ko tiện giải thích.

- Đúng rồi, đầu lành bụng thì, hừm, 1 tuần nữa may ra mới hết vết tích đc_ Ông nói rồi bỏ đi luôn.

- Cảm ơn ông_ Tuấn chào.

Cậu mở cửa bước vào phòng, nó đang ngồi nhìn băng gạc quấn ngang bụng.

- Cô chủ, cậu chủ tìm cô từ tối qua_ Tuấn nói.

- Kệ đi_ Nó nói.

- Nhưng..._ Tuấn bất ngờ.

- CHo người đăng bài viết nói chủ tịch tập đoàn Gloria bị tai nạn, hiện đang ở tại biệt thự Dream chữa trị. Rồi người ra ngoài đi, đừng làm phiền ta_ Nói rồi nó từ từ nằm xuống, quay mặt về phía kính.

- Vầng..._ Tuấn cúi người chào rồi ra ngoài.

Quả nhiên như nó đã tính sẵn. Tin giả mà sáng hôm sau nhà báo, phóng viên chặn kín ngoài cửa. Họ đang thi nhau bàn tán xôn xao thật hư chuyện. Có người còn nói cô là bị người yêu đá uống rượu rồi ra đường không cẩn thận bị xe tông. Có bài báo lại viết, cô cãi nhau với anh trai rồi để bị đuổi ra khỏi nhà, nên đành về Mỹ, cố tình bị tai nạn,.... Nói chung là muôn vàn thông tin. Thế rồi, từ xa có 4 chiếc xe đi tới. Đều là của hiếm cả. báo chí bỗng trật tự đưa ống kính về phía 4 chiếc xe. Bước xuống từ chiếc xe đầu tiên là James. Tiếp đó là Harry đi cùng Daisy. Xe thứ 4 là Ken đi với Elena. Xuống từ chiếc xe cuối cùng là Andy và Alice. Ngay khi đứng trước cổng, chờ người mở cổng thì đám nhà báo ập tới hỏi. Đủ các vấn đề đều lôi ra hết. Khoảng vài phút sau từ trong nhà hơn 20 vệ sĩ chạy ra cản phóng viên để cho 7 người kia vào nhà. Họ nhanh chóng lên phòng, nó đang nằm trên giường.

- COn bé kia_ Harry quát.

- Ồn áo quá mà. TUẤNNNNNNN_ Nó nghe thấy tiếng người thì hét lên.

- Cô chủ dậy đi_ Tuấn từ ngoài chạy vào nói.

- Từ bao giờ ngươi quản cả giờ ăn giấc ngủ của ta thế_ Nó giọng mè nheo, vì nằm quay mặt ra ngoài cửa kình.

- Vợ_ James đi tới, ngồi kế giường.

- Ra ngoài đê_ Nó vẫn gào lên.

- Mày khỏe mạnh thế này thì tai nạn cái gì???_ Alice thốt lên.

- Mơ cũng không cần đông đủ thế này đâu ông trời ạ_ Nó nói tiếp.

"Mọa"

Hắn đặt một nụ hôn lên chán nó. Lúc này nó mở to mắt nhìn hắn, nhìn anh trai mình, quay qua nhìn đám bạn rồi nhìn Tuấn.

- Đi ra ngoài hết đi, ta đã nói đừng để ai làm phiền ta rồi mà_ Nó quát Tuấn.

- Vâng_ Tuấn gật đầu_ Mời các cô cậu chủ xuống phòng khách đợi đc không ạ? Đừng làm khó tôi đi_ Tuấn làm mặt khổ sở.

- Nhớ mặt nhau đây_ James tức tối đi ra khỏi phòng.

Tuấn cũng xuống dưới để tiếp mấy cô cậu chủ khó tính này, cố gắng bịa chuyện như cô chủ bày ra.

- Rốt cuộc thì cậu ấy bị sao thế?_ Ken hỏi

- Chắc di chứng sau tai nạn_ Andy cười dở khóc dở cười.

