[Mỹ Thực] Tiệm Cơm Nhỏ Của Ông Ngoại

Chương 18

Trương Kim Phát nhận lấy bánh bao, định bụng trở về tiệm sửa xe của mình rồi ăn, nhưng suy nghĩ một lúc lại vẫn cẩn thận nhắc nhở: “Chú Hải, giá này của chú có tham khảo giá từ mấy tiệm mở trước ở thôn chúng ta không?”

Nói xong anh ấy lại cảm thấy không ổn, giống như đang chê đắt vậy, bèn vội vàng bổ sung: “Cháu không có ý gì khác, chỉ là giá này ở trong thôn không quá hút khách cho lắm.”

Hải Liên Kính lại cười tủm tỉm nói: “Người trẻ tuổi, cháu nói xem bánh bao này của chú so với cửa tiệm mở trước và trên sạp hàng thì thế nào?”

Trương Kim Phát giơ ngón tay cái: “Đương nhiên là ăn ngon hơn một trăm lần.”

Hải Liên Kính tiếp tục cười tủm tỉm: “Vậy là được rồi, món nào đó chú làm ăn ngon như vậy, nhưng lại chỉ đắt gấp đôi món bình thường mà thôi. Haiz, cửa hàng mới mở nên cũng cần thu hút tiếng tăm đã, trước mắt chú cứ giữ cái giá này đi, đợi sau này rồi tăng giá vậy, cứ có cảm giác bán lỗ ấy nhỉ.”

Trương Kim Phát: ⊙﹏⊙

Trương Kim Phát lau mặt, hùa theo hai tiếng, sau đó nhanh chóng chạy mất.

Đợi một lát, vẫn không có khách tới cửa như cũ, Tiểu Dương Dương nhảy nhót đeo cặp sách nhỏ chạy tới.

“Ông ngoại ơi, cháu muốn ăn bánh bao thịt.” Nói xong cậu nhóc cầm hai tờ tiền giấy đưa qua: “Cháu chỉ có hai đồng tiền, ông ngoại có thể bán rẻ cho cháu ba cái không? Dù sao cháu là cháu ngoại của ông mà.”

Mẹ và cha đều đã đi ra ngoài làm việc từ rất sớm rồi, còn sớm hơn cả tiệm đồ ăn sáng của ông ngoại nữa, trước khi mẹ ra ngoài còn cho cậu nhóc năm đồng để nhóc mua bánh bao ăn, cậu nhóc muốn giữ lại ba đồng để lát nữa mua mì gói sống ăn, nên mới thử mặc cả giá với ông ngoại.

Hải Liên Kính cười thành tiếng: “Vậy à, cháu ngoại ruột cũng phải tính sổ rõ ràng chứ, nếu không chẳng phải sẽ lộn xộn sao? Cơ mà, cháu nói cũng có lý, ông ngoại cũng không thể khiến cháu không gọi nổi tiếng ông ngoại được, thế này đi, sau này cháu tan học tới thu dọn bàn rửa l*иg hấp giúp ông ngoại là được, bù lại tiền ăn bánh bao của cháu.”

Đôi mắt Tiểu Dương Dương chợt sáng lên, còn có thể như vậy á?

Cậu nhóc nhếch môi, lộ ra hàm răng trắng, vui vẻ đáp: “Được ạ, giữa trưa cháu tan học xong cháu sẽ tới đây.”

“Giữa trưa là ông bán hết rồi, ông cứ ghi sổ trước nhé, đợi sau này buôn bán khá hơn cần cháu giúp đỡ, cháu lại qua đây đi.” Ông ngoại Hải cầm cái kẹp gỗ, gắp bốn cái bánh bao thịt bỏ vào túi giấy cho Dương Dương.

Dương Dương lập tức đồng ý, sau đó ôm túi giấy chạy đi.

Ông ngoại thật sự quá tốt, cậu nhóc muốn mang bánh bao thịt đến trường ăn, để các bạn nhỏ đều tới chỗ ông ngoại mua bánh bao, như vậy thì việc buôn bán của ông ngoại sẽ tốt hơn, cậu nhóc cũng có thể nhanh chóng làm việc giúp ông ngoại.

Tiểu Dương Dương đi rồi, nơi này của Hải Liên Kính lại yên tĩnh trở lại, sắc trời dần dần sáng hơn.

***

Ngô Tinh Tinh tốt nghiệp cấp ba xong không tìm được việc làm, cha cô ấy vất vả lắm mới tìm được công việc ở một nhà máy điện tử trong huyện cho cô ấy. Hôm nay là ngày đầu tiên cô ta đi làm, nhưng cô ấy lại ra khỏi nhà muộn.

Bảy giờ mẹ Ngô Tinh Tinh mới gọi cô ấy rời giường, tưởng là tám giờ cô ấy mới đi làm, nhưng thực tế 7 giờ 40 là bọn họ đã phải mở cuộc họp sáng rồi, không được muộn, hơn nữa đi xe điện đến công ty mất thời gian nửa giờ. Ngô Tinh Tinh mở mắt ra là muốn điên luôn rồi, cơm sáng không kịp ăn, cô ấy định ra ngoài mua đồ ăn sáng mang theo, chờ họp buổi sáng xong rồi ăn vậy.

Nhưng mà nhà Ngô Tinh Tinh ở cuối thôn, tiệm bán đồ ăn sáng toàn ở chỗ giữa, hơn nữa giờ này cửa hàng cũng phải chờ. Cô ấy đi xe điện đến cửa quầy bán quà vặt, Ngụy keo kiệt đang gói bánh bao cho người ta, trước mặt ông ta còn bốn năm người đang chờ, ai nấy cũng đều giống như rất vội.

Ngô Tinh Tinh nhìn đồng hồ, nghĩ cùng lắm thì không ăn vậy, vì thế quay đầu nhanh chóng lái xe đi mất.

Nhưng mà đi đến cuối thôn lại thấy căn nhà vốn cũ nát thậm tệ, hiện giờ quét vôi đổi mới hoàn toàn, còn biến thành một tiệm cơm nhỏ, cô ấy tò mò liếc lên tấm bảng gỗ ngoài cửa, vậy mà lại là bán bánh bao.

Cửa hàng mới cũng không biết ăn ngon không, bánh bao nát kia của Ngụy keo kiệt Ngô Tinh Tinh cũng không thích lắm, còn thua xa bánh bao thịt mà mẹ cô ấy hấp, của ai cũng không ăn ngon bằng bánh bao mẹ hấp cả.

Nếu có lựa chọn thì cô ấy sẽ không đến bên đó, hiện giờ tiệm này cũng không biết thế nào, Ngô Tinh Tinh là người không quá muốn làm người đầu tiên ăn thử, rất nhiều nguy hiểm.