“ADN hiển thị là phụ nữ.”
Nghe Kỳ Tử Ngang nói xong, Tưởng Thiên Du vô thức thở chậm lại, cô có hơi giật mình với kết quả này, đầu óc cũng bắt đầu vận hành với tốc độ cao.
Vì thế vào đêm xảy ra vụ án, sau khi Chu Nhã rời khỏi tòa nhà số 21, Đinh Thiên Lãng đã đi ra từ phía bên kia của tòa nhà và đến tòa nhà số 7.
Có lẽ Chu Nhã nhìn thấy gã đàn ông lạ mặt mặc quần áo nhân viên dọn dẹp nên đã bám theo gã đến tòa nhà số 7, cũng thực hiện đợt tấn công bất ngờ trong cầu thang?
Nhưng Đinh Thiên Lãng là một người đàn ông trưởng thành với hình thể bình thường, Tưởng Thiên Du cũng không cho rằng một người phụ nữ bình thường có thể giải quyết anh ta dễ dàng, hơn nữa sau đó phải di chuyển thi thể thế nào đây?
Nghĩ đến đây, Tưởng Thiên Du có hơi ngạc nhiên lên tiếng: “Có tới hai hung thủ sao?”
“Không phải là Tào Minh chứ?”
Dường như Kỳ Tử Ngang ở đầu bên kia điện thoại cũng không ngạc nhiên với câu hỏi của cô, đại khái là cảm thấy một chút quanh co vòng vo này cũng không làm khó được cô, anh biến tướng thừa nhận suy đoán này: “Có phải là Tào Minh hay không thì vẫn phải thẩm vấn lần nữa mới biết được, nhưng nếu Tào Minh là tài xế lái xe gây tai nạn cho cô, tôi nghĩ hẳn là người đứng phía sau chỉ đạo gã sẽ không cho gã đi tìm người khác mới đúng.”
“Bây giờ bên chúng tôi đang bắt đầu điều tra từ mối quan hệ xã hội của Tào Minh, xem có thể tìm được điểm nào trùng khớp với Đinh Thiên Lãng hay không.” Nói đến đây, Kỳ Tử Ngang đột nhiên nhỏ giọng, giọng nói càng thêm trầm thấp dễ nghe: “Cô Chu, ý định của tôi khi gọi cuộc điện thoại này là bởi vì sau khi cảnh sát phán đoán thì cảm thấy tình huống hiện tại của cô không an toàn lắm, nếu cô nguyện ý, chúng tôi có thể xin…”
Tưởng Thiên Du lập tức hiểu ra ý tứ ẩn sâu trong lời nói của anh, đúng lúc nhìn thấy Đoàn A Na và Triệu Toàn ở phía trước không chờ được cô nên quay trở lại, Đoàn A Na còn tò mò hỏi: “Nhã Nhã, ai tìm bà thế?”
“Không cần.” Cô lớn tiếng trả lời rồi nhanh chóng ngắt máy.
“Không có ai hết, quản lý khách hàng của ngân hàng, chẳng phải là muốn tui mua sản phẩm tài chính này nọ hay sao.” Đối diện với hai ánh mắt tò mò, vẻ mặt Tưởng Thiên Du vẫn như thường mà giải thích.
“Mấy chuyện gọi điện quấy rầy thế này, cũng chỉ có bà là có thể nói chuyện lâu như vậy mà thôi.” Hiếm khi Triệu Toàn lên tiếng mắng chửi một lần, cô ấy lẳng lặng trợn mắt rồi xoay người đi về phía khách sạn suối nước nóng.
Ba người nhanh chóng đuổi kịp các đồng nghiệp, sau khi thống nhất làm thủ tục nhận phòng thì mọi người cũng tản ra, có người chuẩn bị trở về phòng, có người định đi dạo một vòng trong khuôn viên khách sạn rồi chụp vài tấm ảnh, có người dứt khoát đi đến nhà hàng buffet.
Sau khi bọn Tưởng Thiên Du và hai đồng nghiệp thường ngày có quan hệ khá tốt thảo luận thì quyết định sẽ về phòng sắp xếp hành lý trước, sau đó mới xuống sân chơi suối nước nóng trong phòng ở tầng một.
Công ty sắp xếp cho tất cả bọn họ đều là phòng đôi.
Đoàn A Na là người có tính cách cởi mở nhất trong ba người cho nên cô ấy chủ động đề nghị ở cùng phòng với người khác, cứ như vậy mà Tưởng Thiên Du và Triệu Toàn đã ở chung một phòng.
Hai người dọn dẹp một chút, sau khi chuẩn bị đồ bơi và các loại vật dụng cần thiết để ngâm mình trong suối nước nóng thì đi tới trước cửa phòng Đoàn A Na chờ cô ấy.
Bởi vì thời gian chờ đợi khá lâu, Triệu Toàn lên tiếng, giọng điệu ân cần hỏi: “Nhã Nhã, trước đó bà bị thương bây giờ đã ổn chưa? Nếu như vết thương vẫn chưa lành hẳn thì lát nữa phải cố gắng không chạm vào nước đó.”
“Yên tâm đi, bây giờ tui mạnh như trâu nước ấy.”
Hai người vừa chờ đợi vừa nói chuyện phiếm về công việc, Đoàn A Na và hai đồng nghiệp khác đều đi ra, mọi người lần lượt vào phòng thay đồ của khách nữ ở tầng một, mỗi người đều dùng thẻ phòng quẹt mở một cái tủ khóa, vừa nói vừa cười bắt đầu thay đồ bơi.
Trong tiếng nói cười ríu rít, Tưởng Thiên Du là người thay đồ xong đầu tiên, thế là cô dựa vào tủ chứa đồ cười tủm tỉm nhìn những người khác.
Đột nhiên cô nheo mắt lại, ánh mắt chợt dừng lại trên người Triệu Toàn.
Làn da đối phương trắng sáng như ngọc, trên làn da nõn nà là bộ bikini phong cách táo bạo, màu xanh tươi mát càng làm cho làn da của Triệu Toàn trở nên trắng sáng hơn.
Lúc này Triệu Toàn đang dùng hai tay buộc lại mái tóc dài đen thẳng vẫn luôn xõa tung sau lưng mỗi ngày, cố gắng buộc nó thành búi tóc. Mà nơi vùng gáy trắng nõn ấy lại có một vết thương không nhỏ đã kết vảy.
ADN biểu thị là phụ nữ.
Tưởng Thiên Du mím môi, miễn cưỡng đè nén nhịp tim đang dần tăng nhanh, chẳng lẽ trùng hợp như thế sao?
“Oa!” Đúng lúc này, Đoàn A Na hoảng hốt kêu lên, cô ấy chỉ vào cổ Triệu Toàn, trợn tròn mắt: “Triệu Toàn, bà bị thương lúc nào thế?”
Đoàn A Na kêu lên như vậy, lập tức thu hút sự chú ý của tất cả mọi người, Tưởng Thiên Du cũng thừa dịp mọi người quan tâm hỏi han Triệu Toàn mà xen vào hỏi một câu: “Triệu Toàn, thoạt nhìn vết thương của bà rất sâu, hẳn là lúc ấy bị thương rất nghiêm trọng hả?”