- Cái đầu anh di chứng ấy_ Alice đánh vào đầu Andy.

Lúc này Harry thì cứ sợ là di chứng của ca phẫu thuật kia. Ko dám bình luận gì hết.

- Trả lời đi_James quát Tuấn.

- Thực ra là thế này, hôm qua cô chủ ra ngoài gặp đối tác hay sao ấy, uống hơi nhiều rượu vì là bạn cũ. Lúc về người yêu anh ta bỏ quên ví, nên cô chủ đính thân chạy theo đưa đồ. Đúng lúc đấy có một đợt du khách khiến chúng tôi kẹt lại khách sạn. Thế là cổ một mình chạy qua đường, bị chiếc xe máy giao đồ ăn đâm phải. Cũng may là bụng chỉ bị rách chút ít rồi tím lại thôi. Tâm trạng cô chủ vẫn bình thường. Nhưng từ lúc ngủ trưa dậy thì... cô chủ đến ngày...."dâu".... Đang tung tăng tự dưng bị vầy nên mất đi sự tự tin. Chuyện chỉ có vậy_ Tuấn kể song câu chuyện mà mồ hôi nhễ nhại.

- Làm sao mà tin được chứ..._ Harry nghe xong thì ngay lập tức phủ định.

- ấy, cậu chủ, tôi theo cô chủ từ bé. Cậu phải biết là từ nhỏ tôi luôn là người đi mua cái đây cho cô chủ đó. Tính của cô chủ tôi hiểu rõ_ Tuấn nói như đinh đóng cột.

- Ngươi tính đi theo cô ấy bao lâu nữa?_ James trưng bộ mặt khó có thể tin hỏi.

- À, đến khi chết ạ_ Tuấn cười.

- Vậy là ta sẽ ko phải đi mua cái đó...._ James cười mừng.

- Chút nữa tôi mách cậu ấy, haha_ Elene cười hớn hở.

Cả hội nghe xong thì ngồi cười toe toét. Nó mặc cái đầm ngủ màu trắng dài tay đi xuống. Mặt đằm đằm sát khí. Bước tới ngồi một mình một ghế, ghế chủ nhà :v

- Mọi người tới có việc gì không?_ Nó để lại giọng lạnh lùng.

- Tới thăm cô nương đó_ Daisy trả lời.

- Bệnh đâu mà thăm...._ Nó nói mặt lạnh tanh.

- Tới đón e về ko đc à?_ James hỏi

- Không muốn về. Ở đây nhiều trai đẹp hơn_ Nó vênh mặt lên nói với James, cậu bữu môi lại.

- 2 bọn tao nhớ mày lắm đó_ Alice cười tươi.

- Chả tin _ Vẫn kiệm lời.

Nó nhâm nhi tách trà rồi lên tiếng tiếp.

- Nói chung là có nhớ mọi người, có muốn về nước, nhưng mà công việc ở đây chưa có xong xuôi, ko về được. Hơn nữa cũng rất khỏe, không có bệnh tật gì hết. Hôm nay là mồng 9 đúng chưa? Hết tháng này Lexy về, Lexy sẽ mua nhiều quà cho mọi người. Ok chưa???_ Nói rồi nó nở một nụ cười.

- Không được_ James nhõng nhẽo.

- Được chứ, nhưng mua quà xứng đáng vào_ harry cũng cười với nó.

- Good_ Nó đưa ngón cái.

- Có dòng son mỹ mới đấy nhé_ Alice nhắc

- À, có một chiếc nhẫn đẹp lắm, chút tao gửi hình cho_ Elena.

- Chị thì cái gì cũng đc ấy_ Daisy.

- Ầy, riêng chị ko có đâu, kêu a em mua đi, anh em cũng như em mà_ Nó vỗ vai anh trai mình.

Và thế rồi cả đám lại cười rộn lên. Khắp căn phòng hôm nay ai ai cũng vui vẻ. Họ ở lại ăn cơm trưa với nó, chơi mãi tới chiều mới về.