Tôi Chạy Trốn Cùng Vai Ác Ốm Yếu

Chương 31: Trọng sinh 1

"Tôi sao? Tôi là Bạch Vãn Vãn đây, cam đoan không giả được." Bạch Vãn Vãn không sợ anh hoài nghi, dù gì thì cô cũng chính là Bạch Vãn Vãn.

Thẩm Thời Thâm đứng dậy, kì lạ là ngồi xếp bằng trên đất gần hai tiếng mà chân lại không cảm thấy tê chút nào, thậm chí rất nhẹ nhàng.

Anh cầm ly nước lên uống một ngụm, đứng tựa vào bàn làm việc, giọng điệu giống như tùy ý hỏi: "Vì sao lại từ chối việc đầu tư của của Lãnh Dạ?"

Anh có chút nghi ngờ Bạch Vãn Vãn cũng là người trọng sinh, nhưng mà lại không giống lắm.

Đời trước tuy rằng anh không có giao thoa gì với Bạch Vãn Vãn nhưng vì để đối phó với Lãnh Dạ, lúc ra tay với cô và người nhà của cô anh cũng chưa từng nương tay.

Nếu Bạch Vãn Vãn cũng trọng sinh sống lại thì không có khả năng sẽ chung sống hòa bình với anh như vậy.

Anh chưa từng cảm giác được bất cứ cảm giác hận thù nào của Bạch Vãn Vãn đối với anh, nhưng theo hiểu biết của anh thì tính tình của Bạch Vãn Vãn vẫn luôn yêu ghét rõ ràng, tỏ rõ ra ngoài mặt.

"Bởi vì điều kiện để anh ta rót vốn chính là muốn tôi làm người tình của anh ta," Bạch Vãn Vãn buông tay, ăn ngay nói thật, "Tất nhiên là tôi không có khả năng đồng ý rồi."

Thẩm Thời Thâm âm thầm tiếp tục nói lời khách sáo: "Vì sao? Cô không thích anh ta sao?"

Đáng tiếc Bạch Vãn Vãn không nhảy xuống hố mà anh đào sẵn, chớp chớp mắt với anh: "Tổng giám đốc Thâm, không ngờ anh nghiêm trang đứng đắn như vậy mà cũng tò mò bát quái ghê."

Thẩm Thời Thâm: "..."

"Tại sao tôi lại phải thích anh ta, bằng việc anh ta đẹp trai, có tiền sao? Vậy còn không bằng thích tổng giám đốc Thâm, trong lòng tôi, tổng giám đốc Thâm đẹp trai hơn anh ta, có tiền hơn anh ta, còn ra tay rộng rãi hơn anh ta nhiều, không nói, tổng giám đốc Thâm bao nuôi tôi đi, tôi sẽ làm ấm giường, nhìn đôi mắt nhỏ chân thành của tôi này QAQ."

Thẩm Thời Thâm: "..."

Bạch Vãn Vãn hừ cười, muốn đấu với tôi sao, tôi là người nắm giữ 100% kịch bản đấy.

Ai ngờ Thẩm Thời Thâm khẽ cười một tiếng, nói: "Được thôi, tôi không ngại có thêm một người tình nhỏ, buổi tối trực tiếp ngồi xe đến chỗ ở của tôi đi."

Bạch Vãn Vãn: "???"

Vai ác, anh thay đổi, trước kia anh không phải như thế.

Thẩm Thời Thâm thấy Bạch Vãn Vãn bị nghẹn đến mức nói không ra lời, cuối cùng cũng giành được thắng lợi một lần trong việc đấu tranh với cô, nhưng mà còn chưa kịp nhấm nháp quả ngọt chiến thắng thì thấy Bạch Vãn Vãn lấy một quyển notebook thật dày từ trong túi ra, đập ở trước mặt anh.

