Tô Tình đi rồi, Thượng Quân Ngạn ngồi trên ghế lô hút thuốc, ánh đèn u ám chiếu xuống, biểu tình trên mặt anh tối tăm vô định, cầm lấy di động lật qua những tin nhắn mà Tô Tình đã trước đây, những tin nhắn dài, còn có các loại biểu tượng cảm xúc, click mở một tin nhắn thoại.
Giọng nói ngọt ngào của Tô Tình vang lên trong ghế lô trống vắng: 【 ông xã, em mua cho anh một chiếc cà vạt, anh nhìn xem có đẹp hay không? Nếu anh không thích màu này thì em sẽ mang đi đổi. 】
【 ông xã, em nhớ anh, anh có nhớ em không? Anh không nhớ em cũng không sao cả, dù sao anh cũng không thể ngăn cản em nhớ anh. 】
【 ông xã, hắc hắc, em biết em gửi nhiều tin nhắn như vậy anh cũng sẽ không nghe, dù sao anh cũng không nghe, em đây liền cái gì cũng nói, em nói cho anh biết, tối hôm qua khi em tự an ủi đều nghĩ đến anh, không nghĩ đến anh em cao trào không được, chỉ có thể nghĩ đến ông xã là anh thôi, thì khi tự an ủi em mới thấy thoải mái 】
【 Thật xấu hổ a, vậy mà chuyện tư mật như vậy em cũng nói hết ra. 】
……
Phát đi phát lại tin nhắn, mỗi một thanh âm anh đều đã từng nghe qua.
Bốn năm qua tuy anh rất ít khi trả lời, nhưng Thượng Quân Ngạn đều xem, chưa từng bỏ qua bất kỳ tin nhắn nào, thậm chí trong đêm khuya tĩnh lặng, anh còn phát đi phát lại tin nhắn, lắng nghe giọng nói của Tô Tình giống như nghe một bản nhạc.
Nhưng từ nay về sau sẽ không còn được nghe giọng nói của người phụ nữ này kêu ông xã nữa rồi, bởi vì cô đã không còn yêu mình, là chính mình đã tự tay đẩy cô ra, đứng trước lựa chọn giữa quyền lợi và tình yêu.
Rốt cuộc cá và gấu không thể ở bên nhau.
……
Hôm sau.
Tô Tình nhận được giấy thỏa thuận ly hôn do Thượng Quân Ngạn phái người đưa tới, sau khi nhìn thấy số tiền và bất động sản đầy hấp dẫn kia, cười bất đắc dĩ ký tên xuống.
Buổi chiều đi vào nhà tù thăm hỏi ba và anh trai, nhưng ba và anh trai không muốn gặp cô.
Ngồi trong căn phòng không một bóng người thăm tù, trong đầu Tô Tình hiện ra hình ảnh ba và anh trai bị tạm giữ điều tra, không cho ai nộp tiền bảo lãnh, lúc ấy cô đi tìm Thượng Quân Ngạn, để anh ra tay giúp người nhà mình, lại nhận được một câu trả lời: “Bọn họ là gieo gió gặt bão.”
Sau đó cô mới biết được, là ba và anh trai chọn sai đội, khi tiến hành đề cử Nội Các, bọn họ đem phiếu bầu cho Thượng Quân Sách, không có bầu cho đứa con rể Thượng Quân Ngạn này ……
*
Sau khi về đến nhà, Tô Tình đem camera mini trước đó mua ra, giấu ở đối diện giường, hai cái còn lại đặt ở phòng tắm, và tủ đầu giường, quyết định bắt đầu kế hoạch của mình.
Xác định sẽ không bị phát hiện, sau đó mới xuống lầu nấu cơm.
Thượng Quân Ngạn về đến nhà, vẫn đến thư phòng như thường lệ.
Tô Tình làm xong cơm gọi anh xuống lầu ăn cơm, giống như trước đây, khi ăn cơm hai người hầu như không giao tiếp với nhau, chỉ khi rót rượu, cô mới mở lời nói: “Uống xong ly này, về sau chúng ta liền trở về làm người xa lạ đi.”
Thượng Quân Ngạn tiếp nhận ly rượu, ánh mắt u ám.
Nhìn chăm chú anh uống xong ly rượu, Tô Tình hơi hơi giơ lên khóe môi, lắc lư ly rượu trong tay.
Sau khi uống xong rượu, Thượng Quân Ngạn mới ý thức được hương vị không đúng, nhưng đã muộn rồi, vài phút sau thân thể anh đã bắt đầu có phản ứng dị thường, “Em bỏ gì vào trong ly rượu?”
