Xin Lỗi, Em Là Ác Quỷ

Chương 52: Một Ngày Ở Mỹ Của Lexy

Khi người vợ tương lai đang ngồi trên máy bay, nhìn bầu trời đầy mây kia mà nước mắt rơi, không biết liệu mình còn có thể trở về không thì có một chàng trai. Sao bỗng trở nên tin người và ngây ngô tới thế. James đang ngồi ngắm tấm ảnh chụp ở bữa đính hôn. Cứ cười cười mãi thôi rồi cậu quyết định gọi điện thoại cho nó. - Lexy à, vợ đang ở đâu vậy?_ Cậu vui vẻ hỏi.

- Anh à, vợ đang trên máy bay_ Nó nói nhẹ nhàng.

- Há? Em đi đâu mà ko nói trc với anh thế?_ Cậu bật dậy, đứng trống tay.

- Thì, trụ sở công ty ở Mỹ ấy, đang loạn lên kia, anh trai em bất lực nên nhờ em sang cho họ 1 trận thôi. Mới lại em cũng định xây dựng một trụ sở mới của Gloria nữa._ Nghe thì có vẻ cô đang cười vui vẻ, nhưng nước mắt thì vẫn rơi kìa. Tay vội quệt ngang dòng nước mắt...

- ầy, em là nhất rồi, Vậy nghỉ ngơi đi nhé, anh ko làm phiền vợ nữa. Bye, mọa!

- Bye_ Cô bỏ điện thoại xuống bàn. Ngả đầu xuống gối và nghỉ ngơi.

Tuấn đứng đằng sau thì đang xem xét tình hình của hội.

....

Mỹ đón nó bằng 1 cơn mưa phùn và thời tiết hôm nay se se lạnh. Nó quyết định sẽ phẫu thuật ở bệnh viện rồi hoàn toàn nghỉ ngơi tại gia - Biệt thự Dream. Đúng như cái tên, biệt thư cứ như là một giấc mơ của muôn vàn người muốn đến đây ở vậy. Nhà hoàn toàn được làm từ kính chống đạn là chính, hơn hết chỉ bên trong mới nhìn ra được, kiểu nhà hình hộp vậy Vào từ trên cao và lên tầng nữa cũng đc, nhưng phòng khách thì lại đi ngược xuống. Bên ngoài sơn nhà bằng màu trắng đen, còn bên trong thì một số có tường sơn màu trắng. Đồ trang trí toàn đắt tiền, nhìn cái chùm đèn từ trên tầng 2 mà tầng một vẫn thấy. bàn ghế shopha xịn, trải lông màu xám. Cạnh tường lên cầu thang là một loạt những bức tranh nổi tiếng. Không những thế còn có khe nước chảy theo đường cạnh cầu thang từ trên xuống. Mọi thứ quá vi diệu.

Kia rồi, chiếc cổng lớn mở ra, xe tiến vào và dừng trước đài phun nước có tượng thần tình yêu, quanh đó là đủ các loại hoa hồng. Tuấn mở cửa xe, nó bước ra. Ngay khi nó bước ra thì hàng người vệ sĩ mặc vest đen đã từ đâu xuất hiện xếp thành hàng so le nhau mà bật ô không màu lên làm đường cho cô đi. Bước lên câu thang, rồi vào nhà. Nhiệt độ trong nhà vừa nên cô bỏ chiếc áo len mỏng cho cô hầu gái bên cạnh đang cúi gằm mặt.

- Người có muốn tối nay chúng ta gặp bác sĩ luôn không?_ Tuấn hỏi.

- Mai rồi tính, giờ để ta nghỉ ngơi_ Nói rồi nó đi lên tầng. Tuấn cúi chào rồi, vào phòng của mình nghỉ ngơi.

Dù ở bất kì căn biệt thự nào của Lexy, Tuấn luôn luôn có 1 căn phòng dành riêng cho mình, vì nó thực sự rất quý Tuấn. Nó lên phòng của mình, cái phòng to ngang ngửa với cả 1 tầng. Ngã người xuống cái giường đệm êm kia, nó bảo người hầu vừa nãy cởi giày cho mình. Cô hầu này cũng khá trẻ, có vẻ mới 20 tuổi. người Việt

- Ta chưa từng thấy cô_ Nó nhìn cô gái nói.

- Thưa cô chủ, tôi mới làm được 1 tháng ạ_ Cô hầu nói nhỏ.

