Tôi Chạy Trốn Cùng Vai Ác Ốm Yếu

Chương 35: Nữ lưu manh

Thẩm Thời Thâm biết thủ đoạn quen thuộc của Bạch Vãn Vãn quen dùng chính là đùa giỡn anh, biện pháp hợp lý nhất chính là không đáp lại.

Nhưng tổng giám đốc Thâm không phải là người yếu đuối để mặc người thích làm gì thì làm, anh liếc mắt nhìn Bạch Vãn Vãn một cái: "Cô là tôm à?"

"Hả?" Đề tài này di chuyển quá nhanh khiến trong lúc nhất thời Bạch Vãn Vãn không phản ứng lại.

"Sao thích nói nhảm như vậy."

Bạch Vãn Vãn: "...."

Người anh em, anh được bồi dưỡng ở học viện độc miệng ra hả?

Bạch Vãn Vãn không độc miệng hơn anh được, nghiêm mặt ho khụ khụ, quay trở lại chuyện chính nói: "Cảm giác hiện tại của anh thế nào, cảm nhận được linh khí nhưng không thể khống chế được nó?"

Thẩm Thời Thâm ngồi xuống ghế sofa bên cạnh, khẽ gật đầu.

Là một người trọng sinh và còn là người ở địa vị cao nên Thẩm Thời Thâm không có khả năng tin tưởng Bạch Vãn Vãn vô điều kiện, anh nghiêm túc lật xem tư liệu một phen, phát hiện biện pháp mà Bạch Vãn Vãn dạy anh rõ ràng chỉ tồn tại ở trong tiểu thuyết cùng trên phim truyền hình… nó chính là Tu tiên.

Điều này khiến Thẩm Thời Thâm cảm thấy vô cùng vớ vẩn.

Nhưng bây giờ đã không phải do Thẩm Thời Thâm không tin mà bởi vì anh đã thực sự cảm nhận được linh khí tồn tại trong cơ thể, thuật hít thở có thể bồi bổ tu dưỡng cơ thể, hấp thu linh khí nhưng mà trước sau anh vẫn không có cách nào để ứng dụng nó.

Thậm chí anh còn có thể rõ ràng cảm giác được bởi vì cơ thể anh suy nhược mà linh khí bài xích bắt nạt anh, đã bao giờ tổng giám đốc Thâm phải chịu uất ức đến mức này đâu, anh chợt cảm thấy vô cùng nhục nhã.

Anh không tin anh còn không chinh phục được cái thứ này!

"Cái kia," Bạch Vãn Vãn đang thâm tình bỗng nhiên trở nên có chút ngượng ngùng, "Nếu tôi dùng thần thức kiểm tra cơ thể anh một chút thì anh có để ý không?"

Dùng thần thức để kiểm tra thân thể là loại thao tác thần kỳ gì vậy?

Thẩm Thời Thâm kết hợp bộ dáng Bạch Vãn Vãn bỗng nhiên trở nên thẹn thùng để suy ra kết luận: Mắt nhìn xuyên thấu.

Người phụ nữ lưu manh này!

"Khụ khụ khụ..." Cảm xúc dao động một đợt, theo sau đó là Thẩm Thời Thâm bắt đầu ho khan, anh ho hồi lâu mới hoãn lại được, giọng điệu không thân thiện cảnh cáo cô, "Những bộ vị riêng tư không được nhìn lung tung, nếu không cẩn thận cặp mắt kia của cô đấy!"

Bạch Vãn Vãn: "???"

Đột nhiên hung dữ như vậy làm gì!

Không đúng, từ từ, người anh em, có phải anh đang hiểu lầm cái gì hay không?

Dựa vào mạch đạo đan điền của người tu luyện có thể thấy được tu vi của người đí ra sao cho nên trong thế giới kia của bọn họ thì việc tự ý dùng thần thức tra xét cơ thể người khác mà không trải qua sự đồng ý là hành vi không lễ phép, vậy nên Bạch Vãn Vãn mới có thể cảm thấy ngượng ngùng.

Kết quả bị đầu óc không thuần khiết của Thẩm Thời Thâm hiểu lầm khiến cho cô dở khóc dở cười, cô trừng mắt liếc Thẩm Thời Thâm, nói: "Tôi muốn xem kỳ kinh bát mạch(*) của anh một chút, chỗ nào có… Muốn xem chỗ riêng tư của anh, tư tưởng của anh có vấn đề thì có!"

(*)Kỳ kinh bát mạch: theo đông y, bốn khí dương từ trên đi xuống (thiên khí) và bốn khí âm (địa khí) từ dưới đi lên, tám dòng khí hóa trên giao lưu qua cơ thể con người, tạo thành tám kinh.

Thẩm Thời Thâm: "..."

Rõ ràng là cô nói mờ ám đen tối như vậy khiến cho người ta hiểu lầm thì có, cuối cùng là tư tưởng của ai có vấn đề?

Quên đi, Thẩm Thời Thâm biết mình không thể so đo với Bạch Vãn Vãn về loại vấn đề này, anh yên lặng ghi thù, biểu tình lại rất lãnh đạm: "Xem đi."

Bạch Vãn Vãn cũng bị đối phương làm cho có chút xấu hổ, tuy da mặt cô có dày thì lúc này mặt cũng có chút đỏ lên, cô vội vàng niệm vài câu trong Thanh Tâm Chú, cưỡng bách bản thân lướt qua những thứ lung tung rối loạn trong đầu, thả thần thức ra.

Trong cơ thể Thẩm Thời Thâm, linh khí đã hóa thành từng dòng chảy nhỏ giọt, chảy qua kỳ kinh bát mạch của anh rồi cuối cùng hội tụ vào đan điền.

Nhưng điều kỳ quái chính là linh khí trong cơ thể Thẩm Thời Thâm không giống với cô, linh khí của anh rất bá đạo, thần thức của cô mới thả ra vừa chạm vào linh khí của đối phương chôn ở đan điền đã thiếu chút nữa bị bắn ra, vội rút lui sang một bên.

"..." Bạch Vãn Vãn chưa từng đυ.ng phải loại tình huống này.

Cô chưa từng nhìn thấy loại linh khí nào mạnh mẽ như vậy, ngay cả ông của cô là "cao nhân" sắp đến kỳ Trúc cơ rồi mà linh khí cũng rất ôn hòa tự nhiên, giống như bản nhân ông ấy hiền từ khiêm tốn.

Thẩm Thời Thâm ốm yếu như thế mà sao lại có thể có linh khí thô bạo bá đạo như vậy?

Từ từ, Bạch Vãn Vãn đột nhiên nghĩ đến một chuyện, trong tiểu thuyết này thì giả thuyết của Thẩm Thời Thâm là vai ác boss, nếu mà giả sử anh có tu luyện thì cũng sẽ lạc đường thành tà ma ngoại đạo nhỉ, vậy thứ anh hấp thu cơ bản không phải là linh khí, mà là… sát khí?

Nếu là như vậy thì tới công chuyện rồi bạn ơi!

Hơn nữa, phương thức tu luyện của anh là là phương thức tu luyện chính đạo do cô truyền thụ trung quy trung củ(*) mà...

(*) Tung quy trung củ: chỉnh chu, tuân theo nghi thức và luật pháp.

Bạch Vãn Vãn suy nghĩ một chút, lại thả ra một tia thần thức, không giống với lúc nãy, tia thần thức này còn mang theo một cỗ linh khí mạnh mẽ nữa, hoàn toàn đi vào thức hải của Thẩm Thời Thâm, oan gia ngõ hẹp mà gặp lại những linh khí bá đạo của anh.