Tô Tình đứng lên, vòng qua bàn ăn đi đến trước mặt anh, đôi tay câu lấy cổ anh ngồi lên đùi anh, “Đương nhiên là thứ có thể làm anh dục tiên dục tử, ông chủ bán thuốc này nói, đàn ông uống thuốc này sẽ lập tức biến thành Tây Môn Khánh, phụ nữ uống vào lập tức biến thành Phan Kim Liên,”
Nhìn thấy vẻ mặt Thượng Quân Ngạn vẫn bình tĩnh như trước, Tô Tình cười quyến rũ duỗi tay xuống phía dưới vuốt ve đũng quần anh, “Có cảm giác phải không? Chứng minh em không mua phải thuốc giả.”
Thượng Quân Ngạn thở dốc, bị Tô Tình sờ như vậy, dươиɠ ѵậŧ giữa háng lại trướng thô một vòng, anh tận lực áp chế xao động trong cơ thể, đem người phụ nữ này nhẹ nhàng đẩy ra, “Đừng hồ nháo.”
Không có chỉ trích, ngữ khí vẫn bĩnh tĩnh như vậy.
Tô Tình bất đắc dĩ kéo khóe miệng, ánh mắt tuyệt vọng mở khóa kéo cổ áo ra, bộ ngực trắng nõn được bao bọc trong chiếc áo ngực màu đen hiện ra trước mặt ở người đàn ông bình tĩnh như núi này: “Không muốn là Tây Môn Khánh, muốn làm Liễu Hạ Huệ mỹ nhân ngồi trong lòng mà vẫn không loạn phải không?”
Chiếc váy rơi xuống bên chân, nút phía trước được mở ra dưới cái nhìn chăm chú của anh, cặρ √υ' đầy đặn lập tức nảy ra.
“Không muốn sờ sao?” Ngón tay phủ sơn móng tay trong suốt nhẹ nhàng gãi đầṳ ѵú, Tô Tình liếʍ láp cánh môi, gương mặt trắng nõn đã ửng hồng một mảnh: “Em đây sờ cho anh xem.”
Bàn tay bao bọc lấy vυ', đem đầṳ ѵú kẹp giữa ngón giữa và ngón trỏ, cô cũng uống ly rượu có bỏ thuốc kia, dục hỏa trong cơ thể thiêu đốt cực kỳ mãnh liệt, từng dòng nước ấm không ngừng tụ lại chảy xuống bụng dưới, đồng thời huyệt khẩu co rút lại, dính nhớp chất lỏng đã trào ra.
“Em đã ướt, anh muốn nhìn không?” Lui về phía sau ngồi lên ghế, hai chân tách ra, Tô Tình đem mảng vải bao lấy nơi riêng tư vén sang một bên, lộ ra hoa huyệt trong suốt chưa vệt nước.
Thượng Quân Ngạn xoay người sang chỗ khác, không muốn tiếp tục nhìn xuống, “Đi ngủ sớm một chút.”
Thấy anh muốn đi, Tô Tình bật cười dùng tay duỗi đến huyệt khẩu dính ướt, ngón tay mới vừa đυ.ng vào môi âʍ ɦộ, “Ô…… Ưm ư……”
Tiếng rêи ɾỉ mềm mại khó nhịn từ sau lưng vang lên, Thượng Quân Ngạn nắm chặt nắm tay, lập tức đi nhanh về phía cửa.
“A a…… Thật ngứa…… Ô……” Tô Tình ngửa đầu, đẩy ra hai mảnh môi âʍ ɦộ kia, giống như bình thường hay tự an ủi ấn xoa âm đế mẫn cảm của mình, “Ngứa muốn chết…… A a……”
Cô nhắm mắt lại, hai ngón tay xoa bóp huyệt khẩu phía dưới đang phun mật dịch ra ngoài, thoải mái cắn môi: “Ngô ngô…… Thật muốn…… Thật muốn đại dươиɠ ѵậŧ thao tiểu tao bức của em……”
Nói lời cợt nhả, cùng với những tiếng rêи ɾỉ quên mình, Tô Tình sớm đã không để bụng mình ở trong lòng người đàn ông này sẽ có hình tượng gì.
Tay Thượng Quân Ngạn đυ.ng tới chốt cửa, mới vừa vặn nắm cửa, ý thức được di động của mình còn ở trên bàn cơm.
Tô Tình không tự chủ vuốt ve tự an ủi huyệt mình, mặt đã đỏ ửng, “Ưm…… A a…… Thật ngứa, em muốn…… A a…… Mau cho em……”
Đi đến trước bàn ăn, Thượng Quân Ngạn nhìn đến bộ dáng động dục này của cô, yết hầu lăn lộn, di động ở ngay vị trí cô ngồi, cố gắng không nhìn cô, duỗi tay cầm lấy, mới vừa đυ.ng vào di động, tay đã bị cô bắt lấy.