- Tên là gì?_ Nó hỏi tiếp, giọng cũng đủ dọa người đối diện.

- Thưa, là Thi Thi ạ_ Cô hầu trả lời.

- Ừ, mọi người đâu hết rồi?_ Nó tiếp tục hỏi.

- Một số thì đi chợ, một số đi chuẩn bị kĩ đồ dùng cho cô, còn một số nữa đang dọn bể ở cạnh bếp, nghe nói cô rất thích tắm ở đó.

- Mang cho ta ly nước dâu, hết việc cho người rồi_ Nó ngồi dậy.

- Cô chủ có đặc biệt muốn ăn món gì buổi tối ko ạ?_ Cô hầu chu đáo hỏi thêm

- 1 cái bánh gối, 1 chút mì ý, Bò bít tết, whisky, 1 đĩa dâu tây nữa._ Nó nói.

- Còn gì nữa ko ạ?_ Cô hầu hỏi thêm trước khi rời đi

- Làm cho ta một chiếc bánh apple pie lớn nhé, gửi một nửa về biệt thự THiên thiên ở Việt Nam, giữ lại một nửa mang lên phòng lúc 8h nhé_ Nó chợt nghĩ tới James

- Vâng ạ_ Nói rồi Thi Thi xuống nhà bếp.

Nó vô phòng tắm. Bồn tắm đã đc chuẩn bị, nước ấm còn bốc hơi, bên trên là hoa hồng, ở cạnh tường là 1 giàn các loại sữa tắm, dầu gội, mỹ phẩm,... để dùng khi tắm. Nó quyết định ngầm mình trong cái bồn tắm và không suy nghĩ gì nữa để cho não thanh thản chút ít. Dù sao mai gặp bác sĩ rồi sẽ làm phẫu thuật luôn.

----------------------------------

"Hoàng Thiên"

Harry giờ này là vừa từ tập đoàn về. Nghe có vẻ mặt mày mệt mỏi lo âu lắm. Thư kí của hắn nói Lexy hiện giờ đang bình yên tại gia rồi mà, có lẽ lại là chuyện của Daisy. Chắc lại giận nhau gì đấy. Hắn lôi điện thoại ra gọi cho Daisy, ko nghe máy.

- Rốt cuộc là có chuyện gì vậy không biết.

Một lúc sau, hắn nhận được một cuộc điện thoại.

- Alo_ Hắn nghe máy.

-....

-Chính xác chứ?_ Hắn lông mày thả lỏng.

- ...

- Rồi_ Hắn lúc này mặt thoải mái hơn và tắt máy.

Hóa ra là bố mẹ Daisy cãi nhau nên cô về nhà xem sao. Có nhờ người chuyển thư cho lãng mạn ấy, não cái ông bưu điện làm sót thư nên tịt luôn. May mà Harry sai người đi điều tra nếu không lại tưởng mất tích mà báo cảnh sát mất. Hắn đang định đi tắm thư giãn thì điện thoại lại reo lên.

- Mày ko để tao yên đúng ko thằng em rể kia_ Hắn quát, là James gọi.

- ....

- Em gái tốt sẽ giúp anh trai mình_ Hắn trả lời ấp ớ.

-...

- à, khi nào mày nhớ nó phát khóc thì tao mới cho nó về_ Hắn cũng nửa khóc nửa cười mà trả lời James.

-...

- Tao đi vệ sinh mày có tha ko?_ Harry ức chế .

- ...

- Thằng hâm_ Hắn quát rồi đi tắm.

------------------------------------------------------------------------------------------

James mới tắt máy đc một lúc thì có người làm gõ cửa phòng. Cậu cho vào.

- Thưa cậu chủ, có bưu phẩm từ Mỹ, là của cô Lexy.

Nghe xong mà mắt sáng lên lao tới mở ra. Bên trong là nửa cái bánh táo kém một bức thư.

"Cái bánh này lớn quá, em ăn 1 nửa, a ăn hộ em một nửa. Chúng ta cùng tưởng tượng nhau ngồi đối diện nhé. Yêu chồng tương lai!"

Ngắn gọn mà ngọt ngào, cậu nhìn bánh cười hạnh phúc. Sau một lúc trần chừ tính để dành ngày mai ăn thì cậu đã quyết định ăn ngay cho nó đậm đà hương vị.