"Tổng giám đốc Thâm, người tu hành phải tránh việc sa vào sắc đẹp, anh vốn dĩ đã yếu như vậy rồi còn bị phụ nữ hút đi tinh khí, anh không sợ chết sao? Đây là Thanh tâm chú mà tôi viết, đề nghị lúc anh không có việc gì thì nên sao chép vài bản, hỗ trợ tu luyện, thanh lọc tâm hồn, giúp tính tình bình tĩnh lại."

Thẩm Thời Thâm: "..."

Tổng giám đốc Thẩm đã bị knockout.

Vốn dĩ là cuốn Thanh Tâm Chú này cô tính toán đưa cho Thẩm Thời Thâm.

Tuy người tu luyện không yêu cầu ngũ căn thanh tịnh(*) nhưng Thẩm Thời Thâm được sinh ra trong vòng danh lợi phù phiếm, khó tránh khỏi sẽ bị các loại lợi ích khác nhau quấy rầy, điều này cũng sẽ gây ra gánh nặng đối với cơ thể của anh, ngẫu nhiên đọc hoặc sao chép Thanh Tâm Chú một lúc có thể giúp cho anh giải tỏa những suy nghĩ của mình, thanh tâm tĩnh khí(*).

(*)Ngũ căn thanh tịnh: năm giác quan trong sạch, không bị nhiễu loạn từ bên ngoài.

(*) Thanh tâm tĩnh khí: thanh lọc tâm hồn, giúp tâm trạng bình tĩnh lại.

Tuy nhiên cô không nghĩ sẽ đưa cho anh bằng cách này, nhưng mà đạo lý này thì không sai.

Hiện tại Thẩm Thời Thâm không có tinh lực để chịu nổi nhu cầu của phụ nữ, nếu có thật thì toang sớm.

Bản thân anh cũng nên tự biết điều đó.

Tuy rằng Bạch Vãn Vãn chọc tức Thẩm Thời Thâm nhưng Thẩm Thời Thâm vẫn có phong độ của một người đàn ông lịch sự, ga lăng, đêm hôm khuya khoắt anh cũng không để cô một mình ngồi xe ngoài trở về mà gọi tài xế trong nhà đưa cô trở về.

Bạch Vãn Vãn có chút thụ sủng nhược kinh(*), cô cho rằng Thẩm Thời Thâm còn ước gì cô gặp phải việc gì đó cơ.

(*)Thụ sủng nhược kinh: được quan tâm ưu ái mà kinh ngạc, sợ hãi.

So sánh đối lập như vậy thì cô giống như đang lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử nhỉ?

Khụ khụ.

Bạch Vãn Vãn về đến nhà, đúng là Lý Hiểu Cầm vẫn còn tăng ca ở trong phòng sách.

"Mẹ," Bạch - người rảnh rỗi ăn nhậu chơi bời - Vãn Vãn cảm thấy có chút chột dạ, "Mẹ vẫn còn làm việc ạ?"

"Còn nửa tháng nữa sẽ xuất bản tạp chí mới, cũng phải đưa ra chút thành tích thực tế cho nhà đầu tư kia xem chứ, như thế mới không phải xấu hổ với người ta chứ." Lý Hiểu Cầm không ngẩng đầu lên, nói.

Ặc...

Bởi vì tất cả mọi người trong tòa soạn tạp chí của Bạch Vãn Vãn đã thử qua thuật hít thở và cho phản hồi lại vô cùng tích cực cho nên phương án sửa đổi chuyên đề thành phương pháp dưỡng sinh dưỡng nhan cũng được thông qua với toàn bộ phiếu bầu.

Vốn dĩ bản sửa đổi này mới là kỳ đầu tiên của chuyên mục dưỡng sinh dưỡng nhan, số báo kỳ này vẫn duy trì nguyên bản gốc, nhưng "phương pháp bí mật" của cô có thể thực hành và cho hiệu quả rõ rệt.

Hơn nữa, mọi người đều cảm thấy quan hệ của Bạch Vãn Vãn và người đầu tư kia có chút... Cho nên cho Bạch Vãn Vãn mặt mũi cũng giống như cho nhà đầu tư mặt mũi